Chương 8: Đi săn

Đúng là chủ phòng Lăng Tô không nhìn thấy bình luận, cô còn đang liên tục vung cuốc đập vào mặt đất!

Mặc dù phần lớn trang viên trên hành tinh của Lăng Tô đều được hoàn thiện từ người máy, nhưng bản thân cô cũng tham gia vào việc đó, cho nên cô đã có kinh nghiệm trong việc này.

Sau khi đào ra một mảnh đất có kích thước 2x2, hệ thống đã xác định đó là một mảnh đất, bên trên hiển thị “Đất nông nghiệp cấp một*1”.

Khi Lăng Tô muốn tiếp tục cuốc đất, để tiếp tục tạo ô đất trồng, thì đã xuất hiện tại một nhắc nhớ “Mức độ phồn vinh của lãnh thổ hiện tại là cấp một nên chỉ có thể sở hữu đất nông nghiệp*1”.

Nói cách khác, cô không thể tiếp tục tạo đất nông nghiệp trong khoảng thời gian này.

Được rồi, Lăng Tô không thất vọng nhiều về việc này, đầu tiên cô lấy ra những hạt giống không biết tên mà cô nhặt được trước đó, cô gieo hết chúng trên mảnh đất nông nghiệp này, về phần tương lai nó mọc ra những cây gì, thì chỉ có thể xem cô có may mắn hay không.

Sau khi gieo hết hạt giống, Lăng Tô quay lại ngôi nhà tranh, đặt cái cuốc xuống, lúc này cô mới nhớ xem bình luận.

Kiều Diễm: Trò chơi này có độc đúng không? Tôi đã dùng mười phút để xem chủ phòng trước chặt cây, còn phòng này thì tôi đã nhìn chủ phòng cuốc đất trống ba mươi phút, điều quan trọng là tôi vẫn xem nó trong sự thích thú.

Người Lạ: Tôi có thể nói tôi cũng giống bạn.

Thành Tâm Thành Ý: Trồng trọt xong rồi, bây giờ chủ phòng định làm gì?

Lăng Tô ở trong game mới được hơn một tiếng, tất nhiên cô không thể ngồi đây chờ hạt giống trong mảnh đất nảy mầm.

"Bây giờ tôi chuẩn bị đi săn.” Lăng Tô trả lời, đồng thời cô đang đi về phía rừng cây.

Ở trong đại sảnh nhận nhiệm vụ, cô đã chú ý đến, các loại thịt động vật khác nhau sẽ giá khác nhau, nhưng thịt thỏ mà loại thịt có giá thấp nhất cũng là 5 đồng vàng một miếng, thứ này có giá trị hơn vật liệu gỗ rất nhiều, khi chặt cây cô đã nhìn thấy dấu vết của động vật, nên vừa nãy cô mới đổi một cây thương.

Mạch Sơn Khê: Nếu chủ phòng muốn đi săn, cô hãy cẩn thận một chút, tôi mới ra từ phòng phát sóng trực tiếp của Hoa Càn, cậu ấy rất khổ, quá khổ luôn!

Hoa Càn là một trong những chủ phòng lớn mà Lăng Tô đã xem ngày hôm qua, cậu ấy luôn nổi tiếng với phong cách phát sóng trực tiếp thích làm gì thì làm, khi nhìn thấy bình luận này, cô hỏi: “Hả? Cậu ấy có việc gì không?”

Mạch Sơn Khê: Hoa Càn có rất nhiều fans hâm mộ, khi mới vào game [Ốc Đảo] cậu ấy đã bị fans hâm mộ đi vào khu rừng cây khám phá, bây giờ cậu ấy vẫn đang bị thú hoang truy đuổi! Tôi xem tiếng la hét gần nửa tiếng đồng hồ, cuối cùng không chịu đựng được nữa tôi đi ra.

Kiều Diễm: Tôi cũng đi sang phòng bên cạnh xem một chút, hiệu ứng phát sóng trực tiếp khá tốt, trong phần bình luận tràn ngập từ Hahaha, nhưng tôi không thể xem được kiểu chơi game bừa bãi này.

Mỗi người đều có sở thích khác nhau, bản thân Lăng Tô cũng không thích kiểu chơi game bừa bãi này, nhìn thấy bình luận, cô chỉ cười nhưng không nói câu nào, người xem nói thì không sao, nếu cô nói ra, đó không phải là cô tìm chuyện cho người khác mắng mình à?

Hơn nữa nếu chết trong game thì người chơi sẽ mất tư cách tham gia cuộc thi này, đừng nhìn Hoa Càn đang chơi mấy trò mạo hiểm tính mạng trong game, nhưng đã là chủ phòng lớn thì không thể nào là đứa ngốc, Lăng Tô tin rằng đối phương nhất định có cách chơi nào đó để tiến vào vòng trong, cô nhớ Hoa Càn là một trong số những người đến trụ sở của Tinh Du để tham gia thử nghiệm game [Ốc Đảo] thì phải?

Thành Tâm Thành Ý:Tôi cũng sang đấy xem qua, bây giờ đi săn thú rất nguy hiểm, chủ phòng có đi nữa không?

Phát sóng trực tiếp có ưu điểm như vậy, những bình luận của người xem đã đến thăm các phòng phát sóng trực tiếp khác, có thể giúp chủ phòng tránh những chỗ nguy hiểm, nhưng Lăng Tô là người có ý tưởng riêng của mình.

"Tất nhiên liệu tôi vẫn đi.” Lăng Tô mỉm cười, giàu có luôn kèm theo nguy hiểm, cô luôn tin tưởng vào câu nói này, hơn nữa cô không Hoa Càn vì bình luận của fans mà đi tìm đường chết, cũng không đi khıêυ khí©h những con thú lớn.

Rất nhanh, Lăng Tô đã đi đến khu rừng cây, đi sâu vào bên trong một chút, cô có thể thấy rõ dấu vết của động vật để lại trên mặt đất.

Lăng Tô tạm thời sẽ không khıêυ khí©h các động vật lớn, thật ra từ đấu chân được để lại ở những đâu vết cô có thể dễ dàng phân biệt được bọn chúng, rất nhanh cô đã nhìn thấy hai con thỏ.

Con thỏ là loại động vật ăn cỏ, nó sẽ không tấn công con người, nên tất nhiên nó là động vật cơ bản khi người chơi săn thú.

Chỉ là tốc độ của con thỏ rất nhanh, nó rất nhạy cảm với các tiếng động, nên khi săn người chơi phải cẩn thận từng chút một.

Lăng Tô cầm một cây thương, cô cẩn thận đi đến gần chúng, trước khi hai con thỏ kịp nhận ra, cô đã nhanh chóng tấn công một con, một con khác lập tức muốn bỏ chạy, nhưng cô đã chặn lối vào của nó, đồng thời gϊếŧ chết nó.

Gϊếŧ thỏ không khó, nhưng gϊếŧ hai con cùng một lúc không phải là chuyện đơn giản, thỏ là loại động vật phản ứng rất nhanh nhẹn, nó rất dễ bị hoảng sợ, khi một con bị thương, con còn lại sẽ nhanh chóng bỏ chạy.