Chương 26: Khi tỉnh dậy sẽ không sao nữa rồi !

Từ gia hiện tại đang rơi vào không khí rất căng thẳng .

Cô con gái cả Từ Hiểu Lâm làm loạn nhà loạn cửa . Sau khi nàng được thông báo là sẽ phải kết hôn với Điền Chính Quốc , nàng đang du lịch tại Hokaido lập tức bay thẳng về nhà để đấu khẩu với cha .

- Ba không thể nào bắt con kết hôn với Điền Chính Quốc được !

Ông Từ đang làm việc trong phòng họp , bỗng dưng cô con gái xộng xộc lao thẳng vào , dù là chủ tịch nhưng với thái độ bất kính của cô con gái , ông ngượng quá đành lôi cô ra ngoài . Trở về phòng chủ tịch , Từ tổng ấn Từ Hiểu Lâm xuống ghế ngồi thuyết phục .

- Ai nha con gái của ta , con nghe ta nói đã ...

- Con không nghe con không nghe con không nghe cái gì hết ! Con mới 25 , tuổi xuân của con còn dài mà ba bắt con kết hôn cái gì chứ ?

Từ Hiểu Lâm tức giận ném chiếc túi xách hiệu channel sang một bên . Ông Từ rất biết cách nịnh nọt con cái , nhẹ nhàng nói .

- Cứ nghe ta nói đã nào con . Con gái lớn rồi , nếu không lấy chồng sẽ bị người ta dị nghị con à !

- Bị người dị nghị ? - Từ Hiểu Lâm cau mày , quay ra đối diện với Từ tổng . - Thằng Duy nó cũng lớn rồi , sao ba không gả nó cho anh ta ấy , mắc mớ gì lôi con vào ?

- Nhưng con à , người cậu ta chọn là con , không phải em con .

- Á á á .... Con không đồng ý đâu ! Ba cứ ép con con tự tử chết cho ba xem .

Từ Hiểu Lâm rít lên .Ông Từ rối rít nhìn cô con gái tức đến hộc máu , nàng thở hồng hộc hồng hộc , nàng lôi chiếc điện thoại ra gọi cho Từ Hiểu Duy .

- Em đến ngay văn phòng của ba , tốc độ lên .

Rồi nàng lại tức giận lẳng chiếc điện thoại xuống bàn kính . Ông Từ càng ra sức nịnh nọt .

- Con à , con cũng biết đó , tập đoàn của chúng ta hiện tại đang gặp khó khăn . Nếu con kết hôn được với Điền Chính Quốc ...

- Ba thôi đi ! Em con nó thậm chí còn đẹp hơn con . Đem nó gả ra ngoài là tốt rồi . Ba yêu cầu nhà bên đổi đối tượng đi .

- Nhưng mà người cậu ta chọn là con !

- Chọn con ? Có mà mấy người ép buộc anh ta thì có . Hừ , chọn cái khỉ khô gì . Lại cái mô-típ môn đăng hộ đối , gả con cái cho nhau . Con nói cho ba biết con không muốn làm nữ chính ngôn tình nhé ! Con thà làm nữ phụ đam mỹ còn hạnh phúc gấp trăm ngàn lần . Nói tóm lại , dù thế nào đi chăng nữa con cũng không đồng ý !

Ông Từ dù là đang nói chuyện với con gái mình nhưng lại toát hết cả mồ hôi ra . Từ Hiểu Lâm ngay từ nhỏ đã hết sức ghê gớm , cái gì mà không vừa ý ngay tức thì sẽ bị cô nàng mắng nhiếc chỉ trích xối xả . Nhất là , cái tính tình ngang bướng trên trời dưới đất không ai bằng , việc thuyết phục này quả thực rất khó . Hai cha con cứ dằng co nhau một hồi lâu , Từ Hiểu Duy mới đến . Từ Hiểu Lâm vừa nhìn thấy bóng dáng đứa em trai lập tức lao ra lôi xềnh xệch đến trước mặt Từ tổng .

- Ba nhìn xem , nó đẹp như thế này ! Từ trên xuống dưới không có một ít khuyết điểm nào , học hành giỏi giang , có điểm nào kém con chứ .

Ông Từ cảm thấy đứa con này đã quá ngang và không thể thuyết phục nổi , đành phải dùng đến cách này . Ông quỳ xuống đất , chắp hai tay lại .

- Coi như ba cầu xin con .

Từ Hiểu Duy thấy thế vội vàng chạy đến đỡ ông dậy . Trong mắt Từ Hiểu Lâm cũng có chút sao động . Từ Hiểu Duy cuống cuồng giục .

- Chị , chị mau đồng ý đi .

- Nhưng ...

Thấy cô con gái vẫn có vẻ trần trừ , ông cúi rạp đầu xuống đất .

- Ta cầu xin con đó .

- Thôi được rồi được rồi con đồng ý . Ba mau đứng dậy .

Từ Hiểu Lam hậm hực thốt ra từng chữ một . Ông Từ đứng dậy , lấy tay quẹt lớp mồ hôi trên trán đi .

- Tốt quá rồi , tốt quá rồi .

Từ tổng tiếp tục vỗ về cô con gái . Từ Hiểu Duy đứng một bên , nở nụ cười trắc ẩn nhìn chị gái mình .

- Chị lấy được anh ấy , thật tốt quá rồi .

Ngay sau khi Từ Hiểu Lâm đồng ý , Từ tổng thống nhất với nhà họ Điền , gọi điện tới các tòa soạn uy tín và có sức ảnh hưởng nhất đăng tin hai tập đoàn có hỉ , nhưng lại chưa công bố rõ người kết hôn là ai vì muốn làm chiến lược câu dẫn người đọc . C.A là tập đoàn lớn , chuyện trọng đại của C.A chắc chắn cũng là một chuyện không nhỏ .

Cũng rất nhanh sau đó , hai gia đình đã lên kế hoạch cho đám cưới . 14 tháng sau , nghĩa là chỉ có một tháng để chuẩn bị . Điền Chính Quốc thì không có ý kiến gì , họ muốn làm thế nào cũng được . Còn Từ Hiểu Lâm yêu cầu đám cưới không được cầu kì , không tốn kém , không cần trải hoa bung lụa , và đằng sau luôn kèm theo câu : "" Con không muốn làm nữ chính ngôn tình !""

Điền tổng mệt mỏi day day hai thái dương , tựa lưng vào ghế làm việc . Hiện tại hắn có cả núi công việc cần giải quyết , sang tháng tới hắn còn phải chuẩn bị lễ cưới . Mà cứ mỗi lần nhớ đến cái vấn đề này là đầu hắn như muốn nổ tung , vì nó gợi cho hắn nhớ những chuyện không nên nhớ . Đã bao lâu rồi nhỉ ? Lâu lắm rồi hắn cũng không viết nhật kí . Hắn lôi trong ngăn bàn một cuốn sổ khá cũ và cầm bút bắt đầu viết .

"" Ngày x tháng x năm x , gửi tình yêu cũ của tôi .

Hôm nay tôi vẫn còn đủ kiên nhẫn để viết thứ gì đó liên quan đến em . Tôi muốn viết hết ra một lần , và sau đó sẽ quên những chuyện đau buồn này để sống một cuộc sống hạnh phúc của riêng tôi . Tên em là Chí Mẫn . Đã bao lâu rồi nhỉ ? Ừm , cũng hơn nửa tháng rồi , tôi chưa gặp lại em . Sẽ không như mọi khi , tôi sẽ không hỏi em sống có tốt không . Vì tôi biết em đang không ổn . Tôi cảm thấy mình thật ngu ngốc . Nếu ngay từ đầu tôi cưỡng bức em , lúc đó tôi chịu nghe lời thỉnh cầu của em , buông tha cho em thì có lẽ bây giờ chúng ta đã là bạn bè . Lướt qua nhau trên đường phố vẫn còn có thể chào hỏi nhau một cách vô tư . Nhưng tôi lại chọn cách lưu em lại bên mình . Dù sao bên nhau như vậy cũng rất hạnh phúc mà không phải sao ? Cho đến khi tai họa ập đến , em không tin những gì tôi giải thích . Em chẳng tâm lí gì cả . Tôi đã nói yêu em biết bao nhiêu lần mà lại làm em đau khổ ư ? Từng ấy chân thành của tôi vẫn chưa đủ ư ? Em còn lỡ đem con của chúng ta bỏ đi , em thấy mình có tàn nhẫn không ? Tại sao em lại chẳng có chút lí lẽ nào hết vậy ? Tôi thực sự muốn quên hết những chuyện này đi em à . Tôi cũng là con người và mong muốn có hạnh phúc . Nhưng ban đầu đã nói , tôi còn đủ kiên nhẫn để viết về em một cách tử tế ...""

Khi hắn còn chưa kịp ghi nốt những dòng cuối đó thì đã có tiếng gõ cửa . Hắn vội vàng nhét cuốn sổ vào trong hộc bàn rồi đẩy vào , sau đó nói vọng ra ngoài .

- Mời vào .

Cánh cửa hé mở . Bóng dáng quen thuộc xuất hiện . Là Bạch Vân và Hạo Thạc . Hạo Thạc vẫn còn phải ngồi xe lăn . Điền Chính Quốc đứng dậy ra đón .

- Hai người đến tìm tôi có việc gì ?

Cách cửa đã tự động đóng lại . Hắn giúp Bạch Vân đẩy chiếc xe vào trong , lại ân cần mời Bạch Vân ngồi . Cô nàng hôm nay đặc biệt khép lép . Hạo Thạc dùng gương mặt ái ngại nhìn hắn .

- Thầy , hôm nay em đến là để từ biệt thầy .

- Cậu đi đâu à ?

Hắn rót trà mời hai người họ . Hạo Thạc trả lời .

- Vâng , ba mẹ Vân làm bác sĩ và đang công tác tại Hà Lan . Họ ngỏ ý muốn em cùng Vân qua đó để giúp em chữa trị đôi chân .

Hắn im lặng không nói gì cả . Hạo Thạc nắm lấy tay Bạch Vân rồi nói với hắn .

- Em thay mặt Vân thực sự xin lỗi thầy . Lúc trước Vân không biết ai hại em mà đã vội vàng trách oan cho thầy , mong thầy lượng thứ .

- Em thực sự xin lỗi . - Bạch Vân cúi đầu .

- Ừ , tôi không để bụng đâu .

Điền Chính Quốc lãnh đạm trả lời . Hạo Thạc nói tiếp .

- Còn chuyện này . Ban nãy em đã đi gặp A Trân , không ngờ cậu ấy cũng gặp phải chuyện không may như vậy . Nhưng cậu ấy đã khá nhiều rồi . Còn Chí Mẫn thì em chưa gặp được . Thầy nhớ chuyển lời từ biệt của em đến cậu ấy hộ em nha .

Hắn suy nghĩ một lúc lâu . Nên trả lời thế nào cho tốt đây ? Họ sắp đi xa rồi , cũng không nên làm họ lo lắng đâu nhỉ ? Hắn suy nghĩ một hồi mới đáp lại .

- Nếu có cơ hội , tôi sẽ giúp .

- Cảm ơn thầy . Thôi tụi em xin phép đi trước đây ạ .

- Ừ , nhớ giữ gìn sức khỏe .

Hắn đứng dậy , giúp Bạch Vân đẩy xe ra đến thang máy . Tiếng thang máy đing một tiếng mở ra rồi lại đing một tiếng đóng vào , mang theo một người nữa xa khỏi hắn . Bỗng dưng hắn cảm thấy thật sự , thật sự rất cô đơn . Hắn lặng lẽ quay trở về phòng . Những dòng ban nãy hắn chưa kịp viết , và bây giờ cũng chẳng muốn lôi ra viết nốt là "" Tôi muốn quên em "". Và cũng từ đó , nhịp sống nhàm chán của hắn tiếp tục lặp lại . Sẽ chẳng còn niềm vui và nỗi buồn nào chêm vào nữa . Bình thản đến đáng sợ .

Chuyện đám cưới cũng sắp sửa được hoàn thành .Đã hơn một tháng trôi qua , chỉ còn một tuần nữa là đám cưới sẽ diễn ra . Hai ngày nữa bên báo trí sẽ công bố người kết hôn với Điền Chính Quốc , sau đó hai ngày sẽ phát thiệp mời . Từ Hiểu Lâm suốt mấy ngày nay đều không được vui vẻ , nàng tục cáu gắt , càu nhàu mặc dù chẳng có chuyện gì xảy ra . Từ tổng biết tâm trạng của con gái ông nên ông không lên tiếng . Đằng nào khicoo ả về nhà chồng cũng sẽ tự thay đổi thôi . Tối hôm đó , ông nhờ đứa con trai út lên an ủi chị nó .

Từ Hiểu Duy đem cốc sữa nóng lên phòng chị gái và gõ cửa .

- Mời vào !

Từ Hiểu Lâm bên trong nói vọng ra . Từ Hiểu Duy mở cửa đi vào . Cậu đặt cốc sữa nóng lên bàn , giục Từ Hiểu Duy .

- Chị uống đi cho nóng .

- Đợi đợi cái đang gank team !

- Chị là con gái mà suốt ngày chơi mấy trò bạo lực này à ? Còn nữa , ngồi cách kiểu gì đây , gác chân lên bàn thế kia à ? - Từ Hiểu Duy đưa anh mắt kì thị nhìn .

- Aaaaaaaaaaaaaa thằng l*n Odin KS(*) của tao đ* má mày !

Từ Hiểu Duy nhăn trán lại , tìm đến dây ngồi rút phụt một cái . Màn hình tối om , Từ Hiểu Lâm trợn tròn mắt , lao đến nắm cổ Từ Hiểu Duy lắc mạnh .

- Cái thằng nghiệt súc này , mày có biết chị đang đấu hạng không ?

- Thôi đừng nóng nữa bà chị của tôi . Ngồi xuống ngồi xuống .

Từ Hiểu Duy dù gì cũng là nam nhân , sức lực đương nhiên lớn hơn , dễ dàng ấn Hiểu Lâm ngồi xuống giường . Hiểu Lâm vẫn còn cay cú , hai mắt long sòng sọc nhìn Từ Hiểu Duy đang đưa cốc sữa đến miệng mình .

- Đây , chị uống đi .

- Không !

Từ Hiểu Lâm tức giận gạt ra . Từ Hiểu Duy cũng rất khéo miệng , cậu ngồi xuống bên cạnh nàng , nắm lấy tay nàng thủ thỉ .

- Chị à , lâu lắm rồi em trai mới ngồi lại với chị . Chẳng lẽ vì chuyện đó mà chị lỡ giận em ?

Từ Hiểu Duy nói xong liền gục đầu vào lòng nàng . Nàng rất dễ mềm lòng , nàng đâu thể nào giận đứa em trai dễ thương của mình được . Nàng nhẹ nhàng xoa đầu nó .

- Thôi được rồi đưa đây chị uống .

- Em biết chị thương em nhất !

Từ Hiểu Duy vui vẻ đưa cốc sữa cho chị gái . Nàng một hơi uống hết sạch , xong đặt chiếc cốc xuống bàn .

- Em tìm chị có việc gì không ?

- Tại chị hai sắp phải đi xa lên em muốn ngủ chung với chị một đêm . Em nhớ hồi nhỏ lắm , chị hay xoa lưng cho em lúc đi ngủ .

- Ừm , cũng được .

Nàng gật đầu đồng ý . Nàng vén chăn cho Từ Hiểu Duy chui vào , sau không quên hỏi .

- Đã đánh răng chưa đấy ?

- Dạ rồi .

- Ừ , đợi chị chút .

Nàng chạy đi một chút liền quay lại . Từ Hiểu Lâm với tay tắt đèn , đẩy người cậu em trai ra ý xoay lưng về phía mình . Từ Hiểu Duy liền xoay lại cho nàng xoa .

- Ngủ ngoan đi nhé !

Nàng lúc này dịu dàng vô cùng . Khuôn mặt cậu bỗng dưng biến sắc . Không còn là hớn hở như ban nãy nữa . Đôi tay Từ Hiểu Lâm cứ xoa đều đều , rồi chậm dần , chậm dần . Cho đến khi nó dừng hẳn , Từ Hiểu Duy ngồi dậy , đôi mắt ai oán nhìn nàng . Cậu cúi xuống đặt một nụ hôn nhẹ lên trán nàng .

- Chị à , ngủ một giấc dài , khi tỉnh dậy sẽ không sao nữa rồi .

Cậu bước chân xuống giường , cầm luôn chiếc cốc ra ngoài . Tiếng cửa đóng lại rất khẽ khàng , dường như không ai có thể nghe thấy nó cả . Đem chiếc cốc rửa sạch sẽ rồi bỏ vào thùng rác , sau đó lặng lẽ quay trở về phòng .

Sáng hôm sau .

- Chị con chưa dậy hả ?

Từ tổng và Từ Hiểu Duy đã ngồi vào bàn ăn . Bình thường Từ Hiểu Lâm dậy rất sớm , nhưng không hiểu đã muộn như này rồi mà còn chưa thấy xuống .

- Bác đi lên gọi nó giúp tôi .

Ông Từ nói với bà giúp việc . Từ Hiểu Duy bỗng nhiên cau mày , tâm trạng cậu có vẻ không được tốt . Cậu ta xoay người lại , để ý từng bước chân của bác giúp việc đến phòng Từ Hiểu Lâm . Cánh cửa mở ra , đôi mắt ấy vẫn tiếp tục chờ đợi một thứ gì đó , có lẽ rất đáng sợ . Đúng như dự kiến , một tiếng hết chói tai vang lên .

- Á , ông chủ ơi , cô chủ , cô chủ tự sát rồi !

Ông Từ vừa kịp tiêu hóa thông tin xong , vội vã xô chiếc ghế chạy lên . Từ Hiểu Duy chậm rãi chạy theo sau . Gia nhân trong nhà nghe tiếng thét cũng vội chạy lên xem . Từ Hiểu Duy rút điện thoại gọi cấp cứu . Ông Từ lại vô cùng hoảng loạn , ra sức lay lay người Từ Hiểu Lâm . Khuôn mặt nàng trắng bệch , đôi môi khô khốc mất màu . Từ Hiểu Duy vừa bước vào đến nơi đã lên tiếng .

- Mọi người tránh ra , phải đưa chị đi cấp cứu .

Nói xong lại chính mình bế Từ Hiểu Lâm đi . Dù trong tâm can không nỡ , nhưng nếu không làm điều này , thì Từ Hiểu Duy sẽ vĩnh viễn không còn cơ hội có được hắn . Dù biết rằng mình là bác sĩ và đã căn liều lượng thuốc đủ để Từ Hiểu Lâm không tử vong nhưng vẫn mong cho nàng qua khỏi . Suốt dọc đường đi , Từ Hiểu Duy không lúc nào thôi thì thầm .

- Chị à , em xin lỗi .

Ông Từ khuôn mặt đã đẫm nước , ngồi than trời trời không hay than đất đất không thấu , chỉ trách tại mình ép buộc nên đứa con gái bé bỏng mới phải tìm đến bước đường cùng . Trong khi đó Từ Hiểu Duy chẳng nói gì cả , đôi mắt mất hồn nhìn vào một vật thể không xác định .

Bác sĩ đã kết luận nàng tự sát bằng thuốc ngủ , may mắn thay là không mất mạng , nhưng có thể rơi vào tình trạng hôn mê . Từ tổng thở phào nhẹ nhõm . Con gái bé bỏng của ông qua khỏi là tốt quá rồi . Nỗi lo lớn nhất đã qua , nhưng nỗi lo thứ nhì lại lên ngôi . Hai ngày nữa sẽ công bố người kết hôn với Điền Chính Quốc , nhưng hiện tại Từ Hiểu Lâm đã thành ra như thế thì cưới với chả xin thế nào được . Ông Từ đành bất lực cắn răng cầu xin đứa con trai .

- Con à , chị con đã như vậy , con có thể thay thế chị mình đi xuất giá không ?

-...

Từ Hiểu Duy im lặng . Ông Từ nghĩ điều này là khó chấp nhận với nó , dù gì hôn sự đã định đặt cho chị gái nó rồi kia mà . Nhưng nếu hôn sự này không được diễn ra , Từ gia có thể rơi vào tình trạng khủng hoảng , cũng coi như phá vỡ quan hệ tốt đẹp bấy lâu đã gây dựng với C.A . Ông cố gắng thuyết phục .

- Con thương ta, thương chị con thì làm ơn hãy đồng ý đi con .

Từ Hiểu Duy quay mặt ra đối diện với Từ tổng . Ông nhìn cậu bằng ánh mắt van xin . Từ Hiểu Duy làm ra vẻ lưỡng lự trả lời .

- Nếu như vậy , thì đành chịu thôi .

Ông Từ mừng rỡ xoa đầu đứa con trai . Tình hình đang rất gấp rút , ông phải đi báo ngay cho nhà bên biết mới được . Ông Từ vội vã chạy ra ngoài , còn Từ Hiểu Duy vẫn ở lại phòng bệnh của Từ Hiểu Lâm . Nhìn cô chị bằng ánh mắt đau thương , sau đó che miệng , nở một nụ cười bí hiểm .

- Lúc kết hôn rồi , nhất định phải học cách yêu thương em nhé !

- Ừ , tôi biết rồi , đành vật thôi chứ biết làm sao bây giờ !

Điền Thụy vừa nhận được tin báo của Từ tổng . Sau một màn đối thoại dài miên man , cuối cùng mới nói được một câu : Điền Chính Quốc hãy cưới Từ Hiểu Duy . Thật sự mà nói , Điền Thụy ông ngay từ đầu đã muốn chọn Từ Hiểu Duy rồi , nhưng sợ thằng bé con ông không đồng ý nên mới để cho nó tự chọn . Nào ngờ nó lại chọn Từ Hiểu Lâm . Tin con bé tự vẫn là một tin buồn , nhưng trong lòng ông Điền lại có chút vui . Có được con dâu như ý muốn , ai chả thích ? Ông vừa ngắt điện thoại với Từ tổng , sau liền quay số của Điền Chính Quốc .

- Con à , lâu rồi không về nhà nhỉ ? Hôm nay về nhà đi con .

Điền Chính Quốc vừa bắt máy cảm thấy câu nói này nghe quen quen . Nhưng hắn vừa mới về hơn nửa tháng trước thì có gì mà lâu . Hắn cáu kỉnh trả lời .

-Con vừa mới về còn gì ? Ba có chuyện gì nói luôn đi , con bận lắm . Tháng sau còn phải lo đám cưới .

- Thì chuyện đám cưới của mày đấy ! Người con kết hôn không phải Từ Hiểu Lâm nữa , là Từ Hiểu Duy .

Điền Thụy nói dõng dạc từng chữ một cho Điền Chính Quốc nghe rõ . Điền Chính Quốc phía bên kia há hốc mồm , trơn tròn mắt lớn tiếng .

- Từ Hiểu Duy ?

(*) Odin : tên một tướng trong game Moba .

(*) Ks : Thuật ngữ trong LOL , Liên quân , Moba hay mấy game giống như thế , ý chỉ sự cướp đoạt của người khác khi mình đã gϊếŧ địch gần chết , hay còn hiểu là ""ăn sái bả "".