Chương 29

Minh San xem từng tin nhắn, Phạm Lộ Gia nhìn cô ngồi ở đó vẫn luôn bấm vào màn hình, khoé môi cong lên nụ cười quỷ dị, cô thăm dò nhìn qua, khi nhìn thấy tài khoản người mua đăng thông báo, lập tức nổi giận: “Đồ chó này!”

Là người đầu tiên trải nghiệm được lợi ích từ bùa vui vẻ tăng cường trí nhớ của Minh San, ở trong mắt cô, bùa Minh San vẽ ra xuất sắc như vậy, nhóm người này quả thật không biết tốt xấu!

Phạm Lộ Gia đưa ra chủ ý: “Kéo bọn họ vào danh sách đen, bây giờ cậu không bán, trực tiếp đóng cửa sổ trò chuyện lại, đừng nhìn thứ bực mình này.”

Minh San: “Không, tớ muốn nhìn xem là ai đang mắng tớ.”

“Cậu không phải là tự tìm khó chịu cho mình sao?” Cô ấy đứng xem mà huyết áp cũng tăng cao.

Minh San cười ha hả: “Tớ không tức giận.” Động tác lướt tin nhắn của cô rất nhanh: “Mắng chửi người là quyền của bọn họ, nguyền rủa là bản lĩnh của tớ, xem trình độ của chúng ta ai tốt hơn.”

Phạm Lộ Gia: “...”

Động tác trên tay Minh San rất nhanh, cuối cùng xem hết tin nhắn, vươn tay về phía Phạm Lộ Gia: “Tớ nhìn xem, những người này biết địa chỉ cửa hàng của tớ từ đâu?”

“Một trong hai lá bùa cậu bán đi bị một streamer làm chủ đề thần quái mua.” Phạm Lộ Gia đưa điện thoại cho cô, thuận tiện ấn vào mở video.

Trước màn ảnh là một người thanh niên trẻ tuổi, chưa đến ba mươi tuổi, tóc màu xanh, tự giới thiệu là Đại Khánh, đang nói với những người trong phòng phát sóng trực tiếp: “Gần đây tôi thông qua các con đường mua một số bùa bình an thường thấy trên thị trường, làm một số phát sóng trực tiếp mở bùa cho mọi người.”

Hắn ta đặt một hộp các túi ở trước bàn, mỗi cái đều được mở trước ống kính để trưng bày lá bùa, đồng thời anh ta cũng đề cập đến giá cả của lá bùa.

Mặc dù không phải tất cả đều đóng gói sang trọng, nhưng cũng đều không có trở ngại, đều có phong cách của riêng mình.

Cuối cùng Đại Khánh cầm một hộp chuyển phát nhanh quơ quơ trước màn ảnh: “Mọi người, tiếp theo tôi muốn giới thiệu với mọi người một lá bùa bình an đắt nhất trong tất cả số này, mọi người có thể đoán xem giá của nó.”

Khi Đại Khánh lấy kéo mở hộp chuyển phát nhanh, các cư dân mạng trong phòng phát sóng trực tiếp đã sôi nổi đoán giá cả.

[500 tệ, không thể nhiều hơn!]

[Không gói hộp, mấy chục tệ là cùng.]



Từ mấy chục ngàn đến mấy trăm, giá cao nhất là 999 tệ.

Đại Khánh lấy một chiếc túi đóng gói trong suốt từ trong hộp ra, sau đó trực tiếp lấy ra một lá bùa hình tam giác màu đỏ.

Anh ta đưa lá bùa tới gần màn ảnh, lướt qua một lượt: “Cũng chưa đoán đúng.”

[... Tôi thu lại lời nói lúc trước, 50 tệ, không thể nhiều hơn…]

[Sao tôi cảm thấy còn không đến 20 tệ chứ! Đại Khánh, có phải anh nhầm rồi hay không, cái này là cái rẻ nhất?]

[Ôi trời ơi… Kéo lại gần nhìn thật thô thiển.]

[Anh Khánh mau nói giá đi, để chúng tôi nghe cái mới mẻ.]

Đại Khánh có lẽ nhìn thấy những bình luận này, cười nói: “Không một ai đoán đúng, tôi nói một chút, lá bùa này là tôi tốn 3000 tệ mua từ một cửa hàng online. Mọi người đừng nói, lá bùa này giống hệt ảnh giới thiệu của người bán.”

Hắn ta đùa nghịch lá bùa trên tay, lấy cây kéo cẩn thận cắt túi mở lá bùa, sau đó lấy một lá bùa giá rẻ từ trong đó ra.

Đại Khánh nhìn ngây ngẩn cả người.

[Tôi không biết nói cái gì…]

[Điên rồi, thứ đồ phá của này mà 3000 tệ!]

[Chắc chắn là kẻ lừa đảo, streamer báo án đi!]

[Rõ ràng có thể cướp tiền, lại tặng một tờ giấy, xuất sắc…]

[Khi anh Khánh muốn làm từ thiện, tôi để lại một số tài khoản, anh cứ chuyển trực tiếp cho tôi, tôi không cần 3000 tệ, 2000 tệ là được, 1500 tệ cũng được!]

[Chủ tiệm thậm chí còn lười không giao dịch với anh ha ha ha.]



Câu nói tiếp theo càng khó nghe hơn, Đại Khánh giống như cũng có hơi tức giận, vì thế khi chuẩn bị kết thúc video đã công khai địa chỉ cửa hàng của Minh San, sau đó mới xảy ra sự việc tiếp theo.

Phạm Lộ Gia còn suy nghĩ hơn đương sự Minh San: “Phải làm sao bây giờ? Đại Khánh này rất nổi tiếng, fan của anh ta nhiều hơn những người nghiệp dư như chúng ta, anh ta giống như phát động những fan đó tìm phiền phức cho cậu.”

Minh San buông điện thoại, tâm trạng rất tốt mở một lọ sữa chua: “Cậu yên tâm, anh ta không rảnh lo cho tớ. À, đúng rồi, có phải chúng ta sắp có bài kiểm tra tháng hay không?”

Lực chú ý của Phạm Lộ Gia bị lôi đi rất nhanh, hai mắt cô ấy sáng lên: “Đúng vậy, là thứ tư, tớ cảm thấy lần này thứ tự xếp hạng của tớ nhất định có thể tăng lên. Tớ đã nói với cha mẹ, tăng mười hạng sẽ thưởng 5000 tệ, tăng hai mươi hạng mua cho tớ một cái túi xách.”

Đây là lần đầu tiên cô mong chờ đến kỳ thi tháng.

Minh San nói: “Tớ lại nghĩ tới một loại bùa.”

Phạm Lộ Gia kích động: “Là về kỳ thu?”

“Không phải, có ít tác dụng phụ trợ, bùa này chủ yếu dùng để trấn định tâm lý, như vậy, đeo bùa này sẽ có hiệu quả khiến cho cậu thi mà không bị hoảng hốt.”

“Vậy cậu mau vẽ đi!” Phạm Lộ Gia thúc giục, cô ấy vui vẻ ôm lấy Minh San: “Minh San, tớ phát hiện bây giờ cậu thật sự là do trời cao phái xuống cứu vớt những học sinh như chúng tớ.”