Chương 16

Sơ Nghênh nhanh chóng bưng ly nước ấm cho mẹ chồng, đỡ bà ấy ngồi xuống ghế, cô muốn chứng thực chuyện cắt đứt qua lại này, vì thế nói:

“Mẹ, mẹ vẫn luôn giúp đỡ cho nhà bọn họ, ai biết bọn họ ngoài mặt thì thế này, sau lưng lại thế khác, còn chê cười nhà chúng ta nữa chứ. Mẹ đúng là anh minh quyết đoán, cắt đứt qua lại với nhà bọn họ cũng tốt.”

Chị dâu cả Đào Dụ tới bây giờ mới kịp phản ứng lại, cuối cùng cũng suy nghĩ cẩn thận, cắt đứt quan hệ đúng là rất tốt, tránh việc mẹ chồng tiếp tục chu cấp cho nhà mẹ đẻ.

Cô ấy khéo ăn khéo nói hơn Sơ Nghênh, lại càng hạ thấp nhà kia xuống, sau đó không ngừng nịnh nọt mẹ chồng, mà mấy lời này cũng khiến cho Khương Thiết Mai hạ quyết tâm phải cắt đứt quan hệ.

“Mọi người nghe rõ rồi chứ, sau này chúng ta không có họ hàng như nhà bọn họ nữa.”

Khương Thiết Mai nói với người nhà.

Sơ Nghênh đồng ý sảng khoái nhất:

“Dạ, mẹ, chúng con nhất định sẽ làm theo lời của mẹ.”

Được người nhà bảo đảm, Khương Thiết Mai bèn nói:

“Được rồi, ai về phòng người nấy đi.”

Sóng gió bán phòng cứ trôi qua như vậy, cả nhà chú cả không nhắc tới chuyện này nữa, cũng không tới cửa.

——

Chiều hôm nay sau khi giao ca, Sơ Nghênh đi họp ở trạm tổng.

Hai tháng trước cô nhặt được ví da đựng tiền của một đơn vị nào đó, sau đó đã trả lại cho chủ cũ, công ty đã bình chọn cô làm tài xế tiêu biểu trong quý ba, phát giấy khen cho cô, còn có ba cân thịt heo làm khen thưởng.

Giám đốc Vu là thầy của thầy cô, cũng chính là ‘sư gia’ của cô, là nhân viên quản lý hiếm hoi được đề bạt từ các tài xế, đã kêu gọi tất cả mọi người học tập Sơ Nghênh.

Ông ấy còn cổ vũ tinh thần của mọi người, nói cuối năm chắc chắn sẽ bận rộn hơn so với ngày thường, mọi người phải làm việc chăm chỉ. Cuối năm sẽ có các loại đánh giá và các loại khen thưởng, nhất định phải phấn đấu xuất sắc, phát huy tinh thần cống hiến, hết lòng vì nhân dân phục vụ.

Nếu là trước kia, Sơ Nghênh có lẽ đã bị mấy lời này kí©h thí©ɧ đến mức nhiệt huyết sôi trào, hết lòng nhào vào sự nghiệp tài xế, nhưng hiện tại cô lại nghĩ đời này cô không muốn làm tài xế cả đời nữa, chỉ là cô còn chưa nghĩ ra mình nên đi theo con đường nào.

Trên đường về nhà, nghĩ đến có thịt heo để ăn, bước chân của Sơ Nghênh cũng nhẹ nhàng hơn rất nhiều.

Khương Thiết Mai ở trên đường về nhà còn đang nghĩ hôm nay sẽ ăn mì sợi, nhưng người nhà đều đã ăn ngán mì sợi chan với canh suông rồi, nếu cứ tiếp tục như vậy thì mọi người chắc chắn sẽ nói đầu bếp như bà ấy không đủ tiêu chuẩn.

Về đến nhà lại nhìn thấy ba cân thịt heo ở trên bàn, Khương Thiết Mai lập tức mặt mày hớn hở, hào phóng nói sẽ dùng hơn một nửa làm thịt kho tàu, dư lại để hai ngày nữa rồi ăn.

Còn nhìn thấy con dâu thứ hai mang giấy khen về, bà ấy còn tự hào hơn cả Sơ Nghênh, khen con dâu không ngớt miệng.

Thấy mẹ chồng vui vẻ như vậy, Sơ Nghênh bèn nhân cơ hội này nói chuyện chuyển nhà trẻ cho Xuân Yến, quả nhiên nghe thấy Khương Thiết Mai nói:

“Ở gần nhà không phải rất tốt hay sao, đi vài bước là đến, chờ thêm hai năm nữa tự con bé đi học, cũng không cần phải đưa đón nó nữa.”

Sơ Nghênh nói:

“Mẹ ơi, sau này Xuân Yến cũng sẽ học ở trường tiểu học đối diện với đơn vị của Phương Tiễn, trình độ dạy học sẽ cao hơn một chút.”