Chương 2.1: Thần Minh

Gã mập mạp mỉm cười, trên mặt tỏ vẻ: "Tao biết mày sẽ làm được như vậy".

Hắn nhìn một lượt từ trên xuống dưới thân thể của Chu Tuệ, thậm chí còn chạm vào eo cô: "Phần eo khá nhỏ nhắn."

Chu Tuệ cố gắng nhẫn nhịn tới mức môi sắp bị cắn nát, thân thể phát ra tức giận cùng nhục nhã, cầm bánh mì, nhìn chằm chằm tên béo nói: "Tôi muốn đem đồ ăn về trước."

“Như vậy không được.” Tên béo cầm lấy một lon coca trên kệ mở nắp, lớn tiếng nói: “Quy định chính là làm xong, mày mới có thể lấy đồ ăn mang về.”

Gã uống một ngụm, vén áo phông lên lau miệng, vừa cười liền để lộ ra hàm răng ố vàng: "Cô em yên tâm, anh trai nhất định sẽ không lừa cô em đâu, nếu như cô em cảm thấy lo lắng, ăn trước một chút đồ ăn cũng được."

“Cái này tôi mang về cho em gái.” Chu Tuệ nắm chặt bánh mì trong tay, hít sâu một hơi, nhưng thân thể không nhịn được mà phát run, giọng nói có chút không khống chế được mà mang theo tiếng nức nở: “Tôi muốn đưa cho em gái trước.”

“Em gái của mày?” Tên béo không khỏi cau mày, gãi gãi đầu: “Vậy nếu tao để mày cầm đi, làm sao biết được lát nữa mày có quay lại đây hay không?”

“Tôi sẽ quay lại.” Chu Tuệ cắn răng nói: “Có ăn, cũng phải đưa cho em gái tôi ăn trước.”

Người đàn ông trên sô pha đột nhiên ngồi dậy, một tay xoa mặt, một tay chỉ vào kệ hàng nói: "Tự mình lấy đi."

Chu Tuệ nhìn anh ta rồi lại nhìn tên béo, thấy trên mặt hắn ta lộ ra ý phản đối, cô nhanh chóng chạy đến trước kệ hàng, lấy vài gói bánh mì, mì gói, dăm bông và hai chai nước tinh khiết.

"Này! Một mình mày mà lấy tới ba phần ăn!" Tên béo luôn miệng kêu gào chuẩn bị đi tới giành lại đồ, Chu Tuệ vội cúi đầu với người đàn ông trên sô pha cảm ơn, sau đó chạy nhanh đi.

Tên béo không nhịn được mắng chửi: "Hình Minh, con mẹ nó có phải anh bị bệnh rồi không? Anh đang làm cái gì vậy? Nếu như con bé đó một đi không trở lại, tôi nhất định sẽ nói chuyện này cho anh Dương!"

Hình Minh lấy bật lửa ra châm cho mình một điếu thuốc, dựa vào ghế sô pha dụi mắt nói: "Nếu không có việc gì nữa thì mau cút ra ngoài, ồn ào chết đi được."

"Anh Dương bảo anh tới đây trông đồ! Con mẹ nó, chứ không phải để cho anh tới đây ngủ!" Tên béo vẫn còn đang mắng, thì Hình Minh đột nhiên đứng dậy khỏi ghế sô pha, nắm lấy cổ áo của đối phương, kéo người tới trước mặt mình, trong đôi mắt đang híp lại bắn ra một tia sắc lạnh: "Mày mắng thêm một câu nữa thử xem."