Chương 15-1

Hơn hai mươi ngày nhanh chóng trôi qua, hàng ngày Ninh Dữ Ý đều ở nhà một mình hết nấu cơm, chơi game rồi lại ngủ, quanh đi quẩn lại cũng không thấy chán.

Nagy lúc dòng chữ victory hiện lên trê màn hình điện thoại, Ninh Dữ Ý cảm thấy vui vẻ thoát ra, thả like cho mấy đồng đội đã kéo mình thắng, quay lại đại sảnh mới phát hiện mình bị người ta tố caos trừ mất hai điểm uy tín.

??!

Điểm uy tín bị trừ vừa thấy là ở trận cậu chơi tiểu Lỗ Ban bị 1-13-6.

Nghĩ đến lúc chơi tiểu Lỗ Ban bị Lan Lăng Vương đội bạn đuổi gϊếŧ từ đầu đến cuối trận, Ninh Dữ Ý im lặng, cảm thấy bị tố báo là bình thường.

Trời. Đều do chơi dở hại!

Người chơi dở còn thích chơi như Ninh Dữ Ý lặng lẽ lau nước mắt, vừa định chơi thêm ván nữa lại phát hiện điểm uy tín của mình không đủ.

……Thảm họa nhân gian.

Chu Nhị Hòa mở cửa tiến vào, giơ tay đẩy đẩy Ninh Dữ Ý đang nằm trên sô pha: “Đừng nằm nữa, dậy làm việc đi.”

“Nhưng mà, em cảm thấy mình chưa nghỉ được mấy ngày a.” Ninh Dữ Ý không tình nguyện bỏ điện thoại xuống.

“Bên đoàn phim đã quay xong, mới về rồi, đang liên hệ bọn em để chuẩn bị chuyện phối âm.” Chu Nhị Hòa cười lạnh một tiếng, “Kỳ nghỉ này của em nghỉ một mạch hơn hai mươi ngày đấy, còn chưa vừa lòng à."

“…… Đủ rồi, đủ rồi."

“Nhưng mà chuyện phối âm không vội, chắc hẳn phải cắt nối biên tập thành phim rồi mới tính sau. Bên chỗ anh mới có mấy cái chương trình, nhưng đều cảm thấy không tốt lắm, để quay về anh xem lại kỹ rồi gọi cho em." Chu Nhị Hòa giải thích nói, “Đợi lúc em thu âm lời phim anh sẽ nhắc em sau, đạo diễn Trương không thích dùng diễn viên chuyên phối âm, em nhớ luyện đọc lời trước đi."

Ninh Dữ Ý gật đầu lung tung, bỏ điện thoại xuônvs đi vào phòng bếp bê ra ít cháo buối sáng mới nấu ra, “Anh Chu có muốn ăn không?”

“Được, cho thêm ít đậu que nữa đi."

“Được rồi.”

--------------------------

Chu Nhị Hòa đối với mấy cái chương trình ở trước mặt mình mãi không thấy hài lòng, ngay lúc anh tính xem lại lần nữa thì cha mẹ gọi điện bảo anh về nhà ăn cơm một hôm.

Nhà anh ở ngay trong Thượng Hải, đi xe về cũng không mất nhiều thời gian, chẳng qua gần đây luôn ở công ty xử lý việc của Ninh Dữ Ý.

Nghĩ đến đúng thật là có một khoảng thời gian chưa về nhà, Chu Nhị Hòa xin công ty nghỉ một buổi, vào buổi chiều tranh thủ về nhà.

Kết quả mới mở cửa ra, đã thấy Chu Nhị Na vắt chân ngồi trên sô pha xem TV.

“Trời ơi, anh vậy mà đã về nhà rồi à?” Chu Nhị Na vẻ mặt không tin, “Người cuồng công việc thế mà còn nhớ nhà ở chỗ nào.”

“Nhị Hòa đã về rồi.” Mẹ Chu Nhị Hòa đi ra từ phòng bếp, “Mau rửa tay đi, đợi lát nữa là ăn cơm được rồi.”

“Sao tự nhiên có thời gian rảnh về nhà?” Chu Nhị Hòa ngồi vào trên sô pha, thoải mái cầm lấy tạp chí thời trang mới nhất ở bên cạnh.

Chu Nhị Na trợn mắt: “Em còn không quay về có khi mẹ lại chạy luôn tới công ty, cuối cùng lại loạn hết cả lên, lúc trở về lại gặp con trai chú Vương."

“Quả nhiên a.” Chu Nhị Hòa có chút vui sướиɠ khi người gặp họa.

“Đúng vậy.” Chu Nhị Na nở nụ cười không có ý tốt, “Hơn nữa ngoài con trai chú Vương, con gái chú Diệp đêm nay cũng không về nhà."

Chu Nhị Hòa kinh ngạc.

“Chuyện đúng như em nghĩ, em cũng đừng có cười người ta."

….

Vất vả lắm mới ăn xong cơm chiều, Chu Nhị Hòa tìm đại cái cớ chạy ra ngoài hóng gió.

Chu Nhị Na cũng lấy cớ cùng anh ra ngoài, hai chị em liền ngồi xổm ở ven đường hút thuốc đi theo hắn cùng nhau lấy cớ ra tới, hai tỷ đệ liền ngồi xổm ở đại đường cái bên cạnh h·út th·uốc.

“Nghệ sĩ em ký hợp đồng tên là Ninh Dữ Ý đúng không.” Chu Nhị Na phun ra vòng khói, “Ánh mắt không tồi, là hạt giống tốt.”

“Tất nhiên, chị cũng phải xem là ai ký hợp đồng." Chu Nhị Hòa ngẩng đầu kiêu ngạo …… Hút điếu thuốc.

“Làm việc cho tốt, trở thành người đại diện thì không cần phải quay lại làm trợ lý nữa."

“Nói thừa, em tin tưởng Ninh Dữ Ý, không nói chuyện khác, chỉ cần Kiếm Đạo ra mắt, cậu ấy chắc chắn có thể nổi.”

Chu Nhị Na nhướng mày: “Tự tin như vậy?”

Chu Nhị Hòa hừ nhẹ: “Tất nhiên”

“Trong tay chị có cái chương trình." Chu Nhị Na lấy điện thoại ra đưa cho Chu Nhị Hòa, “Thiếu hai người ở vị trí thường trú, biểu hiện của người xem ở hai kỳ trước em cũng biết, năm nay có nguyên nhân đặc biệt, hai người này bị kẹt ở nước ngoài chưa về được, đạo diễn chỉ có thể tìm người khác, Phong Hoa cũng tham dự lần đầu tư này, bên đạo diễn muốn hợp tác với Phong Hoa.”

“Hai người thường trú?” Chu Nhị Hòa giật mình một chút, phát hiện ra tâm tư của đạo diễn, “Đạo diễn này tham quá, còn muốn cả Tạ Duệ Châu tham gia."

“Ừ.” Chu Nhị Na gật đầu, ánh đèn đường chiếu xuống mái tóc xoăn lơi để lại cái bóng dài dưới đất, “Chị đã nói chuyện với Tạ Duệ Châu, cậu ấy yêu cầu một vị trí thường trú là Ninh Dữ Ý mới chịu đi, bằng không tài nguyên này như thế nào cũng không đến lượt em.”

Định đăng cả chương vào trưa nay mà bị mất file tận 2 lần lần, xui quá trời, mọi người đọc tạm nửa chương này nhé.