Chương 43

Bà Diêu vừa hoàn hồn lại, nghe thấy Úc Tâm Nghiên nói như vậy liền dùng sức bước ra: "Cô gái, đúng là Diêu Tuệ đáng mắng thật, nhưng tìm chỗ khoan dung mà độ lượng, xin cô giơ cao đánh khẽ."

Úc Tâm Nghiên không định nghe theo bà ta: "Bà nhà, tôi chưa từng chủ động trêu chọc cô ta, hết lần này đến lần khác không phải đều là cô ta chủ động nhảy ra tìm phiền toái sao, bà có thương con gái thì cũng không thể ức hϊếp tôi như vậy được."

Chà, mọi người đứng xem đều đã nhìn ra, tài ăn nói của cô gái trẻ này thực sự rất tốt, ai chọc vào người đó liền xui xẻo.

Ngoại trừ một số người cảm thấy Úc Tâm Nghiên là con gái mà quá cứng cỏi như vậy cũng không tốt thì đa số đều vô cùng tán thưởng phong cách làm việc của cô, không chút dài dòng sướt mướt, nói có sách mách có chứng, khiến người ta không thể phản bác.

Úc Tâm Nghiên là người không thích dây dưa nhất ở đây, cô lạnh lùng nói với Lữ Tuấn Thành: "Đi thôi, mau đi xử lý xong thủ tục."

Lương Hưng Quốc thấy mọi chuyện đã được giải quyết thì nghiêm mặt nhìn Lữ Tuấn Thành, nói: "Mau xử lý xong mọi chuyện đi, đừng để ảnh hưởng đến công việc."

Trong lòng cũng đã loại anh ta ra khỏi danh sách người thế chức, một người có nhân phẩm như vậy ông không thể chấp nhận được, chuyện hôm nay ồn ào như vậy sợ là lãnh đạo cũng sẽ hỏi đến, có ảnh hưởng đến công việc hay không còn phải xem ăn ở của Lữ Tuấn Thành rồi.

Trương Mỹ Liên còn có việc ở công hội nên nhờ cán bộ Tào đi cùng Úc Tâm Nghiên một chuyến.

Tất Nhiên cán bộ Tào sẽ không từ chối: "Phó chủ nhiệm Trương yên tâm, bảo vệ quyền lợi của phụ nữ vốn là việc của Hiệp hội phụ nữ chúng tôi mà."

Có cán bộ Tào đi cùng, mọi chuyện được giải quyết rất thuận lợi.

Còn chuyện Diêu Tuệ đi theo có nhân ngày này đăng ký kết hôn với Lữ Tuấn Thành hay quyết định để sau thì không phải việc cô cần quan tâm rồi.

Cán bộ Tào là một người rất nhiệt tình: "Đồng chí Úc Tâm Nghiên, sau này nếu có khó khăn gì, bất cứ lúc nào cũng có thể đến Hiệp hội phụ nữ tìm tôi, hy vọng đồng chí có thể sớm tìm được nửa kia của mình."

Úc Tâm Nghiên thật lòng cảm ơn cô ấy rồi hai người mới tách ra.

Giải quyết xong đại sự, tâm trạng Úc Tâm Nghiên vô cùng hân hoan, cảm thấy nhìn cái gì cũng thật tốt đẹp.

Nhìn trời đã không còn sớm, lại nghĩ mình đã đồng ý đến nhà trưởng khoa Hạ chăm sóc cho hai đứa cháu trai của người ta, không thể nuốt lời được.

Nếu bây giờ trở về nhà nghỉ trả phòng có khi còn tiết kiệm được một ngày tiền phòng, cô không khỏi rảo bước nhanh hơn.

Lúc Úc Tâm Nghiên về đến nhà nghỉ, chị gái phụ trách đăng ký đã gọi cô lại, có lẽ vì thương cảm, cô ấy không còn thái độ xa cách lạnh lùng hôm qua nữa, sâu xa nói: "Em gái, không có khó khăn nào không thể vượt qua, em xinh đẹp như vậy, nhất định sẽ tìm được một người tốt hơn."

Úc Tâm Nghiên biết chị gái này thật lòng khuyên nhủ mình, đây là chuyện kiếp trước không thể nào xảy ra.

Kiếp trước, thanh danh của cô bị người nhà họ Diêu và đám con riêng kia hủy hoại nặng nề, mặc kệ cô có cố gắng đến mức nào, những người kia chỉ cần giả vờ đáng thương trước mặt người ngoài một chút là mình tùy thời có thể bị đánh về nguyên hình.

Bản thân cô lại bị Lữ Tuấn Thành tính kế, luôn nghĩ mình thật sự không thể sinh con, không muốn làm tổn thương người khác, hơn nữa, cô cũng cảm thấy ly hôn rất xấu hổ nên mới một lòng muốn cảm hóa đám sói mắt trắng kia, giờ nghĩ lại mới thấy mình thật ngu ngốc.

Thanh danh đã tệ hại khó ngửi rồi, còn ai sẵn lòng bày tỏ thiện ý với cô nữa chứ, thứ cô nhận được chỉ toàn là chê cười ác ý và chửi rủa.

Bây giờ thì khác rồi, cô đã thành công tạo ra một bước ngoặt hoàn hảo, ít nhất trong lòng cảm thấy rất thanh thản, đối với chuyện kiếp trước, trong khoảnh khắc nhận được giấy chứng nhận ly hôn thì cũng đã buông bỏ rồi.

Cô tin tưởng, hôm nay xảy ra những chuyện như vậy, đời này Lữ Tuấn Thành đã định không thể thuận buồm xuôi gió, muốn thay thế Lương Hưng Quốc ngồi lên cái ghế chủ nhiệm đó sao, chỉ có thể nằm mơ thôi!