Chương 32: Tiểu Ngưu Xấu Hổ

Tô Điềm Điềm nhìn chằm chằm tiền trong tay Hàn Thầm, đôi mắt nhịn phát ra ánh sáng.

Thỏ con nhìn theo ánh mắt của Tô Điềm Điềm, đi đến trước mặt của Hàn Thầm đem bàn tay giơ ra, ý bảo Hàn Thầm đem tiền cho cậu.

Bàn tay đô đô thịt của cậu cầm lấy tiền, quay lại liền đặt dưới chân của Tô Điềm Điềm.

“Tiền…cho…”

tô Điềm Điềm không thể tin được thỏ con mở miệng nói chuyện, mà câu nói đầu tiên lại là câu này, Tô Điềm Điềm cảm thấy thật xấu hổ, mình biểu hiện rõ ràng như vậy sao?

Tô Điềm Điềm, “....”

Hàn Thầm, “….”

Nhà đại đội trưởng:

Lúc cục trưởng vừa đi đại đội trưởng rốt cuộc nhịn không nổi hét lớn, “Đủ rồi!”

“Ngươi thì biết cái gì? Đứa bé kia là bị lừa bán, thanh niên trí thức Hàn chỉ tạm thời chăm sóc.”

Chu Thúy Thúy vừa khóc vừa hỏi, “Cha người không có nói nhầm đi, chuyện đó là thật sao.”

Đại đội trưởng hừ một tiếng, “Cục trưởng tự mình nói còn có thể sai sao.”

Chu Thúy Thúy lau nước mắt trên mặt, âm thanh nghẹn ngào, “Làm sao bây giờ, nương vừa mới nói thanh niên trí thức Hàn như vậy, đảm bảo hắn đã đối với ta có ấn tượng không tốt.”

Đại đội trưởng, “ Các ngươi lúc này mà còn nghĩ đến chuyện tình cảm nam nữ!”

Hắn thở dài, "Hôm nay mặt mũi của cái nhà này đã bị mẹ con các ngươi ném đi hết.”

Dứt lời, liền đi ra ngoài tìm người chuẩn bị uống một trận, cuộc sống này cũng thật quá khó khăn mà.

Chu Thúy Thúy thấy cha không đáng tin cậy, vội vàng đi đến trước mặt nương túm ống tay áo của bà ta lớn tiếng khóc, “Nương, ta nên làm cái gì bây giờ?”

Bà ta cũng tức giận, nhưng đối với khuê nữ lại luyến tiếc nói nặng lời, vừa dỗ cô ta vừa nói, “Thúy Thúy không khóc, Ngươi lúc trước đáng ra nên hỏi thăm rõ ràng mới phải, nhưng không có chuyện gì, còn có nương ở đây. Nhất định sẽ giúp ngươi đạt được mong ước của mình.”



Từ sau đại đội khen thưởng, chuyện trâu cứu người được truyền đi rất nhanh, thậm chí các đại đội phụ cận đều nghe thấy. đối với mấy đại đội trưởng khác đều hâm mộ xen lẫn ghen tị, cùng là trâu, không biết người ta nuôi như thế nào mà được như vậy.

Mọi người của đại đội Hồng Dương đều có chung niềm vinh dự, ngày thường nhìn thấy Tô Điềm Điềm thì một người so với một người càng nhiệt tình hơn, chuồng bò mấy ngày nay đều không ngừng có người đến, có không ít người là đặc biệt đến xem trâu, muốn biết cũng chỉ là một con trâu sao lại có thể thần kỳ đến như vậy, nếu nó đúng như lời đồn tất nhiên phải chăm sóc cho thật tốt.

Có một lần Tô Điềm Điềm đi vệ sinh bị Chu đại tẩu người thích bát quái theo dõi, còn vừa xem cô đi vệ sinh vừa cười một cách đáng khinh. Tô Điềm Điềm quả thực muốn nổi giận, Làm trâu thì không được có thời gian riêng tư sao!

Tin tức mới nhất về Thần trâu của đại đội Hồng dương, trâu chẳng những tự mình tìm được chỗ để đi vệ sinh, mà sau khi đi xong còn biết dùng đất lấp lại, thật sự là quá thông minh.

Hàn Thầm là người phát hỏa trước tiên, để ngăn cản những người này đến đây, còn trực tiếp khóa cửa lại.

Bất quá cũng có lúc Tô Điềm Điềm phải đi ra ngoài , ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía cô, cuộc sống mấy ngày nay đúng là thật khổ a, cảm giác giống như mình là động vật trong vườn bách thú được mọi người vây xem.

Thời điểm Tô Điềm Điềm đi vệ sinh bị người khác nhìn thấy sạch sẽ, thế nên luôn buồn bã không vui, tinh thần cũng không vực dậy nổi.

Vì cái gì mà làm trâu phải chịu vận mệnh như vậy.

Mu mu….

Hàn Thầm cũng thỏ con trong thời gian này đều tìm rất nhiều biện pháp, muốn làm cho cô vui vẻ.

Nhưng Tô Điềm Điềm đến đồ ăn ngon cũng không muốn ăn, bởi vì hôm nay trong lúc vô tình cô nghe thấy được mọi người trong đại đội đều đang thảo luận về chuyện đi vệ sinh của cô, Làm cô mất hết mặt mũi, cũng cảm thấy thật thẹn! Nếu có thể cô thật muốn trốn đến một góc nào đó cả đời.

Hàn Thầm cùng thỏ con đã dấu chuyện này thật tốt, nhưng vẫn bị Tô Điềm Điềm phát hiện.

Tô Điềm Điềm ngục đầu vào trong một góc, lại dùng hai chân trước che đi khuôn mặt của mình.

Thỏ con dùng bàn tây đô đô thịt lung lay đi trấn an cô, “Không….khí….”

Hàn Thầm làm xong cơm đem đến, nhìn thấy chính là hành động đáng yêu nay của cô.

Tô Điềm Điềm giật giật lỗ tai nhỏ, nghe thấy tiếng bước chân của Hàn Thầm lại gần thì nghiêng đâu đi.

“Mu…mu…”

Không cần an ủi ta, trong lòng ta thật là khó chịu, một con trâu như ta cũng thật thảm mà.



Hàn Thầm mày giãn ra, cười trầm thấp vài tiếng, lại đi chọc vào cái đuôi của Tô Điềm Điềm.

Tô Điềm Điềm, “....”

Mắt cô lập tức trợn tròn, thẹn quá hóa giận.

Sạn phân quan thật là đáng giận, không biết trâu đang ở đây để tự hỏi nhân sinh sao?

“Tiểu ngưu không đói bụng sao? Ăn cơm.” âm thanh nhu hòa của Hàn Thầm Phát ra.

Tô Điềm Điềm có chút do dự, cô đúng là có chút đói bụng. Mọi người đều nói ăn no mới có sức, mình cơm nước xong lại tiếp tục tức giận cũng được đi?

“Mu mu”

Vốn đang không cảm thấy đói, bị sạn phân quan hỏi như vậy đột nhiên cảm thấy thật đói bụng, đều là do sạn phân quan.

Tô Điềm Điềm phi thường tức giận bản thân không có cốt khí.

Hàn Thầm thấy thái độ của cô đã dịu xuống, biết có hiệu quả. Vì dỗ cô, từ trong túi lấy một cái kẹo sữa đại bạch thỏ đút vào miệng của Tô Điềm Điềm.

Thật ngọt ~,Tô Điềm Điềm thỏa mãn nhắm mắt lại, còn cao hứng phát ra tiếng rì rầm, chính là quá ít.

Đồ Hàn Thầm Cho cô ăn đều có định lượng, cũng sẽ không cho cô ăn quá nhiều đường.

Mắt thỏ con sáng rực, âm thầm hạ quyết tâm, lần sau mà có kẹo sữa nhất định sẽ cho ngưu ngưu ăn

Bất quá trong lòng vẫn ngứa ngáy khó chịu, cậu chỉ muốn làm liền.

Thỏ con dùng đôi mắt to của mình, dùng sức nhìn Hàn Trầm, đứt quãng mở miệng, “Đường…đường…”

Hàn Thầm nhấp môi ra vẻ nghiêm túc nói, “Hôm nay ngươi đã ăn rồi, tiểu hài tử ăn nhiều đường đối với răng sẽ không tốt.”

Ha ha, Hàn Thầm có thể chịu đựng đứa trẻ này chen vào giữa hắn và tiểu ngưu đã là sự nhẫn nại lớn nhất rồi. Từ lúc nó đến đây đã thành công thay thế vị trí của hắn trong lòng tiểu ngưu, vậy làm sao hắn có thể để cho nó cầm đồ của hắn đi lấy lòng tiểu ngưu a, nhưng mà cái đồ tiểu ngưu ngốc nghếch này thế mà lại thích như vậy. Thật là một con trâu không có lương tâm, cho nên tuyệt đối không thể cho. Hàn Thầm ở phương diện nào đó vẫn rất hẹp hòi!

Lời đồn Hàn Thầm có con lúc trước lập tức biến mất, đối với Hàn Thầm, người trong đội đều có khen chê không đồng nhất. Mặt ngoài thì nói thanh niên trí thức Hàn có lòng hảo tâm, sau lưng lại nói đầu của đối phương không được bình thường. Tuy rằng trong cục có cho phí nuôi dưỡng, nhưng làm sao mà đủ để nuôi một đứa con trai.