Chương 10

Viên Hiểu Tuệ gật gật đầu: "Ngay từ đầu em cũng không tin, anh Thiên Hữu là người rất tốt, có thể cưới anh là phúc lành của kiếp trước, chị Hạ Chi làm sao có thể làm chuyện quá đáng như vậy. Nhưng tất cả họ đều nói đó là sự thật, thậm chí còn có thím bỏ tiền mua gà đứng ra làm chứng. Thề rằng những tin ly hôn là do chị Hạ Chi đích thân nói ra. "

Cao Thiên Hữu không tin nữ nhân Lục Hạ Chi lại to gan như vậy, nhưng tin đồn như vậy cũng khiến hắn không thể ngồi yên.

"Hiểu Tuệ, hôm nay tạm thời tạm dừng tiết học, anh về nhà xem có chuyện gì xảy ra."

Viên Hiểu Tuệ ngoan ngoãn gật đầu: "Anh Thiên Hữu, anh nhanh trở về xem đi, xem ai lại có ý xấu như vậy. Em bên này không vội, trước đây anh đã giúp em rất nhiều, em thậm chí không biết làm thế nào để cảm ơn anh. "

Cao Thiên Hữu nhận được lời này, cũng không trì hoãn đạp xe đi.

Viên Hiểu Tuệ vẫn đứng đó cho đến khi người biến mất, lúc này mới thu hồi vẻ mặt lo lắng, khóe miệng cong lên một nụ cười.

Ngay khi Cao Thiên Hữu đạp xe trở về, đã có không ít người ngồi dưới gốc cây lớn dưới lầu, có người là sớm ăn đến đây hóng mát, có người cảm thấy bên ngoài mát mẻ, ngồi dưới gốc cây cầm bát ăn.

Ngay khi mọi người nhìn thấy Cao Thiên Hữu, ánh mắt quét qua, trong mắt lộ ra hơi thở bát quái.

Cao Thiên Hữu cau mày, cũng không quan tâm bọn họ trực tiếp về nhà.

Ngay khi về đến nhà, anh nhận thấy có điều gì đó không ổn, Lục Hạ Chi và đứa trẻ không có ở nhà.

Bình thường, lúc này Lục Hạ Chi bận rộn trong bếp, nhưng hôm nay mẹ anh mới là người nấu ăn.

"Mẹ, Lục Hạ Chi đâu?"

Ngay khi cái tên này vừa được nhắc đến, sắc mặt Lưu Tú Mai trầm xuống.

"Con tiện nhân đó sắp xuống địa ngục rồi!"

Lưu Tú Mai đem toàn bộ sự kiênj thêm mắm thêm muối mà nói với hắn.

"Nó nghĩ rằng nó kiểm soát được nhà chúng ta, bây giờ bắt đầu làm xằng làm bậy! Mẹ đã nói trước nó là một người có rất nhiều mặt, mấy năm qua chẳng qua là giả vờ ngoan ngoãn, nhìn xem đi, bây giờ đã hiện nguyên hình! "

"Cô ta thật sự đệ đơn ly hôn với con sao?" Cao Thiên Hữu vẫn còn hoài nghi.

Thật sự lúc trước không dễ dàng gì theo đuổi được Lục Hạ Chi, bọn họ là bạn học, khi còn đi học thì Lục Hạ Chi chưa bao giờ để ý đến hắn.

Nếu không phải nhà Lục Hạ Chi xảy ra chuyện, e rằng sẽ không đến lượt anh. Nhưng sau khi kết hôn, Lục Hạ Chi vẫn luôn tôn anh lên trời, những gì anh nói đều ngoan ngoãn nghe theo. Không ngờ bây giờ lại dám làm ầm ĩ như vậy!

"Nó chỉ đang tống tiền chúng ta thôi, mẹ không tin nó sẵn sàng từ bỏ điều kiện tốt của nhà chúng ta." Lưu Tú Mai giễu cợt.

Cao Thiên Hữu tức giận, "Lần này con phải đánh chết cô ta!"

"Con kiềm chế đi, ba con còn có chuyện lớn, cho dù đánh cũng đừng đánh trên mặt." Lưu Tú Mai nhắc nhở.

Da của Lục Hạ Chi rất dễ bị thương, tổn thương nhẹ cũng đặc biệt thê thảm và nghiêm trọng, trước kia phải tốn rất nhiều công sức mới có thể che đậy.

Bình thường không sao nhưng thời điểm này không thể có tai nạn.

"Mẹ, con biết rồi." Cao Thiên Hữu rất cáu kỉnh và không vui trong lòng, nắm đấm siết chặt, "Mẹ, người phụ nữ này dám làm ra chuyện như vậy, con không muốn sống cùng cô ta nữa."

Cao Thiên Hữu cảm thấy ghê tởm khi nghĩ đến diện mạo hiện tại của Lục Hạ Chi, người không ra người quỷ không ra quỷ.

Điều quan trọng nhất là bọn họ tính tình cũng không hợp vì vậy cả hai không thể tiếp tục đi cùng nhau.

Lục Hạ Chi bình thường rất ít nói, nói cái gì đáp cái nấy, cả ngày chỉ biết vùi đầu làm việc, một lời thân mật cũng không biết nói.

Ngược lại, lại có một khuôn mặt sinh động khác hiện ra, giọng nói dễ chịu đó mang theo sự sùng bái khiến Cao Thiên Hữu cảm thấy mình rất có bản lĩnh, đặc biệt đàn ông.

Anh và Viên Hiểu Tuệ có tiếng nói chung, họ có thể nói từ thơ ca đến nhân sinh lý tưởng và luôn có vô số điều để nói.

Lục Hạ Chi cũng có văn hóa nhưng khi nói chuyện với cô ta, người phụ nữ này sẽ chỉ nói cái này không thể dùng được, như vậy dùng là sai, khiến anh cảm thấy thời học sinh của mình đã trở lại, điểm số của anh luôn bị Lục Hạ Chi đánh bại.

Lưu Tú Mai cũng rất bất mãn với cô con dâu này, với điều kiện của gia đình họ, họ có thể kết hôn với một cô gái có công việc chính thức.

Hai vợ chồng công nhân viên chức thật tuyệt vời biết bao! Có tiền còn có mặt mũi nếu sinh thêm con trai, vậy quá viên mãn.

"Con đàn bà chết dẫm cố tình lựa chọn thời điểm này, vì nó nghĩ làm lớn chuyện lên sẽ ảnh hưởng đến ba con." Lưu Tú Mai căm hận nói.

"Cô ta dám! Xem con đánh chết cô ta như thế nào! "

Ánh mắt Cao Thiên Hữu rét run, Lục Hạ Chi kết hôn với hắn được mấy năm, địa vị của hai người hoàn toàn đảo ngược so với trước khi kết hôn.

Bây giờ anh ta không coi trọng Lục Hạ Chi chút nào, cô ta chỉ là một người phụ nữ nhà quê lại còn không biết cố gắng lại sinh ra con gái. Chỉ cần cô ta có thể phấn đấu như anh trai và chị gái, sinh được sinh đôi con trai, cho dù hắn không thích cũng có thể chắp vá mà cùng cô ta đi tiếp, coi như phần thưởng vì hương khói nhà họ Cao.

"Mẹ hiểu rõ loại phụ nữ này nhất, thật vất vả mới leo lên được một gia đình tốt, khẳng định mặt dày mày dạn quấn lấy. Cái khác không lo, mẹ chỉ sợ rằng vấn đề của đứa trẻ nếu làm lớn thì làm thế nào có thể sinh con trai? "

Hiện nay chính sách một con rất chặt và chúng ta không đủ khả năng để lách luật.

"Mẹ, cô ta chính là lấy việc này uy hϊếp mẹ mà thôi, mẹ thực sự nghĩ rằng cô ta có thể vì con gái mà từ bỏ việc sinh con trai sao? Nếu cô ta không có con trai, ai sẽ chăm sóc cô ta khi già đi? Khi con già, con có thể kết hôn và sinh một đứa con trai khác, còn cô ta sẽ chỉ có một vài năm thời gian và không thể sinh con khi cô ta già. "

Cao Thiên Hữu cảm thấy mình vẫn biết rất rõ Lục Hạ Chi, mặc dù anh không biết tại sao cô đột nhiên phát điên nhưng chắc mẫm có lẽ cảm thấy sau khi sinh con không được đối xử tốt, cho nên nhân cơ hội này làm ầm ĩ, yêu cầu nhiều lợi ích hơn.

Lúc trước khi mang thai, Lục Hạ Chi cũng cầu xin trời phật sinh con trai, chỉ cần nghe nói đó là cách sinh con trai, cô ta đều sẽ thử xem.

Sau đó cô sinh con gái, chính Lục Hạ Chi cũng đã khóc.

Lưu Tú Mai vỗ vỗ tay, "Ta cũng nghĩ như vậy, cho nên không thể mở miệng trước để nó bắt chẹt. Tuy nhiên như vậy con sẽ không dễ để ly hôn. "

"Chờ ba thăng chức, chúng ta còn cần phải sợ cô ta sao?" Cao Thiên Hữu mím môi, rất khinh thường.

"Mẹ, cứ chờ đi. Lần này, con nhất định sẽ cưới cho người một đứa con dâu mà người hài lòng, sinh cho người mấy đứa cháu trai to béo! "