Chương 14

Không rõ đã xảy ra chuyện gì, nhưng Quý Cảnh Minh rất tức giận, Quý Trí Uyên vẫn biết được, trong lòng cũng không phát hiện ra điều gì, cho nên chỉ có thể đợi cuối tuần trở về dỗ dành cậu trước rồi tính tiếp.

Cuối tuần khi Quý Trí Uyên trở về, Quý Cảnh Minh vẫn chưa trở lại, cậu đang ở ngoài đi chơi với Tu Tinh Uyên.

Khi quay trở lại phòng ngủ phản ứng đầu tiên của Quý Trí Uyên là sững sờ, dấu vết thuộc về người khác ở đây quá rõ ràng, làm cho người muốn bỏ qua cũng không được.

Nhìn kích cỡ của những bộ quần áo đó liền biết không phải của Quý Cảnh Minh, được đặt trong tủ quần áo, chưa kể đến đồ vệ sinh cá nhân của người khác đặt trong phòng tắm, cho dù nhìn thế nào cũng không giống như chỉ có một người sống.

Tưởng Hàn Phi?

Không biết tại sao, trong lòng Quý Trí Uyên cảm thấy có hơi hụt hẫng, sau khi thấy Quý Cảnh Minh trở về, vẻ mặt có hơi kinh ngạc.

Quý Cảnh Minh đang cầm hộp kem cười rất rạng rỡ, vươn tay ôm lấy người bên cạnh, thậm chí còn có thể nói là có chút vui vẻ hôn anh một ngụm.

Sau khi nhìn thấy Quý Trí Uyên, Quý Cảnh Minh theo bản năng giấu đồ trong tay ra sau lưng: "Sao em lại về rồi?"

Như thể cậu đột nhiên nhìn thấy một vị khách không mời mà đến, không có gì bất ngờ vui vẻ nào cả, chỉ có một chút lo lắng.

Nhìn biểu cảm như vậy, suýt chút nữa khiến Quý Trí Uyên không kìm nén được cơn giận của mình: "Em không thể trở về sao?"

"Đương nhiên có thể."

Nắm chặt lấy cánh tay của Tu Tinh Uyên, Quý Cảnh Minh không biết Quý Trí Uyên đã uống lộn thuốc gì, không lo đi học luyện thi đi, sao lại đột nhiên nhớ ra quay lại rồi.

Vốn tưởng rằng mình có thể trốn thoát được một trận, ai biết rằng Quý Trí Uyên vẫn nói một câu: "Buổi tối đừng ăn nhiều kem như vậy."

Đáng ghét…

Vứt kem lên trên bàn, Quý Cảnh Minh hừ mạnh một tiếng với Quý Trí Uyên, sau đó mới dẫn Tu Tinh Uyên đi vào phòng ngủ.

Theo bản năng đi theo Quý Cảnh Minh vào phòng ngủ, Quý Trí Uyên không nhịn được hỏi: "Những thứ này là của ai? Tưởng Hàn Phi? Anh kêu cậu ta chuyển đến đây ở à?"

"Không phải của cậu ta, là của Tinh Tinh."

Tinh Tinh…?

Nghe thấy cách gọi thân mật như này, ánh mắt của Quý Trí Uyên dừng ở trên người Tu Tinh Uyên, ngạc nhiên giống như lúc Tưởng Hàn Phi mới biết.

Vì sao hai người đã từng đối nghịch nhau như nước với lửa, mối quan hệ đột nhiên lại tốt đẹp như vậy?

"Sau hai người lại…"

"Tụi anh làm sao vậy? Tụi anh là bạn tốt, việc sống chung với nhau là chuyện bình thường mà."

Quý Cảnh Minh thay đổi quá nhanh, cũng rất đột ngột, đến mức Quý Trí Uyên không tìm thấy chút cảm giác chân thật nào, còn cảm thấy như mình đang nằm mơ.

Rõ ràng cách đây không lâu Quý Cảnh Minh tức giận chạy về nói, nếu muốn nhà họ Quý dạy cho Tu Tinh Uyên một bài học, tốt nhất là để anh chuyển trường luôn, tóm lại là đừng để anh xuất hiện trước mặt cậu.

Không chỉ chuyện này, ở trong trường học nơi nào cũng chống đối đối phương, ồn ào đến nỗi cả trường đều biết cậu ghét Tu Tinh Uyên.

Bây giờ đột nhiên trở thành bạn tốt tay trong tay, còn muốn người ta chuyển đến sống chung với mình?

Thấy dáng vẻ của Quý Cảnh Minh không giống như đang giả vờ, cậu cũng không có lòng dạ thâm sâu như vậy, ngay cả Quý Trí Uyên cũng có chút khó hiểu.

Tất nhiên, thứ khiến cậu khó hiểu hơn nữa là một điều khác: "Vậy em ở chỗ nào?"

Liếc mắt nhìn Quý Trí Uyên, Quý Cảnh Minh không khỏi cảm thấy có hơi vui vẻ trong lòng, lúc trước cho dù cậu có cầu xin người em trai chín chắn này về nhà sống chung với mình như thế nào, tên nhóc này đều lấy lí do việc học bận rộn từ chối cậu.

Bây giờ thì xứng đáng, Quý Cảnh Minh cảm thấy mình đã đủ nhân từ, cậu chỉ cất đồ của cậu ta vào phòng ngủ phụ, mà không phải đưa đến ký túc xá của trường cho cậu ta!