Chương 2.1: Ai nhìn cặρ √υ' này đều muốn bóp và chơi. (1)

Đội ngũ dẫn chương trình rất nhân đạo, họ vội vã chạy đến từ các thành phố khác nhau. Đội ngũ chương trình dành thời gian nghỉ ngơi để tắm rửa và thay quần áo. Trong thời gian này, họ sẽ tắt camera trong biệt thự, dừng quay phim, mọi người sẽ xuống vào thời gian đã được quy định. Thống nhất sau khi tất cả mọi người đều đã xuống lầu sẽ bắt đầu quay.

Nhân đạo ở chỗ, "Yêu đương vật ngữ" không quay 24/24, mỗi người có một phòng ngủ riêng, camera trong biệt thự sẽ tắt đúng 23 giờ, đến 8 giờ sáng hôm sau mới được bật lên để họ có thời gian trang điểm cùng đi ngủ. Ít ra cũng không mang lại cảm giác bị theo dõi mọi lúc mọi nơi.

Trước cửa mỗi phòng ngủ đều có bảng tên, Loan Yên đứng trước cửa phòng Lục Thịnh, cô hít một hơi thật sâu, giơ tay gõ cửa, cửa kêu cót két, không có khóa lại.

Ánh mắt Lục Thịnh không có bất ngờ hay ngạc nhiên khi nhìn thấy cô, Loan Yên thấp thỏm nghĩ, chẳng lẽ anh ... không nhớ cô sao?

Cô không chắc, cũng không dám chắc, dứt khoát quyết định chắc chắn liền đẩy cửa bước vào.

Phòng ngủ không có ai, lại có tiếng nước tí tách tí tách từ trong phòng tắm, Loan Yên xoay người, tiếng nước ngừng lại, cửa phòng tắm bị mở ra, Lục Thịnh bước ra, anh chỉ quấn một chiếc khăn tắm quanh thân dưới.

Mái tóc đen ướŧ áŧ rũ xuống làm dịu đi khí chất sắc bén trên người anh một chút, Loan Yên không thể dời mắt, nhìn thẳng vào anh như muốn bù đắp những gì đã mất bao năm qua.

Nhìn thấy cô trong phòng của mình, Lục Thịnh có vẻ rất ngạc nhiên, sau khi nhận ra thì tiến lên hai bước, cúi thân hình cao lớn xuống, đối diện với đôi mắt cô, ánh sáng trong đôi mắt loé lên, lông mày hơi hếch lên nói "Nhìn lén tôi tắm rửa?"

Việc một sao nữ nhìn trộm đàn ông đang tắm là điều vô lý và đáng xấu hổ, nhưng Loan Yên lại không muốn phản bác lại điều đó, trong một khoảnh khắc nào đó, cô lại có suy nghĩ như vậy.

Cô đột nhiên không biết phải nói gì với anh, cô quên mất mục đích gõ cửa, cô chỉ nhìn anh, còn anh thì lại rất lầm lì, không hề phát ra tiếng động làm xáo trộn sự yên tĩnh của giây phút này mà chỉ lặng lẽ nhìn cô, nhìn vào đôi mắt cô, sóng đang cuồn cuộn trào dâng trong đó, tất cả đều trở lại bình lặng, im lặng không nói.

Những giọt nước nhỏ xuống từ ngọn tóc, dọc theo góc cạnh rõ ràng của khuôn mặt, trên đôi mày rậm, sống mũi cao, đôi môi mỏng, dừng lại trên trái táo Adam gợi cảm của anh, đôi mắt Loan Yên cũng theo đó mà di chuyển, hầu kết anh nhấp nhô lên xuống, giọt nước run lên, uốn lượn trên khuôn ngực màu lúa mì, cơ bụng rắn chắc, cơ bắp cường tráng bị từng giọt hôn lên, từng giọt từng giọt, thật khiến người ta phải ghen tị.

Tỷ lệ vai rộng và eo hẹp là hoàn hảo, một vòng eo điển hình, một nhúm lông bụng gợi cảm dưới cơ bụng sáu múi săn chắc, thậm chí có chút vẻ đẹp hoang dã và bạo lực, cơ bắp vừa phải, nó sẽ không làm cho người ta cảm thấy buồn nôn và ghê tởm chút nào.

Đi xuống sâu hơn nữa, bộ phận được mong đợi nhất đã bị khăn tắm chặn lại, thế nhưng đại điểu không thành thật kia lại đột ngột đẩy chiếc khăn tắm rộng rãi lên, người ta có thể tưởng tượng được nó thô đến mức nào, mà Loan Yên thấy miệng đắng lưỡi khô vẫn không nỡ thu hồi tầm mắt.

"Đẹp mắt?"

Loan Yên theo bản năng gật đầu, Lục Thịnh cười trầm mặc, đó là một niềm vui từ tận đáy lòng.

Loan Yên tỉnh táo lại, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng càng làm tăng thêm vẻ quyến rũ trên khuôn mặt thanh tú, nhưng đôi mắt lại ẩm ướt, giống như lần đầu gặp mặt.

Lục Thịnh vì cái nhìn của cô mà cứng lên một chút, dươиɠ ѵậŧ của anh chọc thẳng vào khăn tắm, ai nhìn thấy cũng biết dươиɠ ѵậŧ to dài ẩn dưới khăn tắm thô và dài như thế nào, suýt chút nữa đã đẩy khăn tắm ra.

Cả hai người đều cảm thấy bầu không khí mập mờ, trong không khí có mùi khác thường, hơi nóng đang dần nóng lên, trong trường hợp này, qυầи ɭóŧ của cô bắt đầu ẩm ướt.

Không phân biệt được ai là người chủ động trước, môi mím chặt vào nhau.