Chương 4: Quá khứ 1

Nếu có thể làm người tốt, ai nguyện ý trở nên sa đọa.

Nếu là có thể sống lại lần hai, trở thành ma quỷ thì đã sao?

Đây là chân dung chân thực nhất trong lòng Lăng Tuyết Mân lúc này..

Lúc này cô đã từ khϊếp sợ, không dám tin tưởng chuyện hoang đường trọng sinh trở thành hạnh phúc vui sướиɠ.

Sau khi bình tĩnh lại, cô từ trong phòng tắm đi ra, đi đến bàn trà cách đó không xa, nơi đặt đầy đủ một bộ ly Saint-Louis bằng pha lê, trong trí nhớ là quà tặng từ Pháp mà mẹ mang về cho cô từ năm trước.

Nhưng lúc này cô không có tâm trạng gì mà để thưởng thức bộ “Ly nước” đắt tiền này, chỉ là dùng nó chứa đầy nước sôi để nguội đưa vào trong miệng.

Dòng nước lạnh lẽo đi từ cổ họng chảy qua thực quản tiến vào dạ dày, khiến cho cô một cảm thấy lạnh lẽo đồng thời tăng thêm một phân bình tĩnh.

Bắt đầu nhớ lại. Kiếp trước là từ khi nào mà cô bắt đầu trở nên ngang ngược kiêu ngạo.

Cô cùng Phó Hàn Thâm, Lệ Hoa Trì, Lục Cảnh Vân ba người học cùng một trường trung học, khác biệt chính là ba người đều đã năm hai, Lăng Tuyết Mân bởi vì nhỏ hơn một hai tuổi nên mới học năm nhất.

Sau một kì học, lớp Lăng Tuyết Mân chuyển tới một học sinh mới. Lăng Tuyết Mân từ nhỏ đến lớn đều đứng nhất trong các lớp trọng điểm, để có thể vào lớp của bọn họ, không chỉ có thành tích ưu tú, gia đình có tiền là điều không thể thiếu.

Nhưng là cũng chính là ngày đó, bạn học mới tới giống như muggle trong ngôi trường này.

Tuy rằng cùng mặc một kiểu đồng phục xanh trắng đan xen, nhưng cặp sách cùng giày cô ấy đều đã tẩy đến trắng bệch, trên mặt mang theo nhút nhát sợ sệt tự giới thiệu: “Chào cô,chào các bạn học, mình tên Bạch Mộng Tuyết. Mình là từ nơi khác chuyển tới, hy vọng trong tương lai ba năm có thể cùng mọi người đoàn kết, cùng nhau tiến bộ.”

Cô gái lời còn chưa dứt, phòng học bắt đầu ồn ào lên. Bởi vì chưa từng gặp mặt, cũng bởi vì thiếu nữ quần áo thực sự quá tồi tàn, cũng bởi vì khuôn mặt thanh thuần, non nớt như một chú nai con của thiếu nữ. Trẻ con nhà có tiền đều trưởng thành sớm, Lăng Tuyết Mân nhớ lại Bạch Mộng Tuyết ngày đó, bị bọn đội sổ cuối lớp trêu chọc.

Ngay lúc đó cô đương nhiên không thèm để ý tới, cũng chả có ai dám ở sau lưng cô mà nói chuyện như thế.

Bây giờ nhớ lại, nam sinh dậy thì 17 18 tuổi không phải đều thích kiểu thành thuần như này sao, sau này gọi là “ Gương mặt mối tình đầu”, chẳng qua lúc này từ này vẫn chưa lưu hành.

Lăng Tuyết Mân cười nhạt, mặc kệ là đàn ông hay là thiếu niên, đều nông cạn như nhau.

Đem suy nghĩ kéo về, lúc ấy đã khai giảng hơn phân nửa cái học kỳ, trừ phi lý lịch cực khủng, bằng không thật sự rất khó mà vào trường. Nhưng xem bộ giáng không giống như con gái nhà quyền thế, thậm chí không giống cả tầng lớp trung lưu.

Nhưng đối với bạn học thông thường Lăng Tuyết Mân là sẽ không quá nhiều chú ý.

Sau khi lịch sự nghe hết lời giới thiệu, cô liền cùng các chị em bàn bên thảo luận về những mẫu váy túi mới nhất, chia sẻ kỳ nghỉ hè thú vị .Đó mới là thứ cô hứng thú.

Mãi về sau, câu chuyện về bạn học sinh chuyển trường kì lạ không hiểu sao lan truyền tới tai đàn anh.

Sau nửa tháng khai giảng, trong vòng khu biệt thự lại gặp nhau.

Trong khu hai tên “Ăn chơi trác táng”hứng lên liền cược, đánh cược nha đầu nhà nghèo này sẽ bị ai theo đuổi dược trước trong vòng một tháng

Tiền đặt cược đơn giản xe thể thao và đồng hồ mới.

Lăng Tuyết Mân đối với loại trò công tử nhà giàu theo đuổi dân nữ tiêu khiển từ trước đến nay không thèm nhìn, nhưng là cũng sẽ không ra mặt ngăn trở. Chỉ chờ đợi kết quả cuối cùng như một trò đùa.

Chẳng qua, câu chuyện dân nữ bị câu cũng không xảy ra.

Ngược lại là hơn một tháng sau truyền đến tin Lệ Hoa Trì cùng cô ấy ở bên nhau, hơn nữa cảnh cáo những nam sinh, nữ sinh muốn trêu đùa cùng khinh nhục Bạch Mộng Tuyết.

Lệ Hoa Trì chính là thanh mai trúc mã cùng cô lớn lên thân nhất, lúc ấy cô đối hắn chính là thích, vì thế tan học sau đi tới khối năm 3 dò hỏi.

Trong phòng học mọi người đều đã về hết, chỉ còn lại có 3 người bọn họ.

Mới vừa đi đến muốn mở miệng hỏi, chỉ nghe thấy tiếng của Phó Hàn Thâm:“Cậu nghiêm túc?”

Một bên Lục Cảnh Vân biểu cảm hiếm thấy tươi cười, nhìn chăm chú Lệ Hoa Trì.

“Đúng vậy, mình thích cô ấy, cô ấy đem tới cho mình cảm giác rất khác.” Lệ Hoa Trì nói.

Kiếp trước cô đối với Lệ Hoa Trì không có gì quá nhiều tình yêu nam nữ, đối với chuyện trúc mã ca ca có bạn gái cũng chỉ là 1 chuyện mới mẻ, từ nay về sau cũng không cần nói nhiều nữa.

Đem tâm tư đặt ở trên người Lệ Hoa Trì làm cô cũng không có chú ý tới biểu hiện bất thường của hai người bên cạnh. Cũng chưa bao giờ nghĩ đó chính là bắt đầu bi kịch cả đời của cô.