Chương 8

Trên điện thoại là một mẩu tin tức, tiêu đề tin tức là: Sự kiện tiếp theo của “Cánh cửa tiểu tam”!

Phía dưới là một bức ảnh, trong bức ảnh có một người phụ nữ đang nằm, khuôn mặt cô ta bị làm mờ đến có là mẹ cô ta cũng không thể nhận ra, may là bên dưới còn có vài câu miêu tả, Quyển Quyển nhanh chóng nắm bắt từ khóa.

“Ngũ Thiến?” Quyển Quyển la to, giơ tay giật lấy điện thoại của anh ta.

Ngón tay cái lướt trên màn hình, Quyển Quyển nhìn xuống phần tin tức.

Lâm Cô Nương đợi một lúc cũng mất kiên nhẫn, giơ tay giật lại điện thoại: “Ngày ngày nhìn thấy cái mặt sửa nát bấy của cô ta còn chưa đủ sao! Được rồi được rồi, người ta sẽ chuyển cho cô!”

… Người dán đầy ảnh Ngũ Thiến trong phòng như anh có tư cách gì mà nói tôi chứ!

Quyển Quyển phải khó khăn lắm mới nuốt ngược những lời này trở lại vào bụng, tiếng thông báo WeChat vang lên, cô mở điện thoại ra xem tin tức, sau khi xem đi xem lại nhiều lần, ánh mắt cô lại một lần nữa dừng trên bức ảnh.

Đáng tiếc cô là một người bình thường, không giống mấy người trâu bò, có thể “mắt có mật mã, còn lòng thì không.”

Nhưng chuyện nhỏ này không làm khó được cô, đến giờ nghỉ trưa, Quyển Quyển mở Baidu ra, sau đó lên mạng tìm về tin tức này, sau một hồi kéo từng cái một, cô nhấn vào một đường link.

Đây là một diễn đàn nhỏ, diễn đàn nhỏ có cái hay của diễn đàn nhỏ, để thu hút sự chú ý, tất cả hình ảnh đều được làm mờ, giống như bức ảnh trước mắt này, sau khi xóa hiệu ứng làm mờ kỳ lạ kia, bây giờ khuôn mặt Ngũ Thiến cũng hiện ra trước mặt Quyển Quyển.

Cảm giác thấy cái chết của người xa lạ khác hoàn toàn khi thấy cái chết của người quen.

Bởi vì bị tạt axit, cho nên khuôn mặt Ngũ Thiến bị quấn một lớp băng trắng thật dày, chỉ lộ ra đôi mắt mở lớn. Cô ta yêu cái đẹp đến mức dù khuôn mặt không thể trang điểm nhưng móng tay vẫn sơn màu đỏ chói, màu đỏ trên đó tựa như màu máu trên người cô ta.

Quyển Quyển cố gắng dời ánh mắt khỏi người cô ta, nhìn vào thời gian địa điểm xảy ra vụ án.

Sau khi tan làm, cô đi đến hiện trường vụ án.

Thành phố A rất hiếm khi xảy ra một vụ án lớn như vậy, dây chắn màu vàng đã được giăng lên, gần đó cảnh sát đi qua đi lại, và có rất nhiều đám đông vây xem.

Quyển Quyển hòa vào đám đông người xem, đi tới đi lui, nhìn mọi phía xung quanh, cuối cùng cô đứng một chỗ, ngẩng đầu nhìn tấm biển con cua dựng thẳng đối diện.

Đêm qua, lúc cô xuyên qua cơ thể của người đó, trong lúc hấp hối nằm trên mặt đất, ánh mắt của cô chỉ nhìn thấy được ba thứ, đó là ánh đèn flash, đôi giày da màu đỏ, và tấm biển con cua phía sau đối phương không xa.

Bây giờ cô đã có thể chắc chắn.

Đêm qua, người phụ nữ cô xuyên vào ngẫu nhiên chính là… Ngũ Thiến.

Quyển Quyển từ từ đi đến tấm biển cua cua kia, con cua chỉ còn lại một cái càng, trông cực kỳ cũ nát, cửa hàng đã đóng cửa, trên cửa kính còn dán thông báo cho thuê, trên đó có ghi thông tin liên hệ của chủ sở hữu.

Một cơn gió thổi qua khiến Quyển Quyển rùng mình.

Không biết từ khi nào, Lâm Cô Nương đã đi đến sau lưng cô, chiếc kính mờ che đi ánh mắt anh ta, anh ta bình tĩnh nhìn qua cửa kính, không biết là đang nhìn cô qua cửa kính hay là tự nhìn chính mình.

Ngay lúc Quyển Quyển toát hết mồ hôi, đang xoay người lại muốn ném trái tim hổ đen về phía anh ta thì Lâm Cô Nương đột nhiên cười nói: “Cô ăn cơm chưa?”

“Chưa!” Quyển Quyển phản xạ theo điều kiện: “Anh mời tôi à?”

“Ừ!” Lâm Cô Nương vẫn tươi cười: “Cô muốn ăn gì? Tôi mời!”

Không có việc gì lại ân cần thế này, nếu không gian trá thì cũng thuộc phường trộm cắp!

Nhưng Quyển Quyển vẫn cùng anh ta đi vào quán thịt nướng ăn cơm, là một con người trần tục tầm thường, cô còn có thể nói lời từ chối với thịt được sao? Hơn nữa cô cũng không tin tên thảm bại này sẽ chém chết cô giữa nơi công cộng?

Thịt heo thịt dê thịt bò, Quyển Quyển xắn tay áo lên, ăn vô cùng hăng say. Lúc ngẩng đầu lên thì thấy cái miệng nhỏ của Lâm Côn Nương đang nhấm nháp từng miếng rau xà lách để cuốn thịt, cô không khỏi ngạc nhiên, buột miệng hỏi: “Anh là thỏ hả?”

“Người ta đường đường là nam tử hán mà.” Lâm Cô Nương liếc nhìn thịt nướng trên bàn, thở dài yếu ớt: “Nhưng mấy cái này calories cao quá…”

“... Anh sợ calories cao thì đến quán thịt nướng làm gì?” Quyển Quyển hỏi.