Chương 23: Hắc Toàn Phong

Nguyễn Mông bất chợt hét lớn, dọa con ốc sên đen kia giật mình, nó thả lỏng phần bụng rồi rơi xuống đất, ngã đến choáng váng

Nghe âm thanh, Nguyễn Mông hoàn toàn tỉnh táo. Rõ ràng đây là biệt thự Khương Cung mua cho cậu, lẽ ra bên trong chỉ có cậu và Đại Hắc, sao lại có thêm một con ốc sên đen nữa.

Nghĩ không ra, Nguyễn Mông càng lớn tiếng hơn: "Mi là ai, sao lại ở trong biệt thự này!"

Đại Hắc nhân cơ hội tố cáo: "Nó nói chúng ta là đồ ốc sên quê mùa!" Hay lắm, những lúc như này thì Đại Hắc nói chuyện rất là lưu loát.

À há, con ốc sên này, mi còn biết phân biệt vùng miền nữa đấy! Xã hội đã sớm phát triển rồi, đừng có làm cục tạ cản trở chứ!

Con ốc sên vẫn chưa hồi phục từ cú ngã lúc nãy, nghe thấy Đại Hắc mách lẻo, nó tức giận đến mức không thể chịu nổi. Con ốc sên béo này, trông có vẻ dễ đối phó, nhất định phải cho nó đẹp mặt!

Con ốc sên đen định bò dậy chửi thề, nhưng chưa kịp lên, nó đã cảm thấy nặng nề trên người, hóa ra Đại Hắc đè lên người nó. Nguyễn Mông ở trên lầu hai chỉ huy: "Đè nó xuống! Đè nó xuống! Xem nó còn dám nói nhảm nữa!"

Con ốc sên đen giãy giụa: "Thả tao ra, thả tao ra! Hai đánh một không công bằng!"

Nguyễn Mông lêu lêu: “Có đồ ngốc mới một chọi một!”

Nói vậy thôi chứ bọn họ đâu có hai chọi một, không thấy cậu vẫn ở tầng 2 sao? Chỉ có Đại Hắc động thủ, cậu chủ yếu là động miệng.

Mười phút sau, con ốc sên đen đó cũng nhận thua. Nó bị Đại Hắc đè xuống sàn ngay cầu thang, ủy khuất nằm im, không dám nhúc nhích, đói bụng cũng không dàm nói. Trên lầu hai là Nguyễn Mông đang gặm rau, nhưng nó không dám ăn.

Nguyễn Mông vừa ăn vừa tra hỏi: “Mi tên gì, không được nói dối!”

Con ốc sên màu đen: “Hắc Toàn Phong”

“Gì cơ?” Nguyễn Mông ngớ người, nhìn con ốc sên này từ trên xuống dưới, thật sự là không thấy nó có điềm nào giống với cái tên này. Cậu không nhịn được phun đồ ăn ra, cười ha ha, cực kì vui vẻ: “Mi như vậy mà lại kêu Hắc Toàn Phong?”

(Hắc Toàn Phong: Gió Lốc Đen)

Hắc Toàn Phong bị nhục nhã: “Mày đánh rắm, tao tên Hắc Toàn Phong thì làm sao hả! Hắc Toàn Phong Hắc Toàn Phong! hetui!”

Nó không chỉ chửi bậy, mà còn nhổ nước bọt vào Nguyễn Mông. May mắn thay, ở giữa có tấm kính chắn lại nhưng cậu chán ghét cái hành động ghê tởm của Hắc Toàn Phong. Là con người, điều khó chịu nhất chính là bị phun nước bọt vào người.

Nhưng kêu cậu cũng làm như vậy thì cậu không làm được.

Nhất thời, Nguyễn Mông tức giận bò qua bò lại, đau lòng muốn chết, đây là biệt thự mà Khương Cung cho cậu, cậu mới ở đây được một ngày.

Con ốc sên trắng nõn trên lầu tức giận bò qua bò lại, toàn thân toát lên vẻ ủy khuất. Đại Hắc nhìn thấy cảnh này, không nói lời nào, liền phun một ngụm nước bọt vào Hắc Toàn Phong.

Hắc Toàn Phong: "..."

"A a a a!" Hắc Toàn Phong nổi giận, "Tao giết mày!"

Đại Hắc: "Mày dám động, tao liền đánh mày!"

Nghe thấy tiếng động, Nguyễn Mông lại cúi đầu xuống xem, liền nhìn thấy hai con ốc sên, một đen một trắng, thong thả nhắm vào nhau, hung hăng nhổ nước bọt vào đối phương.

Hắc Toàn Phong: "Tao phun chết mày!"

Đại Hắc: "Tao cũng phun chết mày ~!"

"hetui!"

"hetui!"

Nguyễn Mông: "...... Phốc!"

Cứu mạng a, hai con ốc sên này hài hước quá. Rõ ràng là chúng đang đánh nhau, nhưng cậu lại không nhịn được bật cười. Nhổ nước bọt vào đối phương, đây là hành vi của học sinh tiểu học sao?

Nguyễn Mông lại cười lớn, tiếng cười ha ha ha vang khắp căn biệt thự nhỏ. Tiếng cười thanh thúy của cậu thu hút sự chú ý của Hắc Toàn Phong và Đại Hắc, hai con ốc sên ngừng lại.

Ánh sáng từ cửa sổ chiếu vào, từ trên cao rọi xuống, dừng lại trên người Nguyễn Mông.

Nhìn con ốc sên trắng đang cười lớn kia, hai con ốc sên không khỏi ngây người. Bình tĩnh mà nhìn nhận, giọng của Nguyễn Mông khi biến thành ốc sên rất mềm mại, cả người trắng nõn , đặc biệt trên vỏ còn có một dải ruy băng xanh lục, giống như thiên nhiên điểm tô cho nó.

Trong thế giới động vật, phần lớn các loài động vật đều theo đuổi bạn đời dựa trên ngoại hình. Vẻ đẹp bên ngoài có sức hút rất lớn, khiến các loài động vật không thể kiềm chế mà muốn sinh sản với nó.

Trong giới ốc sên, đa số ốc sên đều có màu sắc sặc sỡ, đen, vàng, cam, trắng, xám đều có, ốc sên màu trắng thuần là rất hiếm, ốc sên màu trắng thuần có thêm hoa văn ở vỏ còn hiếm hơn.

Hắc Toàn Phong ở trong cửa hàng đã lâu như vậy, nó từ khi sinh ra đã ở đó, vì màu đen trên cơ thể khiến nó không giống với những con ốc sên bình thường, giống như một hắc mã hoàng tử, nhưng bây giờ nó lại cảm thấy con ốc sên trắng này trông rất đẹp, thậm chí còn đẹp hơn cả nó.

Đại Hắc cũng chẳng khác gì, từ khi nó được mua về, nó đã biết đây là vợ của nó, lúc này nhìn Nguyễn Mông, hai mắt nó tràn đầy sự yêu thích.

Ai nha, vợ của mình thật đẹp!