Chương 49

----

Trần Xảo Phân càng nghe càng cảm thấy không ổn, sau khi từ hôn Đường gia, hai mẹ con bọn họ không hề xuống dốc, chỉ là bà coi trọng một nhà, nhờ người ta mai mối thì nhà đó nghe đằng trai từ hôn vì quả phụ quấy rối nên không đồng ý gả.

Bây giờ Đường Tâm tìm ra được đối tượng có tiền như thế, càng làm cho họ khó thở hơn, sao có thể như thế được?

Hôm nay là chủ nhật nên hơn nửa phân xưởng đang nghỉ lễ, thời tiết cũng tốt, mặt trời ấm áp, đầu năm nay không có hoạt động giải trí nào, mùa đông Dung thành nhiều sương mù, thời tiết đang đẹp thì mọi người lấy đồ ra tìm chỗ rộng rãi để phơi nắng.

Những người này tụ lại một chỗ cũng không hề rãnh rỗi, anh nhà Trương nói với em nhà Lý, nói mãi cũng không hết chuyện.

Chỉ hơn nửa ngày, con rể mới nhà họ Đường trở thành đề tài nóng nhất trong khi vực nhà máy, đa phần là hâm mộ, dù sao thì mấy thím truyền miệng dặm mắm dặm muối vào là Tống Hoài Châu đã mua hết nửa cửa hàng ở nhà máy này rồi.

Tô Uyển Ninh cầm tiền trợ cấp của chồng, ăn ở nhà chồng, không có công việc nào ra hồn cả, ôm con đi dạo thì nghe được chuyện đối tượng kết hôn của Đường Tâm.

Cô ta không ngờ Đường gia lại sốt ruột như thế, mới xem mắt mấy ngày mà đã khoe khoang khắp nơi là có con rể lắm tiền rồi. Lại còn mua cửa hàng trống trong nhà máy nữa, giỏi khoác lác thật.

Tô Uyển Ninh không hề tin rằng Đường Tâm rời khỏi Trịnh Hướng Đông rồi mà lại có thể tìm được người tốt hơn được.



Bất quá nghĩ đến việc Đường Tâm có đối tượng rồi, mình cũng nhanh chân lên mới được, cô ta hiểu rõ hoàn cảnh của mình nhất, dùng thủ đoạn quang minh chính đại thì không có khả năng gả cho Trịnh Hướng Đông.

Vì phòng trường hợp ngoài ý muốn, cô ta ôm con mình đến nơi đông người.

Danh tiếng Tô Uyển Ninh ở nhà máy không tốt lắm, nhưng không có thù oán gì với mọi người cả nên dù nhìn thấy cô đi chăng nữa, cũng không ai nhiệt tình chào hỏi.

Đa số họ coi cô ta như không khí, không quan tâm đến.

“Không thể nói là do số Đường Tâm tốt được, tôi thấy cô ấy cũng không kém ai, chị nhớ khi còn bé đổ bệnh nặng như thế, rồi cũng học trung học cơ sở như ai, nghe nói lúc vào đài phát thanh cũng là nó tự mình vào.’’

“Chuyện này tôi biết rõ, cháu gái lớn tôi Miêu Miêu cũng ở trung tâm phát thanh, nói Đường Tâm là người biên soạn bản thảo một cách rất nghiêm túc.

Không chỉ như thế, radio của cô ấy cũng phát sóng rất tốt, âm thanh đó như chim sơn ca vậy, nếu ngày nào cô ấy không phát thanh thì cả người tôi không có sức làm việc đâu.’’

Giọng nói Đường Tâm êm tai, nói rõ ràng rành mạch, trong hoàn cảnh không có điều kiện giải trí nào khác thì phần lớn phát thanh là cái để biết thêm nhiều thông tin bổ ích, nên nhân viên phát thanh cũng là đối tượng có nhiều người theo đuổi, nếu phát thanh tốt một chút thì rất được hoan nghênh.