Chương 9

Sao trước kia cậu không thấy Tưởng Hàn Phi ngốc như vậy, sao cậu lại có một thằng bạn ngu ngốc vậy chứ!

Che lại ngực của mình, Quý Cảnh Minh tức điên cả người, nhưng cậu càng tức giận khó chịu, thì sữa trên ngực càng nhiều, mùi sữa lại càng nồng.

"Tiểu Cảnh, đồ của mày ướt rồi…"

Tưởng Hàn Phi ngơ ngác ngồi trên mặt đất, không nhúc nhích nhìn chằm chằm áo ngủ của Quý Cảnh Minh, nơi đó đã ướt đẫm sữa, lộ ra mảng lớn da thịt.

Nhưng rất nhanh cậu ta đã nhận ra có điều gì đó không đúng, tại sao chỗ đó của Quý Cảnh Minh lại có sữa?

Ánh mắt Tưởng Hàn Phi sáng quắc, mặt Quý Cảnh Minh đỏ bừng: "Mày đi ra ngoài!"

Sau khi Tưởng Hàn Phi theo phản xạ bị kêu đi ra ngoài, lúc này Quý Cảnh Minh mới lấy miếng dán ngực ra, buồn bực dán lên vυ" nhỏ của mình.

Tại sao cậu phải trải qua chuyện như vậy chứ, đặc biệt là ở trước mặt Tưởng Hàn Phi, người không còn là bạn tốt nhất của cậu nữa, mà là người bạn cũ tốt nhất của cậu.

Không biết tại sao, Quý Cảnh Minh nhớ đến việc trong giấc mơ Tu Tinh Uyên đã bú √υ" giúp cậu, khi sữa tắc đầy bị hút ra ngoài, quả thực sướиɠ hơn nhiều so với việc cứ chặn lại nó trong ngực.

"Ha…"

Chết tiệt, tại sao cậu lại nghĩ đến chuyện này chứ, làm cho âʍ ɦộ kỳ lạ phía dưới cũng chảy nước theo, đói khát như muốn ăn cái gì đó.

Cảm giác sung sướиɠ sau cao trào lần này có hơi khó nhịn, Tưởng Hàn Phi ở bên ngoài đợi một lúc rồi quay trở về, cẩn thận trèo lên giường.

Cậu ta vẫn không nhịn được để ý đến, cẩn thận liếc nhìn ngực của Quý Cảnh Minh, không biết vừa rồi đã xảy ra chuyện gì.

Quý Cảnh Minh không quá muốn quan tâm đến cậu ta, quay đầu nhìn vào tường, không cần miếng dán giữ nhiệt này nữa.

Tưởng Hàn Phi không dám làm cậu tức giận nữa, vẫn nằm yên ở đấy, đợi đến khi Quý Cảnh Minh thở đều đều, khi đã hoàn toàn ngủ say, mới chậm rãi đứng dậy.

Quý Cảnh Minh khi ngủ thϊếp đi đã thả lỏng cảnh giác, dựa vào góc tường nằm trên gối ngủ, tư thế ngủ của cậu trông đặc biệt ngoan ngoãn.

Sao lại ngoan như vậy chứ.

Kỳ thật Tưởng Hàn Phi chưa bao giờ nghĩ Quý Cảnh Minh xấu xa, cậu ta vẫn luôn cảm thấy đối phương rất ngoan ngoãn, nhưng nếu quá ngoan ngoãn thì lại không thích hợp để thừa kế gia sản.

Bất đắc dĩ thở dài, Tưởng Hàn Phi cúi đầu, nhìn thấy Quý Cảnh Minh đã thay một bộ đồ ngủ mới.

Trong lòng không khỏi có chút tò mò, Tưởng Hàn Phi lén vén áo cậu lên, phát hiện Quý Cảnh Minh thế nhưng lại dán miếng dán ngực.

Nhưng bởi vì đã đầy sữa, áo ngủ vừa đυ.ng nhẹ đã rớt xuống, vυ" nhỏ ướŧ áŧ nhẹ nhàng run theo hơi thở của cậu.

Này thế mà lại là sữa do Quý Cảnh Minh tạo ra…

Tưởng Hàn Phi hơi kinh ngạc, nhưng không kiềm được tay mình sờ sờ nó, Quý Cảnh Minh hừ nhẹ một tiếng, làm cậu ta giật mình, nhanh chóng rụt tay lại.

Nhưng cái cảm giác mềm mại ấy đã khắc sâu vào trong tâm trí cậu ta, không hiểu sao lại làm cho cậu ta đỏ mặt.

Mềm quá đi.

Cũng không biết cậu mơ thấy chuyện gì, trên đầṳ ѵú nhỏ đã cứng lên có sữa chảy xuống, sắp làm ướt hết cả khăn trải giường.

Đầu óc Tưởng Hàn Phi như bị điện giật không hiểu sao lại có xúc động muốn đi hút một ngụm, hơn nữa vô thức chui vào trong lòng ngực của Quý Cảnh Minh.

"Ưm…"

Cảm nhận được lực hút từ ngực, cảm giác được từ lỗ sữa có sữa chảy ra làm cho Quý Cảnh Minh rầm rì một tiếng, ôm lấy người trong lòng ngực.

Cậu cảm thấy hình như mình đang mơ một giấc mơ rất kỳ lạ, mơ thấy mình biến thành một con bò sữa, còn đẻ ra một con bò con, Quý Cảnh Minh phát hiện mình đang cho bò con bú thì sợ hãi đến mức mặt mày tái nhợt.

Tưởng Hàn Phi không kìm được thậm chí quên mất Quý Cảnh Minh vừa mới ngủ, hút liếʍ từng ngụm sữa bên trong.

Không biết có phải do cảm giác sung sướиɠ này quá mạnh mẽ hay không, người Quý Cảnh Minh hơi run rẩy, đột nhiên nức nở một tiếng.

Lúc này Tưởng Hàn Phi mới giật mình vội vàng đứng dậy, sau khi nhận ra mình đã làm chuyện gì, mặt cậu ta lại càng đỏ hơn.