Chương 4

Nhìn cô gái phía, anh không khỏi chua xót, thực từ vóc dáng đến giọng nói đều giống cô, nếu sau lớp mặt nạ kia là một Tố Sơ thực sự, anh đồng ý đánh đổi tất cả để có lại. Mất một lúc anh mới ngầm trấn tĩnh bản thân.

" Khiết Lão Đại, không biết cô muốn hợp tác gì?"

Rồi bản thân anh bước đến chiếc ghế lớn của đại sảnh, tay đưa ra ngụ ý mời cô gái kia ngồi. Khiết Hinh không ngần ngại cùng thuộc hạ bước đến chiếc ghế dành cho khách mà ngồi xuống, lớp son đỏ theo nụ cười mà kéo một đường cong tuyệt hảo.

Thân thể ngọc ngà qua lớp trang phục mà ẩn hiện mê người, mái tóc đen dài vấn gọn kiểu cách của một người làm lớn, tay phải đưa chống cằm, chiếc nhẫn tinh xảo lấp lánh trên làn da kia.

" Tôi có một vụ làm ăn ở Nga, toàn bộ đều là về kinh tế tài chính. Nghe nói Tất Lão Đại muốn phát triển Đại Bang, nên nghe qua xem nhã ý?"

Giọng nói ngạo kiều, điệu bộ này dập tắt hy vọng cuối cùng của anh, vì hoàn toàn chẳng giống Tố Sơ chút nào, khí chất từ "nữ kiều" khiến anh chút kinh ngạc.

" Cụ thể như thế nào?"

" Lô đất tốt ở Nga đang trong thời gian đấu thầu lại bởi Hồng Liên Xã, nhưng lại bị hoang phí với dự án hộp đêm của họ. Ngày kia, là ngày đấu giá. Nếu Tất Lão Đại có hứng thú, có thể đến cùng tôi?"

--- đường dải phân cách rảnh rỗi -----

Ngày đấu thầu đã tới, Tất Doãn đương nhiên càng muốn hợp tác thử với con người kia nên cũng đến theo.

Nơi đấy đa số là người từ xã đoàn khắp nơi, bề ngoài là đấu giá từ thiện, bên trong là những đấu thầu phi pháp béo bở. Dùng sự lương thiện che lấp gian tà, đó là hắc đạo...

" 420 tỷ"

Tấm bảng từ phía các xã đoàn của đã giơ lên với mức giá cao nhất, vài nơi đã giơ bảng dừng vì không đủ khả năng.

Hồng Liên Xã đứng đầu là một nam nhân mặc áo sơ mi hung đỏ, dáng vẻ gian xảo, nhưng không kém phần điển trai, mái tóc ngắn chải ngược ra sau, bộ dáng lúc ngồi không thua kém bất kỳ lão đại nào, đã trên ba mươi tuổi nhưng anh ta không già chút nào.

Hắc Đạo gọi anh ta " Mặc Phiến" hay "Mặc Lão Đại", Hồng Liên Xã đều là ba đời nhà anh ta đứng đầu...

" 500 tỷ"

Bảng giá từ phía Đại Bang đưa lên khiến nhiều người kinh ngạc, Tất Doãn lại cao tay như thế sao???

Mặc Phiến nhìn về phía anh, lòng lầu bầu không thôi.

" Tất Doãn này hôm nay sao lại...?"

Rồi nhìn qua bên cạnh mới ngầm hiểu ra. Khiết Hinh vẫn nguyên nụ cười kia, chiếc mặt nạ bạc che giấu gần hầu hết cảm xúc trên mặt cô, Mặc Phiến suy tư hồi lâu rồi cho người tiếp tục đưa bảng.

" 550 tỷ"

" 600 tỷ"

....

Ba mươi phút trôi qua, con số đã lên 800 tỷ về phía Mặc Phiến, anh ta nghiến răng tức giận nhìn về phía cô...

" 850 tỷ"

Rồi cả khán trường nhìn về phía Mặc Phiến, anh ra hiệu dừng rồi tức giận bỏ ra ngoài, miếng đất béo bở kia lại thuộc về tay anh trước sự chúc mừng của toàn Hắc Đạo.

" Cảm ơn, số cổ phần về dự án, tôi đương nhiên sẽ chịu một nửa, hẹn ngày tái ngộ"

Cô đưa tay ý muốn bắt, Tất Doãn có chút cứng nhắc rồi lại đưa tay ra theo phản xạ. Sự tiếp xúc da thịt qua một cái bắt tay đủ làm anh nao lòng.

Bàn tay trắng nõn, lại mềm mại, mùi hương phụ nữ ngay lập tức xộc vào mũi anh. Mùi rất nhẹ nhàng, không phải nước hoa, mà đơn thuần chỉ là mùi phụ nữ...

Khiết Hinh mỉm cười một cái rồi rời bàn tay anh bước đi, Tất Doãn có chút hụt hẫng, thoáng rất muốn nắm tay cô lại nhưng không thể.

" Khiết Hinh, em cùng thằng đàn ông khác đấu lại tôi?"

Mặc Phiến ép cô sát vào tường, giọng nói trầm khàn đáng sợ. Ai kia vẫn không cảm xúc mà tránh né anh ta, chiếc mặt nạ từ khi nào đã rơi xuống sàn.

Khuôn mặt nhỏ nhắn dưới ánh đèn mà mờ ảo, môi mọng ngọt ngào quen thuộc. Khiết Hinh quái gì chứ, bởi che giấu gì thì khuôn mặt kia vẫn là Tố Sơ thôi...

" Mặc Lão Đại, chúng ta là dân làm ăn mà. Đấu hay không đấu, ngài còn không hiểu? "

Mặc Phiến thô bạo vuốt mái tóc cô, tay kia không ngừng xoa bóp eo nhỏ, hơi thở nam tính cứ phả vào tai Khiết Hinh.

" Tôi yêu em như thế, em lại đối đầu với tôi? Quan trọng chưa?"