Chương 14

Thẩm Chi Việt không nhịn được nghĩ, nếu không vì công việc này, cô sẽ xuất hiện trước mặt anh không?

Thật ra cuối tuần trước, anh nhận được điện thoại của Thẩm Nhược Bạch, bà ta uyển chuyển nhắc đến hàng xóm cách vách lúc trước.

Không phải là anh không có ấn tượng, từ tiểu học đến cấp ba anh đều ở chỗ đó.

Cô bé Viên Mân nhà bên cạnh, tuổi tác bằng với Trình Tư Dư, luôn gọi anh là anh Chi Việt.

Cho đến một ngày, anh không cho phéo cô bé ấy gọi là như vậy nữa.

Thẩm Nhược Bạch hàm xúc biểu đạt nói hiện tại Viên Mân đang thực tập ở tạp chí xã, muốn tiến hành phỏng vấn với anh, hơn nữa nói thẳng nếu Viên Mân có thể phỏng vấn anh, vậy công việc sẽ ổn định.

Thẩm Chi Việt vẫn luôn không có hứng thú tiếp nhận bất kỳ buổi phỏng vấn của truyền thông nào cả, anh cho rằng mấy chuyện này đều là chuyện ngoài công việc, một khi nhận, sẽ không thể dự đoán chuyện tiếp theo xảy ra như thế nào.

Có lẽ sẽ càng được chú ý hơn, cũng có lẽ sẽ mang lại phiền phức không cần thiết.

Nếu nhất định muốn có được thành tựu, trở nên nổi bậc, anh tình nguyện tiêu phí thời gian vào lĩnh vực công tác.

Vì thế anh dứt khoát từ chối.

Cũng là thực tập sinh, nếu Trình Tư Dư có được cơ hội phỏng vấn anh, có phải cũng đại biểu cô sẽ có cơ hội lấy được công việc này? Nếu cô mất đi công việc này, có phải sẽ rời khỏi Giang Thành hay không?

Mặc dù sau này anh giúp đỡ, thì cô có chấp nhận hay không?

Trong đầu Thẩm Chi Việt có rất nhiều nghi vấn, cũng bắt đầu tự tìm đáp án.

Trình Tư Dư không trả lời thẳng, chỉ nhẹ nhàng nói một tiếng, “Anh cảm thấy sao?”

Cô ném vấn đề này lại có anh, anh nghe vậy thì hơi nhíu mày.

“Anh sẽ suy nghĩ một chút, đến lúc đó sẽ để cho Nhiễm Na liên hệ với em.”

“Anh Chi Việt, là không định quan tâm em sao?” Trình Tư Dư cong môi mỉm cười tràn đầy trào phúng.

“Không phải.” Thẩm Chi Việt buồn rầu vì sự suy nghĩ nhiều của cô, cũng không muốn cô nghĩ lung tung nữa.

Anh lấy di động từ trong túi quần, mở khung Wechat ra: “Số Wechat của em là số điện thoại à?”

Trình Tư Dư gật đầu, lúc lấy di động ra, thấy được một chấm màu đỏ nhỏ, là yêu cầu thêm bạn của Thẩm Chi Việt.

Hình đại diện của anh là một mảnh biển rộng yên lặng, tên nick chỉ có một chữ Thẩm.

Cô chấp nhận anh, Thẩm Chi Việt gửi số điện thoại của mình qua.

“Trên phương diện công tác, em có thể liên lạc với Nhiễm Na.” Anh thấy cô lưu số điện thoại của mình, hơn nữa ghi chú là anh Chi Việt.

Trái tim của anh giống như có lông chim quét qua, bỗng chốc trở nên mềm mại.

“Chuyện khác, lúc nào em cũng có thể đến tìm anh."