Chương 3

Lần này cạnh tranh trang bìa, vẫn tiến hành giống như dầu sôi lửa bỏng.

Trừ một ít trang bìa cố định không quan trọng ra, nhất biên cầm đi hơn một nửa số trang bìa trù tính.

Nhất là khi đang nói tới giai đoạn phỏng vấn tin tức của nhân vật mới nhất, tạo chí phái nữ luôn không tránh khỏi phỏng vấn nhân vật phái nam.

Hà Mẫn Nhi nhấp một ngụm cà phê, lười biếng nhìn kế hoạch chọn chủ đề của nhất biên.

Trên hình chiếu đang chiếu hình ảnh của một người đàn ông, bộ dạng cao lớn, khuôn mặt tuấn dật trong trẻo lạnh lùng.

"Tôi càng có hứng thú với việc phỏng vấn Thẩm Chi Việt, dù sao người này mới vừa nhận được giải thưởng thiết kế kiến trúc lớn, hơn nữa..."

Hà Mẫn Nhi dừng lại, phái nữ ngồi ở đây đều hiểu.

Hơn nữa bề ngoài và điều kiện của Thẩm Chi Việt đều vô cùng ưu việt, nếu như có thể thuận lợi phỏng vấn được, vậy có thể thu hút không ít độc giả phái nữ.

Hà Mẫn Nhi nhẹ nhàng gõ ngón tay lên bàn: "Nhưng năm ngoái, JY muốn phỏng vấn người này, đều bị từ chối."

Chủ nhiệm nhị biên Trần Khê Duyệt hơi ngẩn ra: "Khi đó người này còn chưa nhận giải thưởng mà."

Chủ nhiệm nhất biên Triệu Diệp không có dấu vết liếc nhìn Trần Khê Diệp một cái, lại nhìn Viên Mân ngồi ở chót nhất

"Tiểu Viên và Thẩm Chi Việt là hàng xóm cũ, lại là tốt nghiệp cùng trường đại học, dùng quan hệ nhân tình..."

Trần Khê Duyệt giống như vô tình nói một câu: "Người mà JY cử đi phỏng vấn, chắc chắn cũng dùng quan hệ, nhưng có được không?"

Nhất thời mặt của Triệu Diệp lạnh xuống: "Nếu như nhất biên phỏng vấn không được, như vậy nhị biên có thể không?"

Những lời này đều quá quen thuộc với mỗi lần họp chọn chủ đề của hai phòng biên, hai người ngồi ở hai bên bàn họp, nhất thời lộ ra một mảnh khí ép trầm thấp.

"Được rồi, đừng nói nữa." Hà Mẫn Nhi cắt đứt lời của hai người, vỗ tay một cái: "Triệu Diệp, mấy người thử một chút đi, nhưng Thẩm Chi Việt không dễ gặm, chuyện phỏng vấn bên Chu Sùng các người vẫn phải tiếp tục chuẩn bị."

Hà Mẫn Nhi dựa người về phía sau vào ghế xoay, nhẹ nhàng xoay một vòng, nhìn về phía Thẩm Chi Việt trên màn hình chiếu.

"Tốt nhất tháng này nên quyết định chuyện phỏng vấn Thẩm Chi Việt, nếu như có tạp chí cùng hình tượng giành trước, vậy cũng chỉ có thể từ bỏ."

Lúc tan họp, hai thực tập sinh ở lại phòng thu dọn tài liệu.

Viên Mân ngẩng đầu nhìn Trình Tư Dư, cô đang nghiêm túc thu dọn đồ trên bàn, bên cạnh cô trên màn hình chiếu đang dừng lại một bên mặt của Thẩm Chi Việt.

Viên Mân nhìn Trình Tư Dư thật sâu: "Cô không thích loại hình như Thẩm Chi Việt này sao?"

"A?" Trình Tư Dư kinh ngạc ngước mắt, trong mắt tràn đầy khó hiểu.

"Mới vừa tôi rồi phát hiện, lúc họp cô không có đọc tài liệu về anh ấy."

Trình Tư Dư mím môi: "Cũng được."

Viên Mân cười một tiếng, đi đến ngồi bên cạnh cô.

Cô ấy xoa mắt, họp đến gần trưa, vẫn không có cơ hội đi hút thuốc, cô ấy chỉ có thể dựa vào cà phê đen để chống đỡ.

Lúc Trình Tư Dư vươn tay phải ra, vạt áo bên hông hơi căng ra một chút, lộ ra một đoạn da thịt, trắng như bạch ngọc.

Viên Mân lặng lặng nhìn mảnh da thịt trắng nõn kia, như có điều suy nghĩ.

Bỗng nhiên, Trình Tư Dư dừng tay một cái, lạnh nhạt hỏi: "Hai người là hàng xóm sao?"

Viên Mân phục hồi lại tinh thần, gật đầu nói: "Trước khi dì Thẩm vẫn còn ở, là ở nhà bên cạnh nhà chúng tôi, sau khi dì Thẩm ra nước ngoài, anh Chi Việt cũng dời đi."

Dì Thẩm... Anh... Chi Việt...