Chương 24: Tuân mệnh nàng

“Uyển Nhi, nàng cảm thấy thế nào. Nước ép trái nho có rất nhiều dinh dưỡng, còn có thể giúp nàng hảo khoẻ còn có tác dụng đẹp da, còn có…ây da, ta thực không biết diễn đạt thế nào cho hết ý, nói tóm lại chỉ có cực hảo cho thân thể của nàng".

Tống Đình Uyển đặt nhẹ tách nước xuống, tay cũng rót thêm đẩy nhẹ về phía Hứa Vĩ Kỳ “Không tệ,Vĩ Kỳ, nàng cũng uống cùng thϊếp đi".

“Ân". Hứa Vì Kỳ cầm tách nước nho trên tay mân mê [tách này của Uyển Nhi vừa uống a, đây là gián tiếp hôn nàng rồi hắc hắc], nghĩ nghĩ rồi uống cạn. Hứa Vĩ Kỳ tâm thầm tán bản thân quá ư là mất liêm sĩ rồi.

“Thϊếp thật không rõ trong hồ lô của nàng rốt cuộc chứa đựng bao nhiêu thứ khác lạ? Có phải trước kia đều rất được lòng nữ nhân".

“Hồ lô của ta thực là chứa khá nhiều thứ, nhưng chỉ làm cho mỗi mình Uyển Nhi a".

“Ngươi thực dẻo miệng".

“Uyển Nhi, thực ra ngày mai ta sẽ xuất cung ta vừa được hoàng thượng cho phép, cũng muốn nói với nàng biết".

“Nàng xuất cung? Nàng đi đâu?”. Tống Đình Uyển nhíu nhíu mày tỏ vẻ lo lắng bất an, nàng không muốn người nọ rời khỏi tầm mắt của nàng.

“Ta là đến Thừa tướng phủ”.

“Vậy thϊếp cũng…” Tống Đình Uyển nhăn mài, hiển nhiên nàng là lo lắng cho Hứa Vĩ Kỳ, nàng ấy vì nàng quả thực đã làm rất nhiều việc.

Biết ý định của nàng muốn Hứa Vĩ Kỳ chen vào ngăn cản “Uyển Nhi, nàng hãy ở lại trong cung, ta lần này đến đó trước là dùng lý do mời Thừa tướng dự hôn lễ chúng ta, nhưng việc chính là liên quan đến hoàng thượng giao phó, nàng ngoan ngoãn ở lại trong cung để chuẩn bị làm tân nương tử xinh đẹp của ta nha". Hứa Vĩ Kỳ xoa xoa hai má của nàng nhìn ôn nhu.

“Vĩ Kỳ !”.

“Nàng yên tâm, ta còn có Mộng Yểm tỷ theo bảo hộ, tướng công của nàng rất tài giỏi nga, ta sẽ sớm về cung với nàng". Hứa Vĩ Kỳ kéo Đình Uyển vào lòng, vuốt nhẹ mái tóc sau lưng nàng.

“Thϊếp đợi nàng, nhớ phải thật sớm về. Vĩ Kỳ, ngọc bội này của thϊếp trước kia là của mẫu hậu ban tặng, ý nghĩa mang lại bình an vĩnh cửu, nàng phải luôn đeo theo bên mình. Còn nữa, không được dính nợ hoa đào nếu không ta tha cho nàng". Đình Uyển cảm nhận sự ôn nhu của Hứa Vĩ Kỳ, vòng hai tay qua thắt lưng ôm chặt người nàng.

“Tuân mệnh nương tử !” Hứa Vĩ Kỳ bật cười lớn khi nghe nàng nói sau đó, cả hậu viên tràn ngập tiếng cười của cả hai người, trông thật hoàn mĩ thơ mộng.