Chương 12

Trần Đào thấy Lâm Nhất Niệm trầm mặc, trên mặt cũng lộ ra tia thẹn thùng, “ Tôi thật sự quá muốn ăn”

Hắn thật sự bị tra tấn mấy ngày liền rồi, trừ bỏ một tuần trước đó hắn được yên tĩnh một chút, thì những lúc khác chị gái phòng bên cạnh thật sự không tốt một chút nào. Đúng rồi, chị ta khi ăn dâu còn không chịu đóng cửa sổ.

Hắn muốn báo thù, làm cho một chậu dây tây nay của chị ta sống không qua được đêm nay, hiểu không?

Lâm Nhất Niệm lại một lần nữa nhắc nhở Trần Đào: “Mười đồng một quả nha!”

Trần Đào nói: “Tôi biết. Tôi hiện tại có thể cầm về sao?”

Lâm Nhất Niệm đem chậu sứ đẩy đẩy ra bên ngoài : “Không được chọn, cậu mua quá nhiều”.

“Không thành vấn đề.” Trần Đào lại hỏi, “Vậy tôi có thể lấy được bao nhiêu?”

Trần Đào sợ hắn khống chế không được tay mình mà cầm toàn bộ chậu dâu của người ta đi. Người ta vốn dĩ hảo tâm bán lại cho hắn một ít, lại không phải là bán toàn bộ, vì vậy mà hắn liền hỏi như vậy cho thoả đáng.

“Nhiều nhất 30 quả.”

“Vậy tôi liền lấy 30 quả, chị có thể đếm giúp tôi không, đến số lượng đó liên kêu tôi dừng lại”.

Từng quả dâu tây đều có kích cỡ gần như nhau, lớn nhỏ đồng đều, mắt thường cơ hồ không thể phân biệt được sự khác biệt. Số dâu này chắc chắn là được tỉ mỉ chọn lựa, chỉ nhìn vào bề ngoài thôi, đã có thể lý giải được tại sao lại có cái giá cao như vậy.



Lâm Nhất Niệm ở trong lòng đếm từng quả Trần Đào lấy, số lượng vừa đủ, cô liền nhắc nhở, “30 quả.”

Trần Đào đem nồi inox ôm vào trong ngực, lấy di động ra, “Quét mã.”

Lâm Nhất Niệm thu được một khoản tiền, âm thanh điện tử em tai vang lên

【 WeChat thu 300 đồng 】

Giao dịch tiền tài kết thúc, hai bên đều thỏa mãn về nhà.

Trần Đào mới vừa vào cửa, liền nhịn không được, cầm lấy quả dâu tây bỏ vào trong miệng, mới vừa cắn một miếng vào miệng, nước quả thơm ngọt ở trong khoang miệng đã nổ tung, đôi mắt hắn liền trừng lớn giống như chuông đồng.

Dâu tây này cũng quá ngon đi!

Trần Đào vốn tưởng rằng mùi thơm bay ra từ phòng cách vách đã đủ bá đạo rồi, không nghĩ tới, khi cắn một miếng vào trong miệng, một cố mùi thơm ngọt lại còn mạnh hơn nữa, tràn ngập trong khoang miệng của hắn, làm cho cả môi, răng của hắn cũng nhiễm toàn bộ mùi thơm của dâu tây.

Rất ngọt, nhưng không phải cái ngọt ngấy mà là vị ngọt thanh mát. Là vị ngọt vừa đủ, nhiều thêm một chút sẽ phát ngấy.

Trần Đào có gia cảnh không tồi, những loại dâu tây sáng quý được giới thiệu là cực phẩm hắn cũng đã ăn không ít. Nhưng hắn dám thề, quả dâu tây trong miệng của hắn bây giờ chính là quả dâu tây ngon nhất mà hắn đã ăn trên đời này.