Chương 4: Tôi chúc anh và Quý Cần Chương trăm năm tốt đẹp, vậy là anh đã chờ đợi không kịp muốn cùng anh ta trăm năm tốt đẹp rồi sao?

Chương 4: Tôi chúc anh và Quý Cần Chương trăm năm tốt đẹp, vậy là anh đã chờ đợi không kịp muốn cùng anh ta trăm năm tốt đẹp rồi sao?

Trong thời đại ngày nay, tiểu thịt tươi đang rất được ưa chuộng, những sao nam có thể chiếm giữ thứ hạng cao trong thời gian dài trên bảng xếp hạng đều là những mỹ nam có giá trị nhan sắc đi đôi với vóc dáng, cộng với sự trẻ trung bức người, nụ cười thản nhiên đầy thu hút khiến người hâm mộ không ngừng liếʍ màn hình.

Đỗ Tử Kiêu đang là tiểu thịt tươi nổi nhất trong đám này.

Bởi vì định vị chung của nhóm tiểu thịt tươi chính là dựa vào mặt để kiếm cơm, mà Đỗ Tử Kiêu từ lúc mới bắt đầu đã được nhận định rõ ràng, hắn muốn dựa vào kỹ năng diễn xuất để kiếm cơm.

Hắn rất chăm chỉ cố gắng đóng phim, sự nỗ lực này không phải là kiểu nỗ lực trong lời nói “Bạn cho rằng anh ấy có bao nhiêu năng lực?” của fan hâm mộ, mà là một sự nỗ lực thật sự nghiêm túc.

Vào mùa đông lạnh giá của tháng mười hai âm lịch, việc nhảy xuống nước hàng chục lần cho một cảnh quay cũng không có gì xa lạ, để thực hiện tốt bộ phim đầu tay này, hắn đã một mình đến núi Shaoshi, nghiên cứu trong ba tháng, không gặp người lạ, mỗi ngày đều làm việc và nghỉ ngơi như một nhà sư.

Sau khi xuống núi, hắn vào đoàn báo cáo với đạo diễn, vừa diễn vai côn đồ hai lần, đạo diễn đã kêu dừng lại, nói thêm đất diễn cho hắn, đột nhiên một nam tư không có trọng lượng gì lại trở thành nam hai.

Đây là một đạo diễn lớn nổi tiếng quốc tế, bộ phim đã được chuẩn bị trong hai năm, nguồn vốn đầu tư rất hoành tráng, dàn diễn viên lại lộng lẫy, vai diễn của Đỗ Tử Kiêu rất có triển vọng nên hắn đã trở nên nổi tiếng.

Tạm biệt những bộ phim thần tượng, bước vào làng điện ảnh, với vô số cuộc hẹn, từ lúc đó đến bây giờ luôn là một sự đảm bảo vẹn toàn cho phòng vé, những nơi có hắn xuất hiện chắc chắn phải đi đôi với vô số hoa tươi và sự tôn sùng.

Cũng chính vì vậy, từ khi còn trẻ, hắn đã được hưởng những đặc quyền mà chỉ những thế hệ lớn hơn mới nhận được, chẳng hạn như có phòng thay đồ riêng cho một mình hắn trên phim trường.

Lúc 1 giờ 30 phút chiều, Đỗ Tử Kiêu kết thúc phần diễn của mình, ngồi trong phòng thay đồ, vừa để nhà tạo mẫu tẩy trang, vừa dùng iPad lướt Weibo.

Người nổi tiếng lướt Weibo, đương nhiên không được sử dụng nick chính của mình, nếu không khi vừa đăng nhập, lập tức sẽ bị fan hâm mộ bình luận trên màn hình mỗi phút mỗi giây, như vậy sẽ rất phiền phức.

Cũng giống như nhiều người nổi tiếng khác, Đỗ Tử Kiêu cũng đưa nick chính của mình cho người đại diện và trợ lý, tự mình thì tạo một tài khoản khác, lấy một cái tên không hề liên quan đến chính mình, lúc nhàn rỗi không có việc gì làm sẽ lướt xem.

Hắn nhìn thấy một vài video ngắn trên trang chủ, sau đó lướt qua vài tiết mục ngắn, trọng điểm tập trung của hắn đều dựa vào những chuyện bát quái trong giới giải trí và các blogger lại buôn ra chuyện gì nữa.

Khi phát hiện những chuyện liên quan đến mình cũng xuất hiện vào một trong số các trang chủ, hắn cũng thấy không hề bất ngờ, sau khi nhấp vào thanh tìm kiếm bên cạnh, tay hắn lần lượt gõ các ký tự bật lên dưới màn hình——

“Duzixiao.”

Đỗ Tử Kiêu.

Chỉ cần lướt xuống một cái, đã thấy những nội dung liên quan đến hắn hiện lên khắp màn hình.

Hắn rất đẹp trai, diễn xuất theo kiểu dễ thương thả thính, hơn nữa hắn cũng rất quý trọng danh dự tiếng tăm, nên chưa từng có tư liệu bôi đen nào về hắn.

Khi tìm kiếm tên hắn trên Weibo, mười nội dung thì hết tám cái là sự si mê thần tượng đến hoa cả mắt, hơn nữa với những bức ảnh tĩnh tại khác nhau của hắn, có một số người đã sử dụng công nghệ chỉnh sửa siêu việt để làm thành các video về những ngôi sao nam và nữ đã từng làm việc với Đỗ Tử Kiêu trong quá khứ, nội dung có từ boy love đến boy girl.

Có một lần hắn bị xúc động bởi một video có số lượt chia sẻ cao, trong nhiều ngày liên tục đều đắm chìm vào cốt truyện tình cảm sâu sắc đó, trên tay cầm chiếc ipad nói với người đại diện Tiểu Quế của mình, đôi mắt vừa ngấn lệ vừa hỏi, chúng ta có thể tìm ra fan hâm mộ này không, hay là ký hợp đồng biên kịch với cô ấy đi?

Tuy nhiên, nội dung chất lượng cao như vậy dù sao cũng rất khan hiếm, hơn nữa Weibo vẫn dùng để bày tỏ tình cảm của người hâm mộ, cho nên Đỗ Tử Kiêu chỉ đọc qua một ít bài, sau đó lại bấm vào ô tìm kiếm.

Lần này hắn chỉ gõ sáu chữ trên bàn phím——

“Baizhe.”

Bạch Triết.

Hắn biết hiện tại hắn và Bạch Triết đã ly hôn, giống như hai đường thẳng từ cắt nhau trở thành song song, sau này sẽ không có điểm giao nhau nữa.

Nhưng đã thành thói quen thì khó lòng mà bỏ được, vì vậy hắn vẫn theo bản năng tìm kiếm những nội dung liên quan đến Bạch Triết.

So với ba chữ “Đỗ Tử Kiêu”, nội dung liên quan đến Bạch Triết ít hơn rất nhiều, dù sao Bạch Triết đã lăn lộn trong giới âm nhạc đến tận hôm nay, tất cả những fan não tàn tạm thời đều đã được lọc ra theo thời gian, những fan hâm mộ còn lại đều là những người thực sự có cảm xúc với âm nhạc.

Tình yêu của họ dành cho Bạch Triết không phải vì không thích nữa mà ít bình luận, họ chỉ là không bày tỏ tình yêu của mình với Bạch Triết bằng cách điên cuồng chia sẻ nội dung liên quan đến Bạch Triết mỗi ngày.

Weibo của bọn họ có nội dung rất phong phú, thỉnh thoảng nửa đêm đăng lại một bài hát của Bạch Triết, có thể không có bình luận, hoặc cũng có thể là một chuỗi các bài Weibo dài theo sau.

Kỳ thực từ trước đến nay, Đỗ Tử Kiêu luôn rất thích đọc các bài Weibo liên quan đến Bạch Triết, bởi vì đó là thứ mà Bạch Triết sẽ xuất hiện trong trái tim mọi người sau nhiều năm——Không phải là một thần tượng được bao quanh bởi tiếng la hét và sự cuồng nhiệt, mà là sự lắng đọng trong sâu thẳm trái tim con người, trở thành một nhạc sĩ với những kỷ niệm đẹp nhất trong hồi ức của người khác.

Tuy nhiên, không phải ai cũng có được may mắn như Bạch Triết, có thể cống hiến hết cuộc đời mình cho sự nghiệp mà mình yêu thích.

Khi có một khoảng cách không thể vượt qua giữa thực và mơ, Đỗ Tử Kiêu cũng sẽ giống như bao người bình thường, cúi đầu trước thực tại.

Đỗ Tử Kiêu nhìn từng dòng từng dòng Weibo liên quan đến Bạch Triết từ đầu đến cuối, dùng ngón tay chọc vào màn hình, like cho từng cái.

Sau khi nhấp like năm trang, hắn mới cảm thấy hài lòng mà dừng lại, vuốt màn hình lên trên cùng, thay đổi từ khóa trong thanh tìm kiếm:

“Thầy Bạch.”

Người hâm mộ của Bạch Triết đã đặt cho anh rất nhiều tên gọi thân mật, thông dụng nhất chính là thầy Bạch.

Sau khi gõ từ khóa này vào, rất nhiều nội dung được hiện lên, Đỗ Tử Kiêu liếc mắt nhìn từ trang một đến trang mười, sau đó nhấn thích từng bài một, thỉnh thoảng sẽ có người nói Bạch Triết không tốt, hắn sẽ báo cáo mà không thèm chớp mắt, lý do báo cáo đều dùng giống như nhau——Chứa đựng thông tin khiêu da^ʍ.

Cho dù báo cáo không thành công, xem lão tử dìm chết ngươi như thế nào!

Lần này, hắn đã dừng lại trong khi còn chưa like được năm trang.

Đỗ Tử Kiêu khẽ nheo mắt, nhìn chằm chằm vào một dòng Weibo ở giữa màn hình như thể hắn không thấy rõ.

Bài đăng trên Weibo đó có nội dung: “Thượng đế luôn phù hộ cho mỗi thiên thần nhỏ thích dậy sớm đúng không? Sáng sớm hôm nay khi tôi đến sân bay, không ngờ lại gặp được nam thần Bạch Triết! Thầy Bạch đúng là vừa đẹp trai vừa dịu dàng, khi xin chụp ảnh tập thể, anh ấy không những không từ chối mà còn hỏi tôi đã ăn sáng chưa! Cảm ơn nam thần Bạch Triết trẻ mãi không già của tôi, tôi tin rằng hành trình của tôi nhất định sẽ thật suôn sẻ.”

Phía dưới còn đính kèm thêm ba bức hình.

Bức đầu tiên là ảnh chụp nghiêng bốn mươi lăm độ của chính chủ, bức thứ hai là ảnh chụp nhóm với Bạch Triết, tấm thứ ba có hơi mờ, trong hình Bạch Triết đang đứng hơi xa ống kính, anh đang đứng bên cạnh những người xung quanh.

Đỗ Tử Kiêu nhấp vào bức ảnh thứ ba, phóng to ảnh lên, rồi di chuyển xuống dưới màn hình.

Sau đó hắn hít vào một hơi thật sâu.

Người đi bên cạnh Bạch Triết là Quý Cần Chương.

Dù bức ảnh có hơi mờ nhưng vẫn có thể nhận ra rõ ràng các đường nét trên khuôn mặt của cả hai.

Vẻ mặt Bạch Triết thờ ơ hờ hững, có chút mệt mỏi vì chuyến bay đường dài vừa kết thúc.

Quý Cần Chương đang đi về phía bên phải của anh, đầu anh ta hơi nghiêng qua, như thể đang nói điều gì đó với anh, tình yêu trong mắt anh ta cuồn cuộn như muốn trào ra.

Bọn họ đang mặc kiểu áo phông chữ T dành cho các cặp tình nhân, một người thì quyến rũ trưởng thành, một người thì thu liễm ôn nhu, thật sự đúng là một cảnh tượng tuyệt vời khi hai người đi cùng nhau.

Đỗ Tử Kiêu lặng lẽ nhìn chằm chằm vào bức ảnh này, hắn nhìn lâu đến nổi mà cổ hắn đã cứng đờ vì phải tập trung tinh thần quá mức, sau đó từ đuôi lông mày đến khoé môi đều lần lượt nhếch lên, nở ra một nụ cười đầy vẻ mỉa mai.

Tôi nói chúc anh và Quý Cần Chương trăm năm tốt đẹp, vậy là anh đã chờ đợi không kịp muốn cùng anh ta trăm năm tốt đẹp rồi sao?

Đỗ Tử Kiêu âm thầm tính toán thời gian, tức giận đến mức suýt chút nữa cắn bể răng.

Nếu như hắn tính không nhầm, lúc hắn và Bạch Triết ngồi ở đó làm thủ tục ly hôn, nói không chừng Quý tiên sinh đã ngồi trong phòng đợi anh rồi!

“Tử Kiêu, ngẩng đầu lên.”

Hắn duy trì một tư thế quá lâu, nhà tạo mẫu ở phía sau đã tháo tóc giả ra, khi phải tẩy trang trên trán hắn, vì tầm nhìn không đủ, nên nhà tạo mẫu không thể không nhắc nhở Đỗ Tử Kiêu.

Lần này Đỗ Tử Kiêu đóng vai một tên trộm có thân phận thay đổi liên tục, trong cảnh này đang ngụy trang thành một tên trộm trộm bảo vật, vì vậy hắn phải dán râu và đắp da giả lên mặt,…Trông không giống hắn một chút nào.

Đỗ Tử Kiêu nghe thấy nhà tạo mẫu kêu mình, liền ngẩng đầu lên nhìn vào chính mình trong gương, trong đầu chợt nảy ra một ý nghĩ điên rồ.

“Chị Dĩnh, em thấy hơi mắc vệ sinh, đợi lát nữa em quay lại rồi tẩy trang sau nha?”

Nhà tạo mẫu thấy hắn ném ipad đi, biểu cảm giống như không thể ở đây thêm một phút giây nào nữa, đành phải bất lực gật đầu: “Đi nhanh về nhanh, nhớ rửa tay đó.”

“Không thành vấn đề!”

Đỗ Tử Kiêu lập tức chạy vụt đi, không thấy bóng dáng đâu cả.