Chương 16

Quý Trí Uyên: "... Em cũng đi."

Không ngờ lần này Quý Trí Uyên quay về lại dính người như vậy, Quý Cảnh Minh có hơi khó hiểu: "Anh không mua quá nhiều vé."

"Em tự mua."

Không biết tại sao, Quý Cảnh Minh cảm thấy Quý Trí Uyên như đang nghiến răng nghiến lợi nói chuyện.

Quý Cảnh Minh cũng có chút bất đắc dĩ, sau khi mơ thấy giấc mơ đó, cậu lập tức tỉnh ngộ, làm người tốt nhất không nên làm những việc mà mình không giỏi, ví dụ như chăm sóc em trai.

Nhưng đến khi cậu không vội vàng chạy lại chăm sóc em trai, em trai lại chủ động chạy tới và trở nên dính người.

Với chuyện này Quý Cảnh Minh chỉ muốn nói một câu, em bị bệnh à.

Nhưng nghĩ đến em trai mình rất nghiêm khắc, thôi bỏ đi.

Bất đắc dĩ liếc nhìn Quý Trí Uyên, cuối cùng Quý Cảnh Minh cũng gật đầu: "Cũng được."

Ban đầu Quý Trí Uyên cũng không rõ như thế nào, sau một ngày đi ra ngoài chơi cùng nhau, trong lòng cậu ta càng mơ hồ hơn.

Trước kia anh trai cậu ghét Tu Tinh Uyên, ghét đến nỗi hận không thể làm cho anh biến mất tại chỗ, nhưng giờ trên đường đi chơi, anh trai cậu lại vô cùng ỷ lại, còn không nhịn được làm nũng với đối phương.

Thậm chí giữa hai người có bầu không khí không ai có thể chen vào, khiến Quý Trí Uyên có cảm nghĩ rằng mình không nên ở trong xe, mà nên ở dưới gầm xe.

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Bởi vì Quý Cảnh Minh chỉ hứa với cậu ta chỉ ngủ chung một đêm, nên ngày hôm sau Quý Trí Uyên đã được chuyển đến phòng ngủ phụ.

Vào buổi tối Quý Trí Uyên không kìm được, gọi điện cho Tưởng Hàn Phi, hỏi cậu ta rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Sau khi biết được do chuyến đi chơi dã ngoại lần đó, qua cuối tuần Quý Cảnh Minh giống như đột nhiên thay đổi tính tình, bắt đầu chủ động tiếp xúc với Tu Tinh Uyên.

Trước đó hai người chưa có tiếp xúc gì, Tưởng Hàn Phi còn nói rằng ngay cả hôm sau khi cậu ta đi lại nhận lỗi, cũng là do cậu ta dẫn Tu Tinh Uyên theo.

Bình thường thì một người ở trong tình huống như thế nào, mới có thể thay đổi cái nhìn với những người mình ghét?

Bởi vì một giấc mơ, chuyện này hiển nhiên nằm ngoài khả năng nhận thức của Tưởng Hàn Phi và Quý Trí Uyên, cho nên bọn họ hoàn toàn không thể tưởng tượng được, chỉ có thể cảm thấy kỳ quái.

Phát hiện Quý Trí Uyên cũng không có tác dụng gì, Tưởng Hàn Phi thấy hơi nhức đầu, nhất là khi khai giảng thấy cậu õng ẹo muốn đồng bạn nhỏ Tu Tinh Uyên đi vệ sinh chung.

Nhìn bóng lưng hai người bọn họ cùng nhau rời đi, nắm tay của Tưởng Hàn Phi cứng ngắc.

Tại sao trước đây cậu ta chưa từng thấy Tiểu Cảnh thân thiết với cậu ta như vậy?!

Hơn nữa nghe Quý Trí Uyên nói, cậu còn kêu người ta chuyển đến sống chung!

Má nó! Sao không thấy hỏi cậu ta có muốn sống chung với nhau hay không!

Mỗi ngày gắn bó với nhau, biết thì nghĩ rằng đó quan hệ của hai người rất tốt, không biết thì coi chừng còn nghĩ rằng họ đang yêu đương với nhau đâu, má!

"..."

Không đúng.

Cây bút suýt bị bóp nát thoát được một trận, Tưởng Hàn Phi đột nhiên phát hiện ra điều gì đó không đúng.

Vì thế khi Quý Cảnh Minh vừa đi vệ sinh xong chuẩn bị ra ngoài, cậu bị Tưởng Hàn Phi theo dõi chặn lại trong nhà vệ sinh.

Đây là lúc duy nhất mà Tưởng Hàn Phi có thể tìm thấy hai người không dính vào nhau, hơn nữa lúc này Tu Tinh Uyên đang đợi bên ngoài, cậu ta phải nhanh chóng giải quyết.