Chương 14-2

Chương 14-2: Da^ʍ nhục con dâu

Thấy tiểu nhân nhi đã ngủ, dưới đáy lòng Chu Đình Thân khe khẽ thở dài, áp cả người nàng dán trên người mình, l*иg ngực vạm vỡ dán chặt vào khuôn mặt ửng đỏ kia của nàng. Hắn tựa như thật sự rất ưa thích nha đầu này, nhưng hết lần này tới lần khác nàng lại là con dâu của hắn, qua chút thời gian liền phải vào kinh, nghĩ như vậy, sác mặt nam nhân dần dần tôi sầm, mặc dù không thể mang nàng cùng đến kinh thành, ít nhất có thể để nàng sống yên ổn tại phủ tướng quân.

Bởi vì chuyện vụn vặt trong nội viện đặc biệt nhiều, mặc dù cùng với công đa nhà mình quan hệ thật không rõ ràng, nhưng đến cùng chuyện nàng phải bận rộn không ít, theo thời gian nàng dần dần gác lại lo lắng phiền não, cách mấy ngày Chu Đình Thân liền tìm nàng giao cấu, Lâm Sơ Vãn cũng biết mình không thể tránh khỏi nên đành phải âm thầm chịu đựng cái tội này, đương nhiên, nàng cũng cảm thấy lúc vui thú rất thoải mái, tuy nhiên chính nàng sẽ tuyệt đối không thừa nhận! Tính thời gian, sau khi kiểm tra sổ sách mỗi ngày, Lâm Sơ Vãn sẽ suy nghĩ đại biểu ca của mình lúc nào tới, lại nghĩ đến trước kia gia sản Vệ Hành không giàu có, vừa mới làm quan đi ra ngoài làm việc lại không có nữ nhân thu xếp quần áo cho hắn, nên nàng đã âm thầm chuẩn bị cho hắn một bộ quần áo hàng ngày, hôm nay mới chuẩn bị khâu tay áo thật tốt, Chu Đình Thân lại sai người tới truyền lời, nói xe ngựa chuẩn bị xong, hôm nay là ngày sinh lão phu nhân nhà Lưu đạo đài, gọi nàng cũng đi theo. Lâm Sơ Vãn vốn suy nghĩ thoái thác, nhưng một ngày trước Tam phu nhân đã giải thích, Đại lão gia bây giờ không có vợ, bản thân nàng lại là con dâu trưởng, huyện quan không bằng hiện quản, Lưu gia kia lại có chút thân thích cũ với phủ tướng quân, bình thường tướng quân không ở Vân Châu đều phải dựa vào những quan lại quyền quý này chăm sóc người trong nhà, những ân tình qua lại này không thể bỏ qua.

Bất đắc dĩ để Thược Dược chải cho nàng một búi tóc rủ xuống, cài trâm bảo thạch trâm hoa đơn giản liền dẫn theo Tịch Mai ra cửa với nàng. Nếu là bình thường nàng đi ra ngoài nhất định mang theo Thược Dược, bây giờ theo Chu Đình Thân đi ra ngoài, không chắc hắn sẽ làm gì xấu hổ với nàng, nếu bị nha hoàn hồi môn của mình nhìn thấy, giấu mặt chỗ nào, nàng đành phải tính toán đem Tịch Mai theo. Ngồi ở trong xe ngựa, Lâm Sơ Vãn ngồi đoan đoan chính chính vì sợ Tịch Mai nhìn mình chằm chằm, nha đầu kia cũng rất tò mò nhìn ra bên ngoài, thấy nàng ta nhấc lên rèm cửa sổ xe lên tràn đầy tung tăng nói: “Đại nãi nãi, ngài nhìn trên đường thật là náo nhiệt, bộ dáng gia chúng ta cưỡi ngựa ở phía trước thật dễ nhìn......” Nói xong, nha đầu kia vậy mà đỏ mặt, Lâm Sơ Vãn thấy nàng ta như thế cơn giận vốn nguôi ngoai lại nổi lên.

“Đó là công đa ta, gia của ngươi cũng là chủ của ngươi, buổi tối ngươi ngủ với hắn đi.” Mặc dù nàng xuất thân ở Lâm gia tiểu môn tiểu hộ, nhân khẩu đơn giản, nhưng hục hặc trong nội viện phủ tướng quân nàng đã thấy nhiều, nha hoàn ý nghĩ thế này nhiều, còn là mật thám của Chu Đình Thân, càng xem nhìn càng chán ghét.

Tịch Mai tuy là nha hoàn lại là đại nha hoàn Hoa Dung cư dạy dỗ nên, còn là người trước mặt đại lão gia, tự nhiên ở trước mặt chủ tử bối phận nhỏ vẫn có tiếng nói, không ngờ lại bị đại nãi nãi đánh mặt như vậy, trong lúc nhất thời có chút ủy khuất, lúc trước ở trước mặt đại lão gia cũng chưa từng bị người nói đến xấu hổ như thế, trong lúc nhất thời hốc mắt hồng hồng muốn khóc mà không khóc, nghĩ thầm chờ về phủ tướng quân đem lời nói của nàng nói cho tướng quân biết, để cho tướng quân biết nàng là một hạng người miệng không sạch sẽ.

Không ngờ Lâm Sơ Vãn một mắt liền nhìn ra tâm tư của nàng ta, chỉ lạnh lùng nói: “ Nếu ta phát hiện những lời này truyền đến tai đại lão gia, ta lập tức xé nát miệng của ngươi!” Càng nghĩ càng không thoải mái, Lâm Sơ Vãn lại đánh giá Tịch Mai một lần, tuy nói nàng ta là một nô tì sinh tử trong nhà, nhưng bộ dáng lại là cực tốt, bờ mông căng đầy, khuôn mặt trứng vịt, một đôi mắt tròn lộ ra cả người rất xinh xắn, Chu Đình Thân lại là một kẻ không cần mặt mũi, ngay cả nàng con dâu của hắn đều trộm, chỉ sợ người gọi Tịch Mai này sớm bị hắn thu a? Nghĩ như vậy, đáy lòng bỗng chua mà từ trước đến nay chưa từng có, tuy nhiên nàng rất nhanh liền bình phục tâm tình của mình, tên hỗn đản kia thế nhưng là công đa của mình! Nàng rảnh rỗi đi ăn dấm làm gì, chẳng lẽ nàng điên rồi sao? Lâm Sơ Vãn không biết là, chờ một lúc Lưu gia sẽ cho nàng thêm phiền phức!