Chương 51

Lục Trì từ lâu đã thắc mắc vị trí của Ma Thần đại nhân là cha truyền con nối hay là hệ thống tuyển cử, nếu là hệ thống tuyển cử thì còn ổn, nếu là cha truyền con nối thì sẽ rất bất lợi cho hắn, dù sao thì hắn và A Hùng cũng không thể có con.

Biết vị trí của Ma Thần đại nhân tuyển chọn nhờ vào bồi dưỡng, tuy Lục Trì nhẹ nhõm hơn rất nhiều, ít nhất cũng không cần lo lắng họ không có khả năng sinh con, nhưng hắn vẫn hơi kinh ngạc, vì đám ma độc giác trẻ con hắn vừa thấy đã có mười mấy hai ngươi đứa, còn A Hùng nói có mười mấy ma độc giác đã thành niên có lẽ đang làm việc ở ngoài, cho nên hiện giờ chúng không ở trong Thần Giới Đường.

Ba mươi bốn mươi ma độc giác tranh giành vị trí Ma Thần đại nhân, chẳng phải còn cạnh tranh khốc liệt hơn so với hệ cha truyền con nối ở vương quốc Sơn Hải cổ đại à? Huống chi, A Hùng còn nhỏ như vậy, bọn họ sẽ không làm chuyện soán ngôi gϊếŧ vua đoạt vị Ma Thần chứ?

Đột nhiên, suy nghĩ trong đầu Lục Trì đã coi vị trí Ma Thần đại nhân của A Hùng được xếp vào tỉnh cảnh bấp bênh, sắp có nguy hiểm xảy ra.

Tuy nhiên, A Hùng giải thích: "Chỉ tiếc là có tiềm năng không có nghĩa là có năng lực. Ngay cả khi thức tỉnh thiên phú có thể nuốt khí điên, có rất ít ma độc giác có thể ngưng tụ cơ thể thành thần niệm thể, số lượng nhiều nhất chỉ có một hoặc hai, xa một chút thì không thể khống chế, chứ đừng nói là tản thần niệm thể ra khắp Ma giới."

A Hùng khẽ thở dài: "Haizz, trước mắt phương pháp huấn luyện tuy nhẹ nhàng, nhưng cũng không biết còn bao lâu nữa mới huấn luyện được Ma Thần đại nhân tiếp theo, ra rất muốn sớm về hưu!"

Suy nghĩ điên đảo trong đầu Lục Trì đột nhiên dừng lại: Yo? Cho nên căn bản không cần lo chuyện soán ngôi gϊếŧ vua đoạt vị Ma Thần đúng chứ?

Nhìn thấy vẻ mặt bối rối của Lục Trì, A Hùng giới thiệu ngắn gọn cho hắn về mối quan hệ giữa Thần Giới Đường và Ma Thần đại nhân: "Mọi Ma Thần đại nhân đều được Thần Giới Đường huấn luyện, bao gồm cả ta, nhưng trước đây Thần Giới Đường không như thứ ngươi thấy bây giờ, dù ngươi cũng từng thấy, chính là tòa nhà ban đầu trước khi xây nhà hàng.”

Lục Trì sững sờ, hắn có ấn tượng rất sâu sắc với tòa nhà cũ đã bị phá bỏ trước đó, nhưng hắn không bao giờ nghĩ rằng đó là Thần Giới Đường trước đây, khi hắn liên tưởng rằng có lẽ A Hùng đã từng ở một nơi như vậy, Lục Trì cảm thấy hơi lo lắng, hắn do dự hỏi: "Vậy trước khi thành Ma Thần đại nhân, ngươi ở chỗ này hay là chỗ trước đây?"

A Hùng bình tĩnh nói: "Nơi trước đây, nơi này được xây dựng lại sau khi ta trở thành Ma Thần đại nhân, Thần Giới Đường bạn đầu bị ta phế bỏ, nhưng giờ đã được ngươi sử dụng, khá tốt.”

Mặc dù A Hùng nói với giọng điệu bình tĩnh nhưng Lục Trì nghe thấy có chút ngột ngạt, hắn đột nhiên cảm thấy rất có lỗi với A Hùng, chính là cảm giác đau lòng, hận không thể đặt lên tay nâng niu, đút cho đủ loại món ngon mỗi ngày.

Tuy nhiên, những gì A Hùng nói tiếp theo khiến Lục Trì cau mày càng chặt.

"Thật ra, ngày trước khi xây dựng lại Thần Giới Đường này, tất cả lý sự trưởng đều phản đối, là ta kiên quyết đi theo con đường của mình. Mặc dù thiên phú của Ma Thần rất mạnh mẽ, nhưng nuốt quá nhiều khí điên cũng sẽ ảnh hưởng rất lớn, đã từng có một số Ma Thần cuối cùng mắc bệnh nan y, sau đó họ phát hiện ra rằng ba năm là khoảng thời gian an toàn, vì vậy họ dần dần hình thành một luật bất thành văn: mỗi nhiệm kỳ của Ma Thần chỉ phục vụ trong ba năm, khi hết thời hạn ba năm, một Ma Thần mới sẽ lên thay thế. Nhưng ta hấy phương pháp huấn luyện tôi cảm thấy rằng phương pháp tu luyện Ma Thần ban đầu quá khắc nghiệt, vì vậy sau khi ta nhậm chức, ta đã đi theo con đường riêng của mình, thay đổi hệ thống. Chỉ là sau khi thay đổi, hiệu suất huấn luyện thật sự thấp, đến nay đã sáu năm, cũng không huấn luyện được Ma Thần đủ tư cách.”

Lông mày Lục Trì như cau thành chữ “川”(Xuyên), giọng hắn hơi trầm xuống: “Cho nên, người vốn làm Ma Thần ba năm như ngươi, thật ra đã làm Ma Thần n sáu năm?"

Nhìn thấy sắc mặt nặng nề của Lục Trì, A Hùng hơi thất vọng nói: "Có phải ngươi cũng nghĩ như họ, ta cố ý không muốn huấn luyện ra Ma Thần tiếp theo, để bá chiếm chức vị Ma Thần lâu hơn sao?"

Lục Trì tức giận đập bàn, suýt chút nữa đánh ntuws cái bàn dày hai tấc, tức giận nói: "Vấn đề là cố ý hay không à? Rõ ràng ngươi biết làm lâu sẽ không tốt cho sức khỏe, nhưng ngươi còn... Ngươi không quan tâm đến cơ thể của mình à? Còn vết thương lần trước của ngươi, có phải... có phải ngươi đã..."

A Hùng bị tiếng Lục Trì đập bàn làm cho sửng sốt, đồng thời ý thức được Lục Trì không suy đoán ý của hắn, mà là lo lắng cho cơ thể của hắn, vì vậy hắn ngoan ngoãn lắc đầu: "Không, ta không sao, lần trước hoàn toàn là chuyện ngoài ý muốn, ăn uống thuốc ngươi đưa sắp khỏi rồi."

Lục Trì lúc này mới yên lòng, nhưng sắc mặt vẫn là khó coi: "Lẽ nào ngươi phải Ma Thần mới được à? Dù ngươi không phải Ma Thần, ta cũng có thể nuôi ngươi, chắc chắn sẽ không bỏ đói ngươi!"

A Hùng xấu hổ lắc đầu: “Chỉ là… Khi đó, khi A Khắc Tư còn trẻ, tràn đầy năng lượng, khi A Khắc Tư bọn họ phản đối việc thay đổi Thần Giới Đường, ta đã lập tức nói bốc nói phét rằng Ma Thần tiếp theo sẽ không xuất hiện một ngày, ta sẽ làm tiếp một ngày...là như thế ~"

Lục Trì: "..."

Hắn từng thấy hiện trường ma tộc bị nhiễm bệnh điên xong phát tác, cho nên hắn biết chức vị Ma Thần đại nhân rất quan trọng, nhưng bây giờ hắn đã coi A Hùng như người yêu của mình, sẽ không tránh khỏi cảm giác đau khổ, khó tránh suy nghĩ ích kỷ sao A Hùng phải chịu nhiều trách nhiệm như vậy một mình? Chẳng lẽ toàn bộ Ma giới không có A Hùng sẽ không thể tồn tại được nữa à?

Nhưng mà đồng thời Lục Trì cũng hiểu, năng lực càng lớn trách nhiệm càng lớn, dù Ma Thần tiếp theo đủ tiêu chuẩn tiếp quản vị trí của A Hùng, nhưng gốc rễ của vấn đề vẫn chưa được giải quyết.

Ngay khi Lục Trì đang định hỏi về căn nguyên cơn điên, một nam quỷ trung niên mặc quần ủng đi “bịch bịch’ tới, sau đó là tiếng tiếng giày cao su "bịch bịch " đi lại, còn tiếng cười sảng khoái của nam quỷ, trước khi đến gần, hắn cười nói: "Ha ha, Tiểu Thập Bát, sao lại đột nhiên tới đây? Cũng không nói trước một tiếng, buổi sáng tình cờ ra câu được một con cá lớn, lát nữa làm cá luộc cho ngươi đi!"

Lúc đầu, Lục Trì còn tưởng người trông cửa nói quản sự của Thần Giới Đường đi đánh cá là công việc gì đó, kết quả là đối phương đang đi đánh cá thật, đúng là…. đơn giản, không khoa trương, hơn nữa Lục Trì có thể nhìn ra đối phương là một ma độc giá có thiên phú không tồi, vì cơ thể ngang ngang hắn, trên đầu cũng không có sùng.

A Hùng nhấc chén trà nhấp một ngụm nhỏ, từ chối: "Không cần cá luộc đâu, ngươi tự ăn đi. Ta qua đây có việc, nói xong sẽ rời đi. Đây là của bạn của ta, Lục Trì, hắn mở một nhà hàng tên là nhà hàng A Hùng, đúng rồi, Lục Trì, hắn là Ma Thần lứa trước, ngươi có thể gọi hắn là Thập Thất ca."

Lục Trì sửng sốt, không ngờ ma độc giác vừa bận đánh cá vừa có thiên phú không tệ, lại là Ma Thần đại nhân đời trước, nên hắn vội vàng chào hỏi: “Chào Thập Thất ca, ta là Lục Trì."

Thập Thất ca đang ở Thần Giới Đường, không biết rõ về tin tức của Ma giới, nên hắn không biết gần đây có một nhà hàng rất nổi tiếng tên là nhà hàng A Hùng, ông chủ của nhà hàng A Hùng tên là Lục Trì, chỉ coi Lục Trì là một ma độc giác bình thường do A Hùng dẫn tới.

Vì vậy, hắn cười nói: "Xin chào, xin chào, Tiểu Lục và Tiểu Thập Bát, hai ngươi ngồi xuống trước đi, ta đi thay quần áo, sẽ quay lại ngay."

A Hùng vung tay ra hiệu cho Thập Thất ca mau đi, đợi đối phương biến mất, Lục Trì tò mò hỏi thầm: “Ngươi gọi hắn là Thập Thất ca ca, hắn gọi ngươi là Tiểu Thập Bát, vậy tên của ngươi cũng có “đời thứ mười tám”, vậy tên đầy đủ của hắn có phải cũng có đời thứ mười bảy không?"

A Hùng khẽ liếc nhìn Lục Trì, nói: “Đúng vậy, nhưng sau này đừng tên của hắn, ngươi không muốn biết tên của hắn đâu, tên của hắn có hơn hai trăm ký tự, đọc phải mất một lúc."

Lục Trì: "..."

Khi Thập Thất ca trở lại, Lục Trì đặc biệt chú ý đến đôi mắt của anh ấy, mới phát hiện trong điều kiện ánh sáng tốt, đôi mắt của hắn còn có màu hổ phách.

A Hùng thay mặt Lục Trì giải thích ý định đến đây, nói: “...Chuyện là như này, Lục Trì đồng ý trả tiền thu mua, ngươi có thể cho bọn họ thử dùng thần niệm thể đi bắt xén tóc nước và bọ nhảy, sau đó mang tới nhà hàng A Hùng bán lấy tiền, không cần phải ngày nào cũng bắt cá nuôi chúng nữa.”

Sau khi giải thích, Lục Trì mới biết rằng hóa ra A Hùng nhất quyết muốn tổ chức lại Thần Giới Đường, chỉ có Thập Thất ca đồng ý, còn đám lý sự trưởng cấp một A Khắc Tư bọn họ không đồng ý, cho nên A Hùng đã đầu tư toàn bộ chi xây lại Thần Giới Đường trên danh nghĩa của hắn, còn vì Thần Giới Đường không huấn luyện được Ma Thần mới trong sáu năm liên tiếp, khiến khoản chi tiêu hàng ngày ngày càng eo hẹp, còn từ lúc Thập Thất ca từ chức Ma Thần bằng lòng tiếp nhận chức quản sự Thần Giới Đường, phải ngày ngày đánh cá để bổ sung thức ăn cho đám ma độc giác trẻ con dự bị đó…

Có thể nói là khá là đau lòng.

Lúc này Thập Thất ca tò mò hỏi về giá thu mua, sau khi biết xén tóc nước và bọ nhảy đều có giá một đồng hai cân rưỡi, lúc đó hắn rất kích động tới mức vung tay: “Việc này ta làm được, hồ mà ta đánh cá có nhiều xén tóc nước và bọ nhảy lắm, còn to ơi là to, có con to đã được nửa lạng, một ngày ta bắt được nằm trăm cân, không một nghìn cân cũng không thành vấn đề, một nghìn cân là được bốn trăm đồng, vậy một tháng chẳng phải ta sẽ kiếm được mười hai nghìn à? Đúng là sắp giàu rồi!"

A Hùng khó chịu nói: "Thập Thất ca đủ rồi, đã nói bảo họ đi bắt, ngươi cứ phải tham gia cuộc vui, ta đã thử rồi, bắt xén tóc nước và bọ nhảy có thể coi như một cách rèn luyện thần niệm thể, ngươi có thể kết hợp điều đó vào chương trình giảng dạy."

Thập Thất ca gật đầu, nhưng hắn vẫn không cam tâm nói: "Cứ để họ bắt cũng được, bắt thì cũng gộp chung mà, cùng lắm ta bắt ít hơn hoặc tính rẻ cho ta cũng được."

A Hùng vẫn không muốn đồng ý, nhưng đột nhiên bị Lục Trì giữ tay lại, đành phải nuốt xuống lời từ chối định thốt ra, hắn nhìn Lục Trì, Lục Trì gật đầu nói: "Được, vậy phiền ngươi, Thập Thất ca."

Thập Thất ca rất vui khi nghe thấy Lục Trì đồng ý, hắn vỗ vai liên tục, nói: "Haha, Tiểu Lục, ngươi đúng là không tệ, có tiền đồ, đúng rồi, muốn ăn cá luộc không? Ta sẽ nấu cho hai ngươi, ta nấu ăn rất giỏi."

Lần thứ hai nghe thấy cá luộc khiến Lục Trì suýt thì bị móc câu, nhưng hắn lại nghe A Hùng giải thích: “Là cá~luộc~ thật~ đấy."

Lục Trì hiểu ngay: luộc cả con cá trong nước, e không lấy vảy và nội tạng .

"Ha ha, không cần khách sáo, Thập Thất ca, bao giờ tới nhà hàng A Hùng, ta mời ngươi ăn cơm là được."

Khi rời khỏi Thần Giới Đường, Lục Trì hỏi A Hùng: "Bây giờ ngươi đi đâu? Về điện Ma Thần hay tới chỗ ta?"

A Hùng chép miệng nói: "Tới chỗ của ngươi đi, ta muốn ăn cá luộc."

Lục Trì vui vẻ đồng ý: "Được, ta sẽ làm cho ngươi một con cá luộc thực sự."

A Hùng là ma không muốn ăn trong phòng riêng, với thân phận của hắn tới phòng khách thì không hợp, cho nên hắn vẫn ở trong phòng tổng thống trên tầng sáu, Lục Trì luộc cá xong đích thân bê lên, kết hợp thêm vài món khác và nước trái cây, chính là bữa trưa của hai người họ.

A Hùng rất hài lòng với bữa cá luộc này, sau khi ăn xong, Lục Trì nấu cho hắn một bát dương chi cam lộ để tráng miệng, khiến A Hùng càng hài lòng hơn, vì vậy hắn quyết định thưởng cho Lục Trì: "Cho ngươi nhìn cái này!"

Lục Trì nghi ngờ nhìn A Hùng, thì thấy A Hùng đưa tay lướt qua đầu, sau đó đỉnh đầu hắn hiện ra một cái sừng màu tím sẫm dài khoảng hai mươi xăng ti mét, vô cùng hợp với khí chất của A Hùng, vừa xinh đẹp lại cao quý, khiến Lục Trì nhìn ngơ cả người.

"Đẹp không?"

"Đẹp…"

Nhìn thấy vẻ mặt ngốc nghếch của Lục Trì, A Hùng thật sự rất vui mừng, thật ra hôm nay khi Lục Trì nhìn thấy sừng và đôi cánh lớn của ma độc giác trong Thần Giới Đường khiến hắn nhìn chằm chằm, hắn khá ghen tỵ, chỉ là không nói ra.

A Hùng khẽ mỉm cười với Lục Trì, rồi hắn lướt tay qua vai bằng bàn tay vừa lướt qua chiếc sừng trên đỉnh đầu, hỏi Lục Trì với giọng điệu dụ dỗ: "Vậy ngươi có muốn xem đôi cánh của ta không?"

Nghe vậy, Lục Trì thở gấp hơn, hắn gật đầu rất mạnh, giọng hơi khàn: "Muốn xem ~"

A Hùng nở nụ cười sáng lạn, nói: "Ồ, vậy ngươi từ từ muốn đi, ta về đây, tạm biệt."

A Hùng vừa nói vừa quay người bước đi, không nói đến đôi cánh, hắn giấu cả sừng trên đỉnh đầu đi.

Lục Trì: "?!" Đây là chuyện người làm?