Chương 40

Nếu như là trước kia, Sơ Nghênh nhất định sẽ cảm thấy anh lôi thôi lếch thếch. Nhưng bây giờ lại cảm thấy dáng vẻ này của anh lại có loại vẻ đẹp sa sút thăng trầm của thời gian.

Phương Tiễn bị bàn tay mềm mại của vợ vuốt ve đến mức ngứa ngáy, bắt lấy tay của cô nói:

“Mấy ngày nữa anh phải đi công tác, không cần cạo râu.”

Sơ Nghênh biết rằng có đôi khi anh phải cải trang trong khi điều tra phá án, râu ria là cố ý để lại, nhìn anh ngồi thẳng người mặc quần áo, lòng bàn tay Sơ Nghênh vuốt chiếc cằm hơi cộm của anh, trong ánh mắt cô tràn đầy vẻ thưởng thức:

“Trông anh gợi cảm quá đi mất.”

Phương Tiễn ôm lấy eo cô, cắn nhẹ chiếc cằm nhỏ của cô.

Trước đây, cô vợ của mình gần như không quan tâm đến vẻ ngoài và cơ thể của anh. Mà hiện tại cô lại giống như một nữ sắc lang vậy.

Anh vừa bước xuống đất mang giày vừa tiến hành phê bình, giáo dục vợ mình:

“Sáng sớm đã nói những điều này làm gì, buổi tối nằm trong chăn thì lại không bao giờ chịu mở miệng?”

Chờ khi Phương Tiễn đi rửa mặt, Sơ Nghênh mới nhớ ra một vài thông tin từ ký ức xa xăm của mình. Lúc đó, Phương Tiễn hẳn là đang điều tra một vụ án trộm cắp và buôn lậu cổ vật. Phương Tiễn hiếm khi chia sẻ với cô về công việc của mình, chỉ khi anh đang điều tra một vụ án lớn, có một số nhà báo đòi phỏng vấn anh, thậm chí còn đến tận nhà để phỏng vấn thì Sơ Nghênh mới biết.

“Chùa Kinh Chá.”

Sơ Nghênh nói.

“Hả?”

Phương Tiễn ngẩng đầu nhìn cô.

“Ban đêm anh nói mớ, anh nói tên đạo tặc đang ở chùa Kinh Chá.”

Sơ Nghênh nói.

Phương Tiễn gật gật đầu:

“Ngày nghĩ đêm mơ.”

Gần đây anh điều tra phát hiện ra một vụ án trộm cổ vật liên quan đến nước ngoài. Ban đầu, anh cho rằng Cẩu Thặng chỉ đơn giản là muốn lừa tiền và cổ vật từ trong tay người dân, không thể tạo nên sóng to gió lớn gì, nhưng không ngờ rằng vụ án này còn liên quan đến vụ án trộm cổ vật và buôn lậu.

Tên nghi phạm rất giảo hoạt, cung cấp địa chỉ, địa điểm nơi tên trộm muốn đánh cắp cổ vật. Nhưng sau khi bọn họ điều tra lại phát hiện ra rằng tên nghi phạm này đang nói dối.

Chùa Kinh Chá chính là một trong những mục tiêu gần đây của bọn đạo tặc mà bọn họ điều tra ra được, Phương Tiễn vừa rửa mặt vừa nghĩ, không bằng bọn họ đi đến chùa Kinh Chá điều tra tình hình trước.

Sau khi ăn cơm trưa xong, Phương Tiễn và thầy anh là Trịnh Thiên Lý chuẩn bị đi đến chùa Kinh Chá, hai người muốn cải trang để trông giống như những tên đạo tặc.

Thường ngày, mái tóc đen dày của Phương Tiễn được chải chuốt chỉnh tề, ngay cả một sợi tóc cũng không rối. Bây giờ anh không chỉ đánh rối tóc mà còn trộn thêm một ít bụi cỏ vào bên trong. Hơn nữa, anh còn cố ý mặc một bộ quần áo cũ của Phương Hồng Niên, chiếc quần màu xanh dương và chiếc áo màu xám xanh. Cả quần và áo đều hơi dài và rộng, mặc lên trên người anh rộng thùng thình. Thầy Trịnh Thiên Lý lại đề nghị anh bôi mặt đen một chút. Người học trò này của ông ấy vừa đẹp trai vừa cao ráo, nói về vẻ ngoài và phong cách thì chắc chắn có thể đại diện cho hình tượng của người kiểm soát trật tự. Tuy nhiên, việc đóng vai tội phạm có vẻ hơi khó khăn.