Chương 51

Lý Diệp chậm rãi đi trong sân, hành lễ với Mộc Thành Tiết: “Nhạc phụ đại nhân, có thể cho con nói riêng với Mộc Thiệu đôi câu hay không ạ? Biết đâu có thể làm cho hắn ta mở miệng.” Mộc Thành Tiết qua mấy ván cờ thì đã nhận ra Lý Diệp không phải loại đầu đường xó chợ. Không biết là chàng có chuyện cần che dấu hay là có nỗi khổ tâm trong lòng, liền gật đầu đáp ứng.

Lý Diệp đi tới trước mặt Mộc Thành Hiếu, xin hắn thả Mộc Thiệu ra.

Mộc Thành Hiếu đã bị ép đến bước đường cùng, sao chịu buông tha người này dễ dàng. Lý Diệp nắm tay Mộc Thành Hiếu, dùng giọng chỉ cho hai người nghe thấy nói: “Bác cả có muốn tìm ra sự thực để nói với nhạc phụ không ạ? Nếu ngài tin cháu, tạm thời cứ giao người cho cháu đi ạ.”

Mộc Thành Hiếu nhìn Lý Diệp, chậm rãi thả Mộc Thiệu ra. Không hiểu sao tự nhiên ông ta lại thấy tin tưởng con người trẻ tuổi này, ông ta không hề hiểu rõ chàng, nhưng giờ phút này đã không có lựa chọn nào khác.

Lý Diệp bảo Vân Tùng mang người vào một gian phòng bên cạnh, Mộc Cảnh Thanh tò mò, muốn đi theo nghe trộm, bị Mộc Thành Tiết quát: “Ngoan ngoãn ở yên đây cho ta.”

Mộc Cảnh Thanh ngượng ngùng, cậu thật muốn biết anh rể họ Lý kia có chỗ nào hơn người, mà có thể cạy được miệng Mộc Thiệu nhỉ.

Vào trong phòng, Lý Diệp bảo Vân Tùng cũng đi ra ngoài, canh giữ ở cửa.

Mộc Thiệu đứng trong phòng, không thèm nhìn Lý Diệp, bày ra một dáng vẻ thà chết không chịu khuất phục. Lý Diệp ngồi xuống, cười châm biếm: “Chẳng lẽ ngươi không tự hỏi, vì sao Mộc thế tử lại có thể bắt được ngươi ở phường Khang Bình ư?”

Mộc Thiệu khẽ động, nghe thấy Lý Diệp nói: “Là ta nói cho cậu ấy biết đấy. Ta còn biết là Tú Nương đang bị giấu ở chỗ nào đấy, ngươi không muốn nghe à?”

Mộc Thiệu đột nhiên ngẩng đầu, giật mình nhìn Lý Diệp. Lang quân này nhìn thì ôn tồn lễ độ, nhưng phong cách nói chuyện rõ ràng không phải là người bình thường! Lòng bàn tay Mộc Thiệu đổ mồ hôi, hắn ta có linh cảm, mọi chuyện mình làm, đều bị chàng biết hết rồi.

“Ta biết ngươi chỉ là một con cờ, những người kia dùng mẹ già của ngươi buộc ngươi phải làm việc cho bọn họ. Mục đích chính là muốn Nam Chiếu đại loạn, người mà ngươi xúi bẩy chính là Mộc đại lang quân. Ngươi xúi Đại lang hợp tác với Tằng Ứng Hiền, tìm cách đoạt vị trí Thế tử. Chuyện ở hội đua thuyền là kiệt tác của các ngươi.”

“Ngươi, rốt cuộc ngươi là ai! Từ đâu mà biết những chuyện này!” Mộc Thiệu như bị ai đó bóp chặt cổ họng, giọng nói rất run rẩy.