Chương 14.1: Hướng dẫn nhân vật phản diện cách cầm ô cho nữ sinh

Ngay lúc Tô Thiên Duyệt đang oán thầm trong lòng, cô bỗng chú ý tới tầm mắt Lạc Dạ Hàn đang cúi đầu nhìn về chiếc ô trong tay cô, trong lòng không khỏi cảm thấy vui mừng!

Có vẻ như Lạc Dạ Hàn sẽ chọn cô?

Nhưng mà qua đến giây kế tiếp, Lạc Dạ Hàn bình tĩnh thu hồi ánh mắt, đôi chân dài thẳng tắp đi vào trong màn mưa.

Chiếc ô của cô ta quá nhỏ đi, trời mưa lớn như vậy không đủ cho hai người che.

“Dạ Hàn, đợi em với!” Anh Mộng Tuyết thầm cắn môi dưới, một đường đuổi theo anh.

Nhưng khi cô ta cố bước chân nhanh, Lạc Dạ Hàn cũng bước nhanh hơn, cô ta vẫn không thể đuổi kịp.

Tô Thiên Duyệt nhìn bóng lưng của họ:? ? ?

Rốt cuộc là có chuyện gì thế này, nhân vật phản diện vậy mà không nhận dù của cô, cũng không nhận dù của Anh Mộng Tuyết?

Ừm, vậy cũng tốt nha, cô nghĩ chắc cô cũng hiểu được, anh từ chối Anh Mộng Tuyết là vì trời mưa quá lớn, ô của cô ta quá nhỏ, không muốn để cô ta bị ướt, mà anh từ chối cô, chỉ đơn giản là vì anh muốn từ chối mà thôi!

Mà cô vừa rồi mới phát hiện, trên cánh tay Lạc Dạ Hàn bị thương còn dính băng cá nhân hình Doraemon màu xanh do Anh Mộng Tuyết đưa cho, đáng lẽ đã qua mấy ngày rồi cũng nên thay ra, anh vẫn là không đành lòng tháo bỏ. Anh rốt cuộc thích nữ chính đến mức nào a!

Nhưng theo cốt truyện, Anh Mộng Tuyết mặc dù thả lưới khắp nơi, nhưng cô ta tập trung câu dẫn nam chính Âu Dương Hiên là chính, tại sao gần đây cô lại cảm thấy ánh hào quang Mary Sue của Anh Mộng Tuyết hơi tập trung quá vào Lạc Dạ Hàn rồi?

Giọng nói của Cảnh Hạo đột nhiên vang lên, cắt đứt suy nghĩ của cô: "Tô Thiên Duyệt, vừa khéo bọn tớ cũng không có mang theo ô, vậy nên cậu có thể đưa bọn tớ ra đến bãi đậu xe. Đổi lại, bọn tớ sẽ đưa cậu về coi như là báo đáp." Tô Thiên Duyệt liếc nhìn cậu ta. sau đó bất lực đưa ô qua: “Cầm đi, tôi không cần, một chiếc ô không che được bốn người, lát nữa tôi gọi điện thoại bảo tài xế ở nhà đến đón."

Vũ Văn Duệ đột nhiên nghĩ ra điều gì đó: "Vậy thì để Âu Dương cầm ô đến bãi đậu xe lấy xe, sau đó lái xe đến đón chúng ta. Tô Thiên Duyệt cậu cũng không cần phải đứng đợi. Bây giờ kẹt xe, tài xế chạy xe qua cũng tốn không ít thời gian.

Cảnh Hạo vỗ trán: "Ừ, tại sao tớ không nghĩ đến điều này cơ chứ."

Âu Dương Hiên hừ lạnh: "Mấy người sắp xếp xong rồi, có hỏi qua ý kiến của tôi chưa?"

Nhưng mặc dù ngoài miệng thì nói như vậy, anh ta vẫn vươn tay lấy chiếc ô của Tô Thiên Duyệt và đi vào làn mưa.

Phía trước không xa, Lạc Dạ Hàn đã đến ngã tư đèn giao thông, trong lúc chờ đèn đỏ, anh vô tình quay đầu nhìn lại.

Anh liền âm thầm siết chặt nắm đấm, đột ngột xoay người, trở lại con đường lúc nãy.

Anh Mộng Tuyết vẫn đang bám theo anh, thấy anh đột nhiên quay người lại, còn tưởng rằng anh sẽ quay lại che chung ô với cô ta, vì vậy cô ta không khỏi nở một nụ cười nhẹ với anh: "Dạ Hàn..."

Nhưng giây tiếp theo Lạc Dạ Hàn đi ngang qua người cô ta, mà không thèm liếc nhìn cô ta dù chỉ là một ánh mắt.

Anh Mộng Tuyết vốn dĩ còn muốn đuổi theo, nhưng lần này anh chạy nhanh như một tia chớp, sau khi cô ta chạy theo được vài bước cũng chỉ đành bỏ cuộc.

Dưới mái hiên phía trước quán bar, Tô Thiên Duyệt đột nhiên nhìn thấy một người đang chạy trong mưa, vậy mà là Lạc Dạ Hàn!

Ngay lúc cô đang hoài nghi, thân ảnh lạnh lùng đó đã đi tới trước mặt cô, duỗi ra những ngón tay mảnh khảnh tái nhợt, giọng nói cố ý hạ thấp mang theo cảm xúc khó hiểu: “Ô của tôi đâu?”

“A?” Tô Thiên Duyệt sửng sốt, sau đó giơ ngón tay yếu ớt chỉ vào Âu Dương Hiên mới đi được vài bước, “ Bị hắn lấy đi rồi…”

Cho nên, Lạc Dạ Hàn là quay lại đòi ô của cô?

Mặc dù cô không biết tại sao anh đột nhiên thay đổi ý định, Tô Thiên Duyệt kích động hét lớn vào lưng Âu Dương Hiên: " Âu Dương Hiên, trả lại chiếc ô cho tôi ngay bây giờ, ngay bây giờ!"

Âu Dương Hiên bước chân đột nhiên dừng lại, không thể tin nhìn lại nàng, cơ hồ nghiến răng nghiến lợi nói với cô: "Tô Thiên Duyệt, cô m* n* nói cho bản thiếu gia nghe lại lần nữa? Cô đã đưa ô cho tôi rồi, dựa vào cái gì mà lại đưa cho người khác?"

Tô Thiên Nguyệt không khách khí nói "Tôi không quan tâm, dù sao cũng là ô của tôi, tôi muốn đưa ai thì đưa!", sau đó liền muốn xông tới đoạt lại.

Mà Lạc Dạ Hàn sớm hơn cô một bước, đi đến chỗ của Âu Dương Hiên.

------

Dịch giả NN xin làm phiền các đọc giả một phút.

Hiện tại chúng ta đã đi đến chương 14.1, và tối nay sẽ ra tiếp chương 14.2.

Trong suốt thời gian qua, chân thành cảm ơn các đọc giả đã theo dõi đồng hành cùng bộ truyện.

Bắt đầu từ chương 15.1 trở đi, dịch giả xin được phép set chương vip, dịch giả NN sẽ cài giá chương thấp nhất có thể, để các đọc giả có thể đồng hành cùng truyện.

Một lần nữa cảm ơn các đọc giả thân yêu!

Mỗi một lượt xem của các bạn sẽ là động lực để dịch giả ra chương mỗi ngày.

Chúc một ngày chủ nhật vui vẻ cùng gia đình, người thân, bạn bè.

Hãy tận hưởng ngày chủ nhật của chúng ta nào! Đi chơi thôi🥳