Chương 9: Gặp phải hươu

Tang Lạc: Chuyện gì vừa xảy ra vậy? Tại sao con thỏ kia không thể chạy thoát?

Thành Tâm Thành Ý: Chủ phòng đã chặn lối vào hang của nó đúng không?

"Thành tâm nói đúng đó.” Khi nhìn thấy hai con thỏ Lăng Tô đã cẩn thận quan sát xung quanh, cô nhận ra cách chúng nó không xa có một cái hang thỏ, sau khi phát hiện ra lối vào hang, cô cố ý tấn công về hướng đó, cho nên khi con thỏ còn lại phản ứng muốn chạy về hang, thì lối vào hang đã bị cô chặn mất rồi.

Lăng Tô ngồi xổm xuống, nhặt vật phẩm mình vừa săn, gϊếŧ hai con thỏ thì tổng cộng cô được hai miếng thịt thỏ, hai miếng lông thỏ và một cái chân thỏ.

"Thu hoạch cũng OK.” Lăng Tô cười nói.

Kiều Diễm: Ồ, gϊếŧ con thỏ thu hoạch được nhiều đồ như này à?

Tang Lạc: Không đúng, tôi vừa xem ở một phòng phát sóng trực tiếp khác, chỉ phòng kia gϊếŧ chết một con thỏ, chỉ nhận được một miếng thịt thỏ thôi.

Thành Tâm Thành Ý: Chủ phòng thật may mắn.

"Ừ, tôi nghĩ lần này do bản thân may mắn.” Lăng Tô nghĩ đến mã số 666 của mình, trong lòng cô tự nghĩ bản thân cô luôn gặp may mắn.

Có lẽ đây là sự tự tin của người luôn gặp may mắn!

Vừa dứt lời, trước mặt Lăng Tô xuất hiện một bóng đen, cô nhìn kỹ, thì thấy đó là một con hươu, hươu là loại động vật ăn cỏ ngoan ngoãn, nhưng hình thể của nó lớn hơn thỏ rất nhiều, cô có thể kiếm được nhiều vật phẩm hơn.

Trong các game khác những loài động vật như hươu rất ít khi gặp được, có phải trong game này họ thiết lập khác đi? Đúng lúc Lăng Tô đang ngồi xổm, con hươu kia không nhìn thấy cô, nó đang tiếp tục cúi đầu ăn cỏ.

Kiều Diễm: Đây là hươu đúng không? Nó là loài động vật ăn cỏ cỡ lớn, nó không hung dữ lắm, là đối tượng tốt để săn bắn, chúng rất dễ gặp phải đúng không?

Phú Quý Nhi: Không đúng, tôi từ phòng phát sóng trực tiếp của Hoa Càn sang đây, cậu ấy đã chạy trong rừng hơn một tiếng đồng hồ, nhưng chưa gặp được con hươu này.

Thành Tâm Thành Ý: Có lẽ do chủ phòng may mắn.

Người Lạ: Tôi có thể nói cái gì đây? Đây có phải người chuyên gặp may mắn không?

Mạch Sơn Khê Khê: Cọ cọ sự may mắn của chủ phòng~

Lúc này Lăng Tô đang cẩn thận nhìn con hươu đang ăn cỏ ở phía xa, cô không thể tập trung vào cuộc nói chuyện trong phần bình luận.

Tốc độ của con hươu nhanh hơn con thỏ, cô không thể giữ được nó nếu nó cố gắng phản kháng, nếu dùng thương để đánh cận chiến, thật sự khá nguy hiểm.

Cho nên cô cần phải mua cung tên, nhưng một cái cung tên bình thường đã có giá 100 đồng vàng, nó chỉ tặng kèm mười mũi tên, khi sử dụng hết người chơi phải tiếp tục bỏ tiền mua mũi tên mới, Lăng Tô không có đủ tiền để mua.

Nhưng cô không thể cứ để con hươu này bỏ đi, nếu lần này thả nó đi, sau này không biết khi nào cô mới gặp lại nó.

Trong đầu cô suy nghĩ nhiều lần, Lăng Tô không do dự nữa, cô cúi người xuống, cẩn thận đi đến gần con hươu, tốc độ của con hươu nhanh hơn con thỏ, nó cũng khỏe hơn con thỏ rất nhiều, nên cô không thể dùng một đòn duy nhất để gϊếŧ con hươu như cách gϊếŧ con thỏ vừa nãy.

Sau khi tấn công con hươu, nếu đối phương bỏ chạy, cô không thể ngăn chặn nó như cách cô chặn hang con thỏ, cuối cùng mọi công sức của cô đều trở lên vô ích.

Vì vậy khi thực hiện đòn tấn công đầu tiên, cô phải tấn công vào điểm yếu của nó, để cho con hươu không thể trốn thoát.

Lăng Tô chọn tấn công chân sau của nó, nếu hai chân sau khỏe mạnh của con hươu không thể hoạt động được, thì khi chạy trốn con hươu sẽ gặp một ít khó khăn.

Nhưng điều kiện đầu tiên là Lăng Tô không thể bị nó phát hiện.

Ngay cả phòng phát sóng trực tiếp cũng trở lên yên tĩnh, phải một lúc sau mới có người xem lên tiếng.

Phú Quý Nhi: Kỳ lạ, tại sao tôi cũng trở nên lo lắng như vậy.

Kiều Diễm: Ừm ~ tôi cũng vậy! Nó làm tôi nghẹt thở mất, Hahaha.

Tang Lạc: Cả tôi nữa, mọi người nghĩ chủ phòng có thành công không? Tôi cảm thấy rất khó khăn trong lần săn này.

Học giả buồn bã và u sầu: Tôi mới vào phòng, chủ phòng đang làm gì vậy?

Thành Tâm Thành Ý: Chủ phòng gặp một con hươu, cô ấy đang chuẩn bị bắt nó.

Lúc tới gần con vật Lăng Tô có nhìn qua phần bình luận, cô phát hiện ra thực sự có người xem đang trả lời thay cho cô, trong lòng cô suy nghĩ điểm này hơi giống với phòng phát sóng trực tiếp trước đây của cô, sau đấy cô chuyển sự chú ý sang con hươu gần đó.

Khi thấy khoảng cách ngày càng gần, cuối cùng cô nhảy lên, dùng cây thương trong tay đánh mạnh vào hai chân sau của con hươu, lúc con hươu phản ứng rồi giãy giụa đánh lại, cô nhanh chóng né sang một bên, tiếp tục tấn công vào hai mắt của con hươu.

Tất cả chuyện này chỉ xảy ra trong hai giây, đừng nói con hươu trong game chưa phản ứng kịp, cả người xem trong phòng cũng không phản ứng kịp để trả lời bình luận.

Lăng Tô lợi dụng lúc con hươu mất khả năng di chuyển, cô tấn công nhiều lần vào con hươu, cuối cùng thành công gϊếŧ chết con hươu.

Vật phẩm rơi xuống là mười năm miếng thịt hươu, một miếng da hươu và một cái nhung hươu.

Chiếc ba lô đầu tiên hệ thống cho khi vào game tổng cộng chỉ có năm ngăn, mỗi ngăn chỉ chứa được tối đa hai mười vật phẩm giống nhau, cũng may trước khi đi săn cô đã để đống hạt giống và cỏ mà mình nhặt được ở trong ngôi nhà tranh.