Chương 24

Những tay già đời có kinh nghiệm phong phú sẽ biết chọn loại nhiệm vụ như nào thì tốt hơn, chưa đầy hai phút, các hạng mục phổ biến của cấp E đã chuyển sang chế độ logout vì nhân số xin nhận nhiệm vụ quá nhiều, chỉ để lại một vài nhiệm vụ khó giải quyết.

Nhóm người già vui vẻ cười nói rất thoải mái, vừa nói chuyện phiếm vừa đi ra sảnh lớn.

"Cái nhiệm vụ bệnh viện thú cưng kia cũng đã treo hơn một tháng rồi, vẫn chưa có người nào nhận sao?"

"Nghe nói có mấy trăm con thú cưng bị nhốt ở bên trong, lỡ như sau này chúng biến thành quái vật rồi tạo phản thì phải làm sao? Mọi người cũng không ngốc."

"Không biết vì sao nó được đánh giá là cấp E, nếu vẫn không có ai nhận thì có lẽ phải thăng cấp thôi."

Bỗng nhiên, đài phát thanh trong sảnh lớn lại vang lên: "Nhiệm vụ số hiệu E49133 đã được nhận, đoàn đội nhận: ‘bệnh viện tâm thần thành phố X’."

"Đây không phải là bệnh viện thú cưng kia sao? Hạng mục này dù có cố hết sức cũng không thu được kết quả tốt, ai nhận thế?"

"Không phải là người mới cái gì cũng không biết đấy chứ? Người nào có lòng tốt đến khuyên cậu ta từ bỏ đi, lớn tuổi rồi, không nhìn nổi loại hành vi tự sát này."

Vốn dĩ thông báo nhận nhiệm vụ cấp E sẽ không thu hút được sự chú ý của mọi người, nhưng nhiệm vụ bệnh viện thú cưng đã quá nổi tiếng trong vòng đoàn đội cấp E, mà đoàn đội cấp E lại có nhân số đông đảo. Trong sảnh lớn, vô số ánh mắt đều hướng về phía bàn công tác, nhìn người vừa mới trình hồ sơ xin nhận nhiệm vụ.

Dáng người cậu thắng tắp, vai rộng eo thon, chiếc áo gió màu trắng dài qua đầu gối, nho nhã hiền hoà, khí chất vô cùng nổi bật nhưng lại khiến cho người ta có chút cảm giác không thể trêu vào. Người qua đường liếc mắt một cái đều sẽ cho rằng dị năng của cậu không có tính công kích đầu tiên.

Ngay cả nhân viên công tác cũng không nhìn được nhiều lời: "Thưa ngài, ngài vẫn chưa có bản ghi chép nhiệm vụ nào. Có lẽ nhiệm vụ này không phù hợp với ngài."

Phù Khanh mỉm cười: "Nó rất phù hợp với tôi. Tôi chắc chắn."

Nhân viên công tác đành phải xác nhận giúp cậu. Những người khác xung quanh nghe thấy cuộc đối thoại đều không nhịn được mà bật cười: "Lời ngon tiếng ngọt cũng khó mà khuyên được đám quỷ tha ma bắt. Đáng tiếc, dù sao cậu ta cũng là một người anh tuấn đấy chứ."

Phù Khanh mỉm cười nhận lấy tờ ghi chép nhiệm vụ.

Thú cưng, chủ nhân.

Khóe miệng cậu cong lên, lễ phép lịch sự gật đầu một cái, bình tĩnh rời đi trong ánh mắt giễu cợt của mọi người.

Sau khi cậu rời đi, mọi người trong sảnh lớn thì thầm to nhỏ với nhau một hồi.

Bỗng nhiên, có mấy người đàn ông cao to vạm vỡ đi thẳng vào: "Xin lỗi đã đến muộn, hôm nay có để lại nhiệm vụ cấp C cho chúng tôi không?"

Mọi người ở bên cạnh lập tức nhường đường, kính sợ cúi đầu.

Đột nhiên, bước chân của mấy người trong đoàn thể Lời thề thứ Năm dừng lại, quay đầu nhìn về phía bảng thông báo nhận nhiệm vụ, ánh mắt nhìn chằm chằm vào "bệnh viện tâm thần thành phố X".

"Ngài Phù ra ngoài làm nhiệm vụ rồi?"

"Đây không phải là nhiệm vụ khó khăn cấp E không ai nhận kia sao?"

Những người khác vẫn chưa kịp phản ứng lại, mấy người của Lời thề thứ Năm đã xoay người muốn đi tìm điểm chấp.

Thông tin của từng nhiệm vụ đều sẽ được cập nhật theo thời gian thực thông qua màn hình lớn. Phần lớn mọi người cũng không thường xuyên ra ngoài làm nhiệm vụ, và sự chú ý của những người làm nhiệm vụ nhàn rỗi ở khu an toàn sang các nhiệm vụ khác đã thúc đẩy sự xuất hiện kịp thời của thị trường theo cấp số nhân, thậm chí còn xuất hiện hệ thống mở phiên giao dịch tự phục vụ .