Chương 45: Cúi Đầu Hôn Môi Nàng (3)

“Hậu cung đều đang lan truyền như vậy.” Cung nữ nói.

“…… Trang tiệp dư thị tẩm đã được một thời gian rồi, nếu có thai thì cũng không phải là không có khả năng. Cụ thể truyền ra như thế nào?” Thái Hậu suy nghĩ một lát rồi hỏi.

Cung nữ nói: “Hôm nay hoàng Thượng hạ triều liền được Khúc cô nương mời đi đến Lãm Nguyệt Hiên, Hoàng Thượng rời đi không lâu, Lư thái y liền đi tới Lãm Nguyệt Hiên.”

Thái Hậu nhíu mày: “Là Như Tĩnh mời Hoàng Thượng đi Lãm Nguyệt Hiên?”

“Vâng, Khúc cô nương ở An Thái Điện đợi hồi lâu mới chờ được Hoàng Thượng, Hoàng Thượng hạ triều, gặp Khúc cô nương liền chạy tới Lãm Nguyệt Hiên, ngay cả triều phục cũng chưa đổi.” Cung nữ nói.

Thái Hậu nghe cung nữ nói, nghĩ gần đây số lần Trang tiệp dư thị tẩm là nhiều nhất, trong lòng cũng tin ba phần. Bà muốn gọi Khúc Như Tĩnh về hỏi một câu, nhưng nghĩ đến Hoàng Thượng xa cách với mình, nếu ép hỏi quá mức, chỉ sợ hắn sẽ càng ngày càng đối nghịch, liền không lộ ra nữa, chỉ hạ lệnh nói: “Bảo Ngự Thiện Phòng, Nội Vụ Phủ hầu hạ tỉ mỉ một chút.”

Ngộ nhỡ thật sự có thai, chính là con trưởng của Hoàng Thượng, cho dù là trưởng nữ cũng không được sơ sẩy. Nhưng còn chỗ Hoàng Hậu, đã mấy năm thành thân cùng Hoàng Thượng, trong bụng thế mà chẳng có động tĩnh gì. Hoàng Hậu hiển nhiên cũng không quá để tâm đến Hoàng Thượng, Thái Hậu nghĩ nghĩ nói: “Mời Hoàng Hậu đến đây.”

Đương nhiên Hoàng Hậu cũng nghe nói đến việc Trang tiệp dư hình như có thai, bởi vậy biết vì sao Thái Hậu gọi nàng tới.

Thái Hậu ngồi ở thiên điện gặp Hoàng Hậu, Hoàng Hậu hành lễ xong liền ngồi xuống bên cạnh Thái Hậu.

Đầu tiên Thái Hậu nhìn chằm chằm Hoàng Hậu hồi lâu, về sau mới chậm rãi nói: “Chuyện của Trang tiệp dư, ngươi nghe nói chưa?”

Hoàng Hậu nói: “Nhi thần đã nghe, đều là bọn họ nhàn rỗi nên trông gà hóa quốc. Nếu thật sự có thai, tại sao Hoàng Thượng ở Lãm Nguyệt Hiên lâu như vậy mà không truyền thái y, ngược lại là sau khi Hoàng Thượng đi mới gọi? Chuyện này rõ ràng là không hợp lý.”

Thái Hậu nghe Hoàng Hậu nói như vậy, cảm thấy nàng nói cũng có lý, nhất định là bà quá muốn ôm cháu chắt mới có thể theo bản năng tin đó là sự thật.

Thái Hậu chậm rãi gật đầu hai cái, liếc Hoàng Hậu nói: “Hoàng Thượng đăng cơ sắp được bốn năm, ngươi gả cho hắn cũng sắp được bốn năm, sao bụng chẳng có động tĩnh gì, thái y đã từng nói thân thể ngươi rất tốt cho sinh nở.”

Ngày thường Hoàng Hậu sợ nhất chính là Thái Hậu nhắc đến việc này, cười khổ nói: “Nhi thần cũng rất nông nóng, nhưng loại chuyện này, tóm lại có nôn nóng mấy cũng không được…”

Thái Hậu thở dài: “Chung quy lại sinh ra một đích trưởng tử là tốt nhất. Ngươi nhìn ai gia, nhìn Hoàng Thượng xem, chịu bao nhiêu cực khổ, nhịn nhục biết nhường nào.” Thái Hậu nói xong liền ấn vào đầu gối mình rồi xoa bóp “Đầu gối do phải quỳ nhiều, hiện giờ cứ đến lúc thời tiết mưa dầm tuyết rơi là đau, thần tiên cũng khó chữa. Ngươi có con, ai gia cũng yên tâm giao hậu cung cho ngươi.”

Lời này Hoàng Hậu đã từng nghe vô số lần, chính nàng cũng không phải là không muốn thật sự viên phòng với Hoàng Thượng, sớm sinh con, nói không chừng chờ đến khi có con, bản thân sẽ yêu Hoàng Thượng. Nhưng nàng thật sự không làm được, nàng nghĩ đến Bùi Trúc còn chưa đón dâu, trong lòng liền không buông bỏ được. Nàng thậm chí nghĩ, chờ đến ngày Bùi Trúc đón dâu, nàng sẽ viên phòng cùng Hoàng Thượng. Chỉ sợ Hoàng Thượng không muốn……

Hoàng Hậu cúi đầu, không dám nhìn vào mắt Thái Hậu, nhỏ giọng nói: “Nhi thần đã biết.”

Thái Hậu lại thở dài một tiếng, nhìn Hoàng Hậu nói: “Hoàng Thượng hiện giờ hiểu lầm ai gia và Khúc gia quá sâu, nếu hắn có thứ trưởng tử trước, lại là sủng phi của hắn sinh ra, chỉ sợ tương lai cho dù ngươi có sinh ra con đích thì vị trí Thái Tử cũng chưa chắc củng cố được. Như Hinh, ngươi hiểu ý của ai gia không?”

Hoàng Hậu gật đầu: “Nhi thần hiểu.”

“Ngươi ấy à, vẫn không để bụng nhiều đến Hoàng Thượng. Vì sao Trang tiệp dư có thể giành được sự yêu thích của Hoàng Thượng, chẳng phải vì Hoàng Thượng thấy nàng ta quan tâm và thiệt tình hay sao. Ngươi và Hoàng Thượng thành thân mấy năm, nhưng có bao giờ tự tay nấu canh cho hắn? May xiêm y cho hắn chứ?” Thái Hậu thở dài.



Trong lòng Hoàng Hậu hoang mang, nàng biết thân là Hoàng Hậu, thân là đích nữ của đại phòng Khúc gia thì phải làm như thế nào, nhưng nàng không làm được. Trước khi nàng tiến cung đã hèn nhát không đưa ra quyết định, chẳng lẽ nàng phải dùng cả đời để đổi lại sao?

Thái Hậu thấy Hoàng Hậu vẫn luôn cúi đầu không đáp, cảm thấy tiếc nuối không thôi, liền nói: “Thái Tử tương lai cần được sinh ra từ trong bụng của cô nương Khúc gia chúng ta, nếu ngươi vẫn luôn không để bụng Hoàng Thượng, đừng trách cô cô vô tình, Khúc gia có rất nhiều cô nương.”

“Cô cô!” Trong lòng Khúc Như Tĩnh kinh hoảng, vội nhìn về phía Thái Hậu, rồi hô một tiếng: “Mẫu hậu, xin cho nhi thần ít ngày nữa. Nhi thần nhất định sẽ mau chóng hoài thai.”

Thái Hậu cảm thấy lời nói của Hoàng Hậu có ẩn ý, nghe ý con bé thì hình như là trước đó nó không muốn hoài thai vậy, vừa rồi còn nói không có biện pháp nữa chứ…… Nhưng Thái Hậu cũng không hỏi nhiều, chỉ cần Hoàng Hậu nói ra những lời này là được. Nếu Hoàng Hậu thật sự không hữu dụng nữa, đến lúc đó bà cũng sẽ không nương tay.

Trong An Thái Điện, Tiêu Thừa Dập chờ nghe báo cáo lai lịch của vật điêu khắc gỗ trầm hương kia.

“Hoàng Thượng, điều tra ra rồi, gỗ điêu kia trầm hương kia là của hồi môn của Viên chiêu nghi, sau khi tiến cung vẫn luôn là đồ sở hữu của Viên chiêu nghi.” Cao Lương nói.

“Đã biết.” Tiêu Thừa Dập nói. “Đêm nay ban tắm cho Viên chiêu nghi.” Nếu vẫn luôn ở bên người nàng ta thì nhất định là nàng ta ra tay, không ai mượn đao gϊếŧ người.

“Vâng.” Cao Lương đáp, “Hoàng Thượng, lão nô còn có một chuyện bẩm báo, trong cung lúc này đang lan truyền, Trang tiệp dư có tin vui……”

Sắc mặt Tiêu Thừa Dập cứng đờ, hơi suy nghĩ liền biết vì sao sẽ có lời đồn như vậy.

“Vẫn là quá nhàn rỗi.” Tiêu Thừa Dập đen mặt nói, “Tối hôm qua và giữa trưa đưa tới mì đều không ra gì, bọn họ vẫn còn hơi sức bàn tán tin đồn!”

Cao Lương cúi đầu không dám nói, trong lòng thầm nghĩ,ngoài Trang tiệp dư tự tay làm mì ra, những người khác làm đều không được… Hoàng Thượng thưởng cho hắn ăn, hương vị cũng không tệ.

Tiêu Thừa Dập nghĩ, nếu là người khác, hắn cũng có thể lợi dụng lời đồn này để làm chút gì đó, nhưng đó là Trang Thư Di, hắn không muốn lợi dụng nàng.

Tuệ Tuệ có thai…… Nếu nàng thật sự có thai thì tốt.

Còn rất nhiều việc chính sự cần xử lý, Tiêu Thừa Dập tạm thời gạt những chuyện này sang một bên, xem tấu chương mà Bùi Trúc đưa tới. Năm nay sau khi cày bừa vụ xuân xong, trời ở Tây Bắc rất ít mưa, chỉ sợ ảnh hưởng đến thu hoạch lương thực năm nay. Gặp phải năm nào thu hoạch không tốt, Đại Lương và Tây Lăng sẽ xảy ra xô xát, thậm chí chiến loạn……

----

“Cái gì, ta có thai?” Trang Thư Di theo bản năng mà che lại bụng của chính mình, cúi đầu nhìn.

Xuân Tuyết đi Y phục Cục đưa xiêm y, trong lúc vô tình nghe được cung nữ ở biệt cung nghị luận việc này, vội chạy về nói với Trang Thư Di.

“Nô tỳ nghe cung nữ khác nói.” Xuân Tuyết cũng nhìn bụng Trang Thư Di.

“Hình như bụng hơi to ra thì phải.” Trang Thư Di vừa vuốt bụng vừa lẩm bẩm nói, “Nhưng buổi sáng Lư thái y chưa hề nói mà!”

“Chẳng phải trưa nay ngài được thưởng một bữa tiệc thượng đẳng, ăn nhiều bụng mới to sao?” Thanh Trúc nói, “Chẳng phải nguyệt sự của ngài mới qua vài ngày còn gì?”



Trang Thư Di nghĩ nghĩ: “Hình như thế, ai nha, ta thật mập lên rồi!” Nói xong nàng lại sờ sờ bụng, nhỏ giọng nói thầm “Nhất định là gần đây nếm thử đồ ăn cho Hoàng Thượng, ăn quá nhiều.”

“Buổi tối nên đi hai ngàn bước.” Xuân Tuyết nói.

Trang Thư Di giả bộ không nghe được lời Xuân Tuyết, tiếp tục lấy tượng bột ra tô.

Ăn xong bữa tối, rốt cuộc Trang Thư Di vẫn bị mấy người Xuân Tuyết giám sát đi hai ngàn bước. Trước khi đi ngủ, Trang Thư Di nói bụng mình đã nhỏ, ngày mai không cần đi nữa, khiến đám cung nữ ôm nhau cười.

Giờ Tuất là thời điểm Hoàng Thượng truyền chỉ ban tắm, An Thái Điện đã nhanh chóng truyền ra tin tức, đêm nay, Hoàng Thượng ban tắm cho Viên chiêu nghi.

“Tiệp dư, tối nay Hoàng Thượng ban tắm cho Viên chiêu nghi.” Xuân Tuyết đi vào mép giường, bẩm báo cho Trang Thư Di.

Trang Thư Di ừ một tiếng, xoay người vào giường ngủ.

Xuân Tuyết thấy thế, thầm nghĩ tiệp dư nhà mình thật rộng lượng, không để bụng Hoàng Thượng ban tắm cho ai, liền xoay người đi hạ màn trướng, nàng buông hai sườn màn lụa xuống, lại thổi tắt mấy cái đèn, trong nhà lập tức tối sầm đi rất nhiều.

Bỗng nhiên Xuân Tuyết nghe được tiếng lẩm bẩm gì đó của tiệp dư trên giường, liền đi vào mép giường nói: “Tiệp dư ngài có gì sai bảo không?”

Giọng nói Trang Thư Di rầu rĩ truyền ra: “Không, các ngươi đều nghỉ ngơi đi.”

Xuân Tuyết cảm thấy giọng nói của Trang Thư Di không ổn lắm, lại xốc màn lụa lên xem nàng.

“Làm sao vậy?” Trang Thư Di quay đầu nhìn Xuân Tuyết.

Xuân Tuyết cười cười: “Không có gì, nô tỳ đang nhìn ngài thôi.”

Trang Thư Di lại quay đầu đi: “Ừ, ta không có việc gì, ngươi đi nghỉ ngơi đi.”

Xuân Tuyết rời khỏi màn lụa, thầm nghĩ chắc là trong lòng tiệp dư không dễ chịu. Cho dù ngài ấy có rộng lượng đến đâu, nhất định cũng sẽ để ý, đặc biệt là gần đây Hoàng Thượng chỉ sủng ái ngài ấy, hiện giờ đột nhiên lại ban tắm phi tần khác, sao có thể không thèm để ý chú nào chứ. Bên người Tiệp dư còn có thêm mấy cung nữ hầu hạ, trong lòng ngài ấy còn đang ghen nữa đó…

Xuân Tuyết nghĩ vậy, lại hy vọng tiệp dư giống như trước kia, tính tính quảng đại, không cần quá để ý. Rốt cuộc đó là Hoàng Thượng, không thể chỉ độc sủng một phi tần, được sủng ái chỉ là nhất thời, vắng vẻ mới là lâu dài. Nghĩ vậy, Xuân Tuyết thở dài, đi về phía phòng bên cạnh.

Trong màn lụa, Trang Thư Di giận dỗi, thân thể Hoàng Thượng mới bình phục, sao có thể chiêu phi tần thị tẩm chứ! Lần sau nếu hắn lại bị bệnh, chính mình sẽ không đi hầu bệnh nữa!

Trang Thư Di mơ mơ màng màng, một lát sau lại nghĩ đến chuyện Hoàng Thượng chiêu phi tần khác thị tẩm sẽ làm cái gì, trong chốc lát lại nghĩ chính mình hai lần “Thị tẩm” mà sao chẳng có cảm giác nào… Tốc độ đi vào giấc ngủ cũng chậm hơn trước một chút.

Trong An Thái Điện, Viên chiêu nghi đã tắm gội xong, tay ôm đàn cổ vào tẩm điện.

Tiêu Thừa Dập ngồi trên giường, nghiêng người dựa vào thành giường nhìn Viên chiêu nghi đi tới chỗ hắn, trông như là mỹ nhân đi ra từ bức họa, đẹp thì đẹp đó, nhưng đúng thời điểm ban đêm thì hơi khϊếp người.