Chương 74

Một người bao vây nhiều người nghe có vẻ buồn cười, nhưng khi người này đủ mạnh thì không còn buồn cười nữa, nếu người đủ mạnh không chỉ có một người, mà là mấy người, thì chuyện mấy người này bao vây hoàng cung cũng không còn buồn cười.

Trước mắt, tấm khiên bảo vệ vô hình phía trên Đế đô đã hoàn toàn tan chảy dưới phượng hoàng chân hoả của 006, bầu trời bị biển lửa bao trùm giống như ngày tận thế khiến mọi người kinh hãi, quân đội và hộ vệ cũng rất kinh ngạc trước sức hủy diệt của phượng hoàng chân hỏa, lúc họ còn đang ngơ ngác tìm kiếm hung thủ, đám Lục Trì đã thuận lợi tiến vào Đế đô, gần như không gặp bất kỳ trở ngại nào, trực tiếp đi đến gần hoàng cung.

Họ tản ra lần lượt canh giữ một số lối ra của cung điện, trong khi Lục Trì và A Hùng cùng bảo vệ lối vào chính.

Lục Trì giống như phe xấu trong TV, trực tiếp hét vào mặt hộ vệ: "Tất cả mọi người trong hoàng cũng nghe rõ, các ngươi đã bị chúng ta bao vây rồi! Tấm khiên bảo vệ trên bầu trời Đế đô đã bị chúng ta đốt rồi, nếu Hoàng đế bệ hạ của các ngươi không ra ngoài đưa cho chúng ta một giải pháp hợp lý và một câu trả lời thỏa đáng trong vòng mười phút, thứ tiếp theo bị đốt cháy sẽ là toàn bộ hoàng cung!"

Hoàng đế bệ hạ xuất hiện sau mười phút, nhưng không hề tỏ ra sợ hãi hay căng thẳng như Lục Trì dự đoán, mà khiêm tốn nói: “Các ngươi tùy tiện xâm lược Đế đô của chúng ta, bao vây cung điện của ta, muốn hai thế giới đánh nhau à? Lục Trì ta lúc trước luôn tôn trọng một người nói đạo lý như người, cho nên lúc trước vẫn luôn đối xử với nhau bằng sự nhã nhặn, giờ ngươi không những đánh trọng thương nguyên soái Liêu Bác Phong, trụ cột của Đế đô chúng ta, còn bao vây hoàng cung của ta, hành vi như vậy, đúng là khiến ta nguội lạnh, nếu hôm nay ra đồng ý yêu cầu không biết xấu hổ của ngươi, nhưng người dân của Đế đô của ta cũng không đồng ý!"

Lục Trì: ??!

Được lắm!

Là hắn suy nghĩ quá ngây thơ, loại người vô cùng mưu mô, chỉ cần một cái tặc lưỡi là lật mặt, tuyệt đối là ông hoàng nói khoác, còn một người mới như hắn đâu thể là đối thủ của hắn.

Ngay khi Lục Trì đang suy nghĩ không được khi lập tức đánh nhau, 006 nói với hắn qua hệ thống: [Nếu hắn lấy Liêu Bác Phong uy hϊếp ngươi, không bằng ngươi chữa khỏi cho tên họ Liêu kia, sau đó để tên họ Liêu đối phó lão già này với ngươi!]

Lục Trì do dự: [Nhưng là ta không biết chữa trị như nào, thuốc trị thương đặc hiệu từ hệ thống chúng ta sản xuất ra có lẽ không có tác dụng với tinh thần lực đâu?]

006 cười khẽ: [Rất đơn giản, ta dạy ngươi.]

Có câu này của đại lão, Lục Trì thấy rằng mình có thể tiếp tục nói thêm hai câu với Hoàng đế bệ hạ: "Trước khi ta thi đấu với nguyên soái Liêu Bác Phong ta và hắn từng ký văn bản làm bằng chứng, có video và hình ảnh làm chứng, hai bên tự nguyện gánh chịu hậu quả, công bằng công chính, hắn bị thương chỉ có thể chứng tỏ thực lực của hắn không bằng ta. Hơn nữa ta có thể trị thương cho hắn trong phút chốc, còn gọi là trọng thương? Không lẽ là Hoàng đế bệ hạ cố ý để làm chậm trễ mất cơ hội cứu chữa cho Liêu Bác Phong, không muốn hắn tỉnh lại?"

Vừa dứt lời, không chỉ Hoàng đế bệ hạ, ngay cả thị vệ chung quanh đều thay đổi sắc mặt.

Nói thật, Hoàng đế bệ hạ thật sự không muốn Liêu Bác Phong tỉnh lại sớm như vậy, tốt nhất cứ nằm như vậy cho đến khi hắn thu hết binh quyền dưới trướng thành của hắn rồi tỉnh lại.

Nhưng thật ra, Hoàng đế bệ hạ thật sự không sai người cố ý trì hoãn thời gian chữa bệnh cho Liêu Bác Phong, bởi vì hắn cũng rõ với trình độ y học của Đế đô hiện giờ, bệnh khác đều chữa được, chỉ duy có vết thương vì tinh thần lực không có phương pháp chữa trị hiệu quả, cho nên hắn không hề cản trở.

Có không ít thị vệ trong cung thuộc thế lực của Liêu Bác Phong, mấy ngày nay chứng kiến từng động tác nhỏ của

Hoàng thượng bệ hạ, đến họ cũng sắp bị Hoàng đế bệ hạ thu phục, giờ nghe Lục Trì nói xong, vẻ mặt nghi ngờ lại hiện ra, dù sao mấy thị vệ này chưa thức tỉnh tinh thần lực, họ không hiểu rõ về chuyện tổn thương tinh thần lực, chỉ có chuyện Liêu Bác Phong nằm trong bệnh viện nhiều ngày như thế mà vẫn hôn mê bất tỉnh là thật.

Đương nhiên, Hoàng đế bệ hạ bị đổ tội như thế, không hề vui, hắn cười khẩy: “Bản lĩnh khoác loác đúng là không nhỏ, lần trước ngươi nói ngươi là đầu bếp chuyên nghiệp, đi thi giải đấu mở đơn loại trực tiếp tự do chỉ là nghề phụ, sao? Từ lúc nào còn kiêm cả bác sĩ thế?"

Lục Trì bạo dạn nói: "Có phải đang khoác lác không thử là biết mà? Dù sao o tình huống nguyên soái Liêu Bác Phong cũng không khả quan, nằm viện nhiều ngày như vậy cũng không thấy tiến triển chút nào. Nếu như ngươi nói ngươi không sai người động tay động chân, ai tin? Nếu nguyên soái Liêu Bác Phong tỉnh lại, e là chính hắn cũng sẽ không tin."

Hoàng đế bệ hạ: "..."

Hắn gần như vì tức giận mà cười ra tiếng: "Được, vậy ngươi thử đi, nếu thật sự có thể chữa khỏi cho nguyên soái Liêu Bác Phong, ta sẽ giải quyết vấn đề xả thải ô nhiễm mà ngươi đề cập."

Lục Trì chỉ đợi câu này: "Được! Vậy sai người đưa Liêu Bác Phong nguyên soái tới đây!"

Tuy đã lỡ bốc phét, nhưng rốt cuộc Lục Trì vẫn thấy chột dạ, nên nhân lúc Hoàng đế bệ hạ sai người đến đón Liêu Bác Phong từ bệnh viện về, hắn vội vàng dẫn A Hùng đi tìm 006.

Lối ra mà 006 bảo vệ bị hắn phong ấn bằng một kết giới, ngay cả một con ruồi cũng không thể bay ra khỏi đó, còn hắn giờ đang nằm nghiêng trên chiếc ghế di động mang bên người, đang nhàn nhã phơi nắng, uống nước trái cây trước lối ra vào của hoàng cung…nước hoa quả còn là của nhà hàng A Hùng.

Thấy Lục Trì, 006 cũng không nhiều lời, vẫy tay nói: "Lại đây, mở lãnh vực tinh thần cho ta."

Lục Trì: "..."

Đột nhiên nhớ ra 385 đã nói lãnh vực tinh thần của hắn giống như bơi khỏa thân, không cài đặt tường lửa và phần mềm chống vi-rút, nên hắn không cần phải mở, bởi vì hắn chưa học được cách đóng nó…

Cón niềm tin với 006, Lục Trì đi tới trước mặt 006, sau đó thấy đầu ngón trỏ bên phải 006 hiện một đốm sáng, nhẹ chạm vào lông mi của Lục Trì, đốm sáng lập tức xuyên qua da Lục Trì như lụa, sau đó, lãnh vực tinh thần của Lục Trì có thêm một thứ gì đó, Lục Trì không thể đoán ra đó là thứ gì, nhưng hắn đột nhiên biết cách chữa lành vết thương tinh thần cho Liêu Bác Phong.

Nói ra khá tổn, phương pháp 006 cho hắn nói là cách chữa trị tổn thương tinh thần lực, không bằng nói là phương pháp tạo hình nộm cao cấp, vì cần dùng một phần tinh thần lực của mình để bù đắp cho tinh thần lực của Lục Trì, phương pháp này với Lục Trì mà nói không mất bao nhiêu, nếu tinh thần lực có đơn vị, phần tinh thần lực Lục Trì cần chia cho cầu Lục Trì từ bỏ một phần tinh thần lực của mình để bổ sung cho Liêu Bác Phong chỉ như một gáo nước trong biển cả mênh mông.

Nhưng mà gáo nước này đối với Liêu Bác Phong mà nói có thể chính là một cái gáo trong thùng nước, bởi vì cái gáo nước này có ý chí của Lục Trì, cho nên ý thức Liêu Bác Phong cũng sẽ bị ý chí của Lục Trì ảnh hưởng một cách tinh vi, nhưng bản thân hắn thì không thể cảm nhận được, thậm chí những người xung quanh cũng sẽ chỉ cảm thấy Liêu Bác Phong dần trở nên khác lạ một chút, nhưng chỉ cần khoảng thời gian "từ từ" đủ dài, sẽ không ai có thể phát hiện ra sự khác lạ của hắn.

…Tóm lại khá thất đức.

Nhưng Lục Trì vẫn là quyết định thử một lần, nếu như có thể thành công, sau này để cho c khống chế Hoàng đế bệ hạ, như vậy sẽ tăng thêm một lớp bảo vệ cho Ma giới. Nếu liên quan tới mối quan hệ giữa hai thế giới, hắn không muốn đạo đức giả mà nói mình chính trực đến mức nào, nếu có thể dùng thủ đoạn thất đức ngăn cản thế giới này xâm lấn Ma giới, như vậy Lục Trì rất sẵn lòng làm tiểu nhân .

Hai mươi phút sau, quả nhiên Liêu Bác Phong được một chiếc xe y tế đưa tới, đồng thời còn có vài nhân viên y tế, một trong số họ là bác sĩ điều trị của Liêu Bác Phong trông rất khó chịu, trên đường đi có lẽ hắn ít nhiều gì cũng đã nghe những lời Lục Trì nói liên quan tới âm mưu của Hoàng đế bệ hạ, sai người động tay động chân trì hoãn chuyện chữa trị Liêu Bác Phong, dù không bị nêu tên, nhưng người nhe lập tức nghi ngờ bác sĩ phụ trách, nên giờ hắn thấy rất ghét Lục Trì.

Trình độ chuyên môn khiến bác sĩ phụ trách không hề cười nhạo Lục Trì, nhưng hắn vẫn nghi ngờ cách điều trị của Lục Trì: “Nếu muốn chữa trị cho nguyên soái đại nhân, sao lại không tới bệnh viện Hoàng gia? Ở đây không có thiết bị y tế nào cho ngươi dừng, trên xe chỉ có cabin hồi phục."

Lục Trì mỉm cười: "Cám ơn, ta không cần."

Hắn nói, rồi ngưng tụ đốm sáng trên ngón tay trở như 006, sau đó chạm vào lông mi của Liêu Bác Phong, chỉ là quá trình không dễ dàng thoải mái như 006. Lục Trì còn cần khống chế tinh thần lực bổ sung tinh thần lực cho Liêu Bác Phong.

Liêu Bác Phong đang hôn mê, tái nhợt đau đớn, tinh thần lực của hắn bị 385 gặm lam nham, y như bề mặt của mặt trăng, giờ, tinh thần lực của Lục Trì đang không ngừng lấp đầy những hố sâu này, có sự bổ sung của Lục Trì, sắc mặt Liêu Bác Phong dần dần tỉnh.

Mười phút sau, Lục Trì điều trị tuyên bố kết thúc, trên giường bệnh Liao Bofeng đầu tiên là động đậy ngón tay, sau đó chậm rãi mở mí mắt, lúc này mới tỉnh lại.

Một nhóm nhân viên y tế, bao gồm cả Hoàng đế bệ hạ và các cận vệ có mặt, im lặng…như con m* nó đang mơ.

Trong đầu Hoàng đế bệ hạ và bác sĩ đều nói: Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào!

Mà những người khác cùng nói là: Lẽ nào chuyện Lục Trì nói trước đây là thật? Hoàng đế bệ hạ thật sự cố tình trì hoãn chữa trị cho nguyên soái Liêu Bác Phong? Bác sĩ chăm sóc trông rất đáng nghi, nhìn vẻ mặt khó coi của hắn kìa.

Trong sự yên tĩnh quỷ dị, Liêu Bác Phong đã hôn mê nhiều ngày, khó khăn yếu ớt ngồi dậy khỏi giường bệnh, hắn nhìn xung quanh, nhất thời ngơ ra, không biết mình đang ở đâu, người trước mặt hắn quen, hoàn cảnh trước mắt hắn cũng quen, nhưng sau khi kết hợp giữa người và hoàn cảnh trước mặt, hắn có chút bối rối.

Hắn nhớ hình như hắn và Lục Trì đang thi đấu, sau đó hắn dùng tinh thần lực tấn công Lục Trì, kết quả bị phản phệ, sau đó thì sao?

Trước mắt có vài bác sĩ, nên hắn không phải đang ở trong bệnh viện sao? Sao lại ở cửa hoàng cung, sao Hoàng đế bệ hạ và bác sĩ nhìn mình với vẻ mặt không tốt lắm? Còn có Lục Trì... Ồ, tại sao tên beta đáng ghét này lại cười rạng rỡ với mình như vậy?

Hmm... đột nhiên thấy hình như hắn không đáng ghét như thế nữa là như nào?

Cuối cùng, chính Lục Trì là người phá vỡ sự im lặng, hắn cười nói với Liêu Bác Phong: "Nguyên soái đại nhân, ngài đã thua rồi, bị thua phải phục, tới lúc ngài thực hiện lời hứa của mình rồi!"

Nói rồi, Lục Trì vừa lấy văn kiện có chữ ký của Liêu Bác Phong ra bày ra trước mặt hắn, lúc trước Liêu Bác Phong bỏ vào ba lô hệ thống nên mặc dù quang não đã bị lính canh của Liêu Bác Phong lấy đi, nhưng tài liệu này vẫn ở trên người hắn.

Liêu Bác Phong: "..."

Không, vừa rồi nhất định là ảo giác, beta ác ma vẫn là cực kỳ đáng ghét!