Chương 7: CEO mới

.

.

.

Concert đã kết thúc một cách thành công. Sau khi fan đã ra về gần hết, Jungkook liền dẫn mọi người đi ăn khuya. Sau buổi khuya vui chơi ca hát thỏa thích, mọi người đều say khướt, vì thế ông Choi phải nhận nhiệm vụ thuê taxi chở từng người về nhà! Xong xuôi, ông đứng đó, nhìn từng chiếc xe khuất dần mà thở dài, đáy mắt hiện lên nét u buồn.

***

Sáng sớm hôm sau..

Ngáp một hơi thật dài, cổ họng thật khô quá, Jungkook liền vơ lấy chai nước trên bàn tu một hơi. Sau đó nhìn sang đồng hồ, cư nhiên nhận ra đã trễ như vậy rồi mới lật đật chạy vào toilet làm vệ sinh.

Lúc đến công ty cũng đã thật trễ rồi, thế nhưng bên trong chiếc sảnh rộng lớn lại không ít người vây lại bàn tán xung quanh bảng thông tin. Lia mắt qua một lượt, còn có thể thấy các chị staff cùng stylist của cậu lẫn lộn vào trong đó, miệng luyên thuyên không ngớt. Nghĩ đã muộn giờ thu âm, Jungkook không nói nhiều, cứ thế tiếp tục đi đến trước thang máy. Bất ngờ lại gặp ngay Yoongi. Nhìn đám đông một lúc, Jungkook đã bắt đầu nổi tính hiếu kì.

"Hyung à, công ty mình hôm nay có gì mà mọi người nhộn nhịp thế ạ?"

Yoongi cười cười liếc mắt sang cậu em nhỏ mặt còn sưng lên do ngủ dậy muộn. Sau đó trầm giọng.

"Hứa với hyung, nghe xong em sẽ không buồn đi!"

"Hả, à, em hứa!!"

"Vì Choi PD Nim của chúng ta cũng đã lớn tuổi rồi, vả lại ông ấy cũng muốn về chăm sóc gia đình nên ông xin từ chức. Hôm nay sẽ diễn ra đại hội cổ đông để bầu ra chủ tịch mới của công ty chúng ta."

"Thật....thật vậy ạ??" lời Yoongi vừa nói như sấm chớp nổ đùng bên tai cậu. Vừa mới hôm qua cậu còn cùng với ông ấy uống cạn chai Soju, rồi cùng song ca trong KTV, làm sao hôm nay lại có tin này?

"Hyung, em phải đi rồi, em đi gặp ông ấy." nói rồi Jungkook chạy vội lên thang bộ.

Phòng chủ tịch..

Tiếng gõ cửa có chút mạnh mẽ vang lên, mang theo vội vàng trong Jungkook.

"Mời vào!"

"Chủ tịch à...."

"Jungkook đó sao? Con ngồi đi!" ông Choi cười hiền vẫy tay với cậu lại bàn trà.

"Chủ tịch sẽ từ chức ạ?? Ngài đừng đi có được không??" còn chưa kịp ngồi xuống, Jungkook đã ủy khuất lên tiếng.

"Haha, con trai, ta già thế này rồi, con còn không định cho ta nghỉ ngơi sao?" Ông Choi nhìn biểu hiện của cậu mà bật cười lớn.

"Nhưng mà...."

"Jungkookie, con đã rất thành công rồi, ta tin bây giờ nếu không có ta, con vẫn sẽ tiếp lục làm thật tốt!" ông vỗ vai cậu.

"Cám ơn vì đã giúp con có một cuộc sống tốt hơn, con sẽ không quên ngài đâu!" Jungkook thút thít như một đứa trẻ, nước mắt trong suốt không tự chủ được cứ rơi xuống, mặc kệ chủ nhân của nó vẫn kiên trì gạt đi.

"Thu xếp đồ cũng xong rồi, bây giờ ta phải đi thôi, tạm biệt con trai!" ông Choi ôm chiếc thùng giấy nhìn cậu cười hiền. Tay trái vỗ lên đôi vai nhỏ của Jungkook.

"Tạm biệt.......bố!" cậu đi tới, ôm lấy ông.

"Haha, đứa con trai này của ta thật đáng yêu nha! Hãy gắng sức, ta tin tưởng ở con!" nói rồi ông Choi đi mất. Ở ngoài, ông có đứng lại một lúc, nhìn ngắm lại công ty mà mình từng gắn bó. Ông hạnh phúc vì công việc mình đã làm. Đối xử thật công bằng và chân thật với mọi người, không vì bất kì lợi ích cá nhân nào mà làm bất lòng tin của người khác. Được mọi người luôn kính trọng và yêu quý là điều vinh dự nhất của ông mà không phải chủ tịch công ty giải trí nào cũng có được!

Ở trong, Jungkook luyến tiếc nhìn ngắm lại bao kỉ niệm của cậu trong căn phòng này. Nơi đây là sự khởi đầu cho sự nghiệp của cậu. Nơi đã tạo ra bước ngoặc lớn trong cuộc đời cậu. Chắc chắn sau này khi chủ tịch mới đến, mọi thứ hiện tại sẽ bị thay đổi. Mong rằng, người điều hành tiếp theo, dù có là ai đi chăng nữa, cũng sẽ tận tâm phát triển nơi đây giống như cách mà ông Choi đã từng.

***

Một tuần sau đó đại hội cổ đông được trang trọng diễn ra. Rất nhiều cổ đông lớn, là người cũng có chút máu mặt trong công ty được tiến hành đề cử. Ai cũng muốn ngồi lên chiếc ghế trống mà ông Choi đã bỏ lại ấy. Việc đầu tư cho các idol nhà đang rất thành công, chiếc ghế đó quả thật rất hấp dẫn. Xuyên suốt 12h, chủ tịch mới cuối cùng cũng đã được quyết định.

---

"Này cô nghe gì chưa chủ tịch mới của chúng ta rất đẹp trai đó!" tiếng của các staff nữ trong công ty đang bàn tán xôn xao. Vô tình lọt vào tai Jungkook.

"Thật vậy sao?"

"Ừ, nghe đâu là một doanh nhân thành đạt lắm! Chưa đầy 30 tuổi mà đã có trong tay một sự nghiệp lớn rồi! Mà quan trọng là vẫn còn độc thân!"

"Tuyệt quá? Nhưng theo tôi thấy cách điều hành doanh nghiệp và công ty giải trí khác nhau, liệu công ty chúng ta vẫn sẽ phát triển chứ? Hay chúng ta lại mất việc không chừng?!"

"Này này, đừng có nói gở, tin tôi đi, vị này nghe đâu là..."

"Chị!" Jungkook bước ra từ phòng nghỉ bên cạnh. "Bộ đồ đi diễn của em đâu? Chị ủi chưa?"

"Rồi rồi, của em chị treo trên giá ở kia kìa! Mà Jungkook này, lúc nãy thư ký chủ tịch có nhắn chị nói lại với em 20 phút nữa sang phòng ngài ấy đấy!"

"Có việc gì không ạ?" Jungkook cầm bộ đồ lên phủi phủi.

"Không biết, thư ký Jung đó chỉ nói vậy rồi đi mất luôn. À mà không biết chủ tịch thế nào mà thư ký lại đẹp trai phong độ như vậy. Thư ký Jung đó nhìn qua cũng chẳng thua kém gì các idol nam của công ty chúng ta đâu!"

"Phải phải!" chị staff lên tiếng. Biểu tình vô cùng đồng ý với lời stylist vừa nói. "Jungkook à, em lên đó, có gặp chủ tịch, nhớ ngắm thật kĩ, về đây tả lại cho hai chị nha!"

"Xì, hai chị quả đúng là con gái mà! Với lại Jungkook em cũng vô cùng đẹp trai, tại sao hai nghe hai chị nói, cứ như em không phải là con trai vậy?" cậu bĩu môi hờn dỗi.

"Phải ha, Jungkookie của chúng ta cũng đẹp mà nhỉ!" stylist nói vu vơ, nói mà như không nói.

"Nhưng là đẹp theo cách của con thỏ trắng tròn tròn múp múp. Còn chủ tịch của chúng ta thì lại bá đạo oai phong, ngẩng mặt nhìn trời như hổ gầm chấn động rừng xanh. Trái ngược, là trái ngược đó Jungkook!" staff tự mãn với phát ngôn chuẩn không cần chỉnh của bản thân.

"Hai chị là chưa gặp ngài ấy bao giờ thật sao? Em không tin! Thôi em đi đây!" Jungkook nói rồi mau chóng lủi đi. Cậu sợ độ tự tin của hai chị thân yêu rồi.

---

*Cốc cốc*

"..."

*Cốc cốc*

"..."

"Cậu là Jungkook?" có tiếng nói vang lên phía sau.

"Anh là..?"

"Tôi là Jung Hoseok, thư ký của chủ tịch, rất hân hạnh được gặp, cậu Jeon."

"Rất hân hạnh! À mà chủ tịch đâu rồi, không phải ngài ấy vừa bảo tôi lên đây sao?" cậu khó hiểu nhìn chàng thanh niên điển trai trước mặt.

"Thật xin lỗi, chủ tịch có một cuộc họp đột xuất vừa mới rời khỏi rồi. Ngài ấy bảo tôi đến đưa cậu tới nhà mới!"

"Nhà mới?" Jungkook có chút ngạc nhiên.

"Phải. Bây giờ chúng ta đi được chứ?"

"Được."

Jungkook đi theo thư ký Jung đến nhà mới. Tuy trong lòng cậu thực không hiểu tại sao chủ tịch lại bắt cậu chuyển nhà nhưng chắc là có lí do nào đó nên cậu cũng không dám hỏi nhiều.

Tới nơi, Jungkook ngước nhìn ngôi nhà to lớn trước mắt. Kì thực cậu có chút ngạc nhiên, nhưng không như lúc trước nữa. Chắc vì cậu đã quá quen với lối sống xa hoa rồi nên mọi thứ đã trở nên không còn xa lạ, mới mẻ nữa!!

"Chủ tịch dặn cậu cứ nghỉ ngơi một thời gian ở nơi này khi đợt comeback kết thúc."

"Nhưng còn..."

"Quần áo và đồ dùng cá nhân của cậu đã được chuyển đến đây rồi, cậu không cần lo."

"Cám ơn! À đúng rồi, khi nào chủ tịch có thời gian, phiền anh sắp xếp cho tôi một cuộc hẹn với ngài ấy."

"Được! Bây giờ tôi xin phép về làm việc. Xe riêng của cậu ở trong gara, đây là chìa khóa, khi cần cậu có thể dùng, không cần phải chờ xe công ty đâu!"

Jungkook chỉ gật gật đầu vài cái. Thật sự cậu còn không ngờ được chủ tịch mới lại chi tiêu mạnh tay cho cậu như thế. Căn nhà rất rộng, hai hay ba người ở đều có thể được. Cậu sẽ nghỉ ngơi ở đây sau đợt comeback sao? Chỉ đơn giản vậy thôi chứ?

***

"Đã tới chưa?" vừa vào xe, Hoseok đã nhận được điện thoại. Một giọng nói trầm ấm vang lên bên kia đầu dây.

"Đã tới rồi thưa chủ tịch! Cậu ấy không hỏi gì cả, cứ thế đồng ý chuyển đến thôi."

"Rất tốt!" bỏ lại một câu, Kim Taehyung nhanh chóng tắt máy. Đôi môi mỏng mê hoặc giương lên nụ cười hết sức hài lòng.

Jungkookie thật ngoan..!!

END CHAP 7

#JungMi