Chương 7

Cho dù nàng muốn về nước, cũng phải có đầy đủ nguồn nhân lực ủng hộ, nhưng mạng lưới giao thiệp của nàng lại ở New York, ở Kinh Cảng thành hầu như nàng không có bất kỳ nguồn nhân lực tiếp viện nào, bốn đại đường chủ Xích Tranh Hoàng Lục, nàng cũng không quen biết, chưa hoàn toàn nắm chắc để tất cả bọn họ đứng về phía nàng, chỉ đành xuống tay từ người bên cạnh.

Còn Thanh Phong, chính là thay thế vị trí của Tử Đồng, được Âu Trạch phái đến New York phụ trách bảo vệ Âu Niệm Tuyết, dù nói thế nào đi nữa Âu Niệm Tuyết vẫn là đại tiểu thư của Thất Liên Hội, bất kỳ kẻ nào mơ ước Thất Liên Hội, đều có thể sẽ đánh chủ ý trên người Âu Niệm Tuyết, như năm đó vậy...

Thanh Phong theo Âu Niệm Tuyết đã sáu năm, Âu Niệm Tuyết đại khái cũng thăm dò được tính tình của hắn, là một tiểu thụ, trước đây mỗi lần theo nàng đến trường đại học Columbia học, ánh mắt hắn đều dừng một lúc trên người Jeff học trưởng của đoàn hội, mặc dù nàng không phải rất quen biết Jeff, nhưng cũng nghe nói hắn là gay, vì vậy nàng quyết định xuống tay từ chỗ Jeff.

Nhưng Jeff cũng sớm tốt nghiệp, đảm nhiệm chức vụ giám đốc tiêu thụ trong một công ty tài chính tư nhân ở New York, hơn nữa Jeff tựa hồ đối với Thanh Phong không có hứng thú, thậm chí có chút chán ghét, điều này khiến Âu Niệm Tuyết có chút lo lắng. Chỉ là nàng trò chuyện gần xa, biết được Jeff là người Pháp, ngày xưa gia cảnh cũng không tốt, mới đến New York, giúp đỡ học phí cho hắn chính là vị công tước truyền kỳ ở Pháp, công tước Tất Duy Tư An Đức Mỗ một người từng rất nổi tiếng trong giới thương nghiệp. Chỉ là, vào đầu ba năm trước đã qua đời, bây giờ mặc dù có công tước mới kế vị, nhưng có không ít người đều biết, chân chính quản lý gia tộc An Đức Mỗ chính là con gái bảo bối duy nhất của Tất Duy Tư – Ngả Luân An Đức Mỗ.

Nếu để Ngả Luân An Đức Mỗ thỉnh cầu Jeff, nàng nghĩ Jeff nhất định sẽ đồng ý, dù sao coi như hắn cũng là một nửa thành viên gia tộc An Đức Mỗ, mỗi lần hắn nói về công tước, khuôn mặt đều toát lên vẻ tôn kính dị thường, Âu Niệm Tuyết liền hiểu ngay.

Sau khi An Mộ Ca đáp ứng yêu cầu hợp tác với nàng, nàng lại bắt đầu kế hoạch, trước tiên xuống tay từ chỗ Thanh Phong, thông qua Jeff nói lời ngon tiếng ngọt để Thanh Phong với tư cách ám tử của Thất Liên Hội sẽ đồng ý cho Âu Niệm Tuyết, Âu Niệm Tuyết về nước liền sẽ chính thức bắt đầu thực hiện kế hoạch.

Có điều Thanh Phong cũng nói cho nàng biết một thông tin trong nội bộ Thất Liên Hội, Tử Đồng nàng yêu thương được Âu Trạch phái đi lục địa làm việc, đi một lần chính là năm năm, ngoại trừ thỉnh thoảng có trở về Tử Đường xử lý công việc nội bộ, thì số thời gian còn lại cơ bản đều không thấy bóng dáng của cô, có thể nói cô là nhân vật thần bí nhất Thất Liên Hội.

Lúc Âu Niệm Tuyết nghe thấy chuyện đó, lòng nàng liền lạnh đi một nửa, dù cho nàng có về nước được đi nữa cũng rất khó gặp lại Tử Đồng, chỉ có nắm được quyền lực, cho gọi Tử Đồng trở về Thất Liên Hội, bằng không lấy thái độ của Âu Trạch và Âu Dịch, nàng sợ rằng đời này mình cũng không thể gặp được Tử Đồng, cho nên Âu Niệm Tuyết càng hạ quyết tâm phải nắm giữ Thất Liên Hội, không tiếc bất kỳ giá nào.

Hai tháng sau, cuối cùng nàng cũng trông mong được tin Âu Trạch không còn trên nhân thế bao lâu nữa, không lâu sau đó, nàng nhận được điện thoại của Âu Dịch, thông báo nàng có thể trở về Kinh Cảnh thành.

Nhưng kế hoạch của Âu Niệm Tuyết lại xuất hiện một sơ hở nhỏ vào lúc này, thế lực Thất Liên Hội đã không còn cường thịnh như ngày trước, dường như đang bị một thế lực cường đại khác chèn ép, nếu như muốn để gia tộc An Đức Mỗ có thể thần không biết quỷ không hay tiến vào thị trường lục địa Trung Quốc, nhất định cần có sự ủng hộ của thế lực này, trải qua sự thăm dò của Thanh Phong, thế lực đó cư nhiên lại là trùm thương nghiệp ở Kinh Cảng thành – Mạch thị.

Mạch thị vốn là trùm thương nghiệp lớn nhất King Cảnh thành, nhưng không có bối cảnh hắc bang như Âu gia hay quan viên như Lăng gia những gia tộc tụ lại để cường thịnh, cơ hồ chỉ cần Âu gia hay Lăng gia bất cứ phe nào muốn Mạch thị vong mạng, Mạch thị liền sẽ vong mạng, cho nên tình thế của Mạch thị luôn không hùng mạnh, dù sao bọn họ là dân buôn bán, nếu không có bối cảnh hắc bang hay quan viên làm hậu đài phía sau, việc kinh doanh căn bản không thể ngốc dậy được, hằng năm bọn họ đều hao phí một khoản tiền đến lôi kéo Âu gia với Lăng gia mới có thể kinh doanh bình thường được.

Có điều đây cũng chỉ là Mạch thị mấy năm về trước, những năm gần đây, bối cảnh Mạch thị hoàn toàn vượt qua Âu gia và Lăng gia, cơ hồ những quan chức khá lớn ở Kinh Cảng thành đều nhìn chỉ thị của Mạch thị mà làm việc, còn Lăng gia và Âu gia lúc trước rạng rỡ cũng bị Mạch thị chèn ép, bọn họ hầu như không hề tốn tiền để lôi kéo quan viên địa phương, tình huống như vậy khiến tất cả đều cảm thấy kỳ quái. Nhưng duy có một chuyện không giống, sự thay đổi của Mạch thị là từ khi đại tiểu thư trở lại mới bắt đầu...

An Mộ Ca nếu đã đáp ứng kế hoạch này của Âu Niệm Tuyết, đương nhiên không thể bỏ dở giữa chừng, mục đích cô đến Kinh Cảng thành lần này, chủ yếu là để biết một chút về vị Mạch đại tiểu thư này, nếu cô ấy có thể phối hợp với Thất Liên Hội để gia tộc An Đức Mỗ tiến vào thị trường Trung Quốc lần nữa, đương nhiên là tốt nhất rồi.

Bây giờ An Mộ Ca không thể có hành động thiếu suy nghĩ, cô phải đợi đến khi Âu Niệm Tuyết lấy được thực quyền, cô mới có thể thông qua Âu Niệm Tuyết, danh chính ngôn thuận làm quen vị Mạch đại tiểu thư này, nếu không kế hoạch của Âu Niệm Tuyết có thể sẽ bị bại lộ...

Chỉ là tài liệu về Mạch đại tiểu thư, cô vẫn là cho toàn bộ đội tình báo nhà An Đức Mỗ đi điều tra, nhưng không hề có được hình ảnh tương ứng, cô ta bảo vệ đời sống riêng tư của mình cực kỳ tốt, tài liệu điều tra được bất quá chỉ có cuộc sống sau khi du học về, không thể tra được thậm chí ngay cả đã đi du học ở đâu, có thể nói là cực kỳ thần bí. Còn cuộc sống sau khi về nước của cô ta, cũng rất đơn giản, giúp đỡ Mạch lão gia xử lý chuyện làm ăn, ngoại trừ đi làm như bình thường ra, cơ hồ chỉ đơn giản ở trong khuê phòng, không có bất kỳ tin tức đáng giá nào.

Có điều nghe đồn Mạch đại tiểu thư là con gái vợ trước đã chết của Mạch lão gia, sau khi hắn ly dị với vợ trước, bà ta liền mang theo đứa con gái sắp lên năm cùng rời đi, đến nỗi không biết bà ta đã đi đâu, lúc trở về nghe nói đã đi du học ở quốc gia nào đó, mẹ đã qua đời, cho nên mới được Mạch lão gia gọi trở về nhà. Vợ trước của hắn là một mỹ nhân người nước Nga, vậy con gái hắn với vợ trước chắc hẳn phải có khuôn mặt với nét con lai tinh xảo.

Năm nay Mạch đại tiểu thư hai mươi tám, tên gọi Mạch Du Ninh, còn có quen bạn trai hay chưa thì không biết được, nhưng điều duy nhất khẳng định được là, Mạch đại tiểu thư có rất nhiều tư liệu, chỉ sợ có là nhà báo địa phương đi nữa cũng không dám trêu vào cô ta, bằng không mỗi ngày cô ta đi làm ở Mạch thị, có nhiều cơ hội chụp lén cô ta như vậy vì sao lại không có lấy một tấm hình của cổ, đương nhiên còn có một khả năng hệ thống bảo vệ cô ta quá mức cường hãn, như hệ thống cảnh vệ khi đó của gia tộc An Đức Mỗ vậy.

Thế lực gia tộc An Đức Mỗ ở Kinh Cảng thành cực kỳ nhỏ bé, cho nên bọn họ ở Kinh Cảng thành cũng không dám công khai điều tra hình ảnh tài liệu của Mạch đại tiểu thư sợ sẽ xúc phạm đến Mạch thị.

An Mộ Ca xem tài liệu liên quan đến Mạch đại tiểu thư trong laptop, có chút lo lắng, không biết như thế nào mới có thể để cô ta giúp đỡ mình tiến vào lục địa.

Lúc này, trong một ngôi biệt thự xung quanh được bao bọc bởi núi trên một bán đảo của Mạch thị, một người đàn ông mặc âu phục đen tiến vào vườn hoa, cung kính nói với một người con gái đang ngồi trên chiếc ghế gỗ kiểu cách Châu Âu ở giữa vườn, chỉ thấy được bóng lưng ưu mỹ.

"Báo cáo đại tiểu thư, khách sạn tiểu thư An Đức Mỗ đang ở là Levis thuộc chuỗi khách sạn quốc tế của Mạch thị, số phòng là..."

Người đàn ông liên tục cuối đầu bẩm báo, tư thế rất hèn mọn, cực kỳ giống thị vệ làm việc trong cung đình cho hoàng tộc thời cổ đại vậy.

Cô gái nghe thấy, chẳng qua chỉ hơi ngẩn người, sau đó thả lỏng, cuối cùng nhàn nhạt nói.

"Vậy nhân viên trong khách sạn có chăm sóc đặc biệt cho cô ấy không?"

Tiếng nói người kia rất thanh nhã nhu hòa, dễ nghe như khúc nhạc cao sơn lưu thủy vậy, thậm chí nghe cô nói thôi, cũng sẽ cho người ta một cảm giác hưởng thụ cực hạn. Nhưng nếu cẩn thận nghe ra, liền có thể cảm nhận được giọng cô rất lãnh ý, cũng không có bất kỳ tình cảm.

"Thuộc hạ đã phân phó cho giám đốc khách sạn, mỗi bữa ăn sẽ đưa lên những món tinh xảo nhất cho tiểu thư An Đức Mỗ, toàn bộ đều dựa trên tiêu chuẩn sáu sao tiêu chuẩn phục vụ cho phòng Tổng thống..."

Người đàn ông máy móc nói, vẫn không ngẩng đầu, dường như rất kính sợ cô gái đang quay lưng về hắn.

Cô gái nói.

"Ngoài ra, nếu trong khoảng thời gian này cô ấy muốn rời khỏi Kinh Cảng thành, thì cho người bên dưới tận lực trì hoãn hành trình của cô ấy, nhưng không được để cô ấy nghi ngờ..."

Nói đến đây, khóe miệng cô gái nở nụ cười mang theo một tia rất nhạt nhẽo, dường như cũng rất vui vẻ, mà trong giọng điệu cũng có một ít ấm áp.

Sau khi người đàn ông rời đi, còn lại mình cô ngồi trên chiếc ghế gỗ kiểu cách Châu Âu giữa vườn hoa, uống trà người giúp việc vừa mang đến, nhắm mắt nghỉ ngơi một chút, ánh mặt trời chói mắt cũng xuyên thấu qua kẽ hở bóng cây vẩy lên dung nhan của cô, nhìn qua toàn bộ giống như một vị nữ thần trong thần thoại bước ra vậy, sáng lấp lánh, khiến cho người ta không thể thấy rõ toàn cảnh, bất quá nhìn xuyên qua thân hình và đường nét, dường như cũng là một mỹ nhân cực phẩm vô cùng...

Còn trên cổ cô có một chuỗi ánh sáng lấp lóe không ngừng, có chút nhức mắt, nhìn cẩn thận một chút, mới phát hiện thì ra cô đang mang một sợi dây chuyền vàng rất đẹp, còn vật thể phát ra ánh sáng chính là hai chiếc nhẫn có chất liệu và hoa văn hoàn toàn khác nhau trên sợi dây chuyền, nhưng cả hai đều đã có chút cũ kỹ, thậm chí... quanh thân chúng còn có những vết máu loang lổ... (lúc này máu không còn là màu đỏ nữa, mà là đen kịt như vết bẩn vậy, chiếc nhẫn dính máu làm mị nhớ lại vụ Thẩm Mộng Hi tự sát ở phần 1 quá TT)

Nhưng hai chiếc nhẫn vẫn cứ lần lượt thay nhau cùng triền miên, không có chút dấu hiệu nào tách ra.

"Mộ Ca..."

-----------------------------------------------------------

Chắc các bạn cũng đoán ra danh tính hai chiếc nhẫn rồi ha. Nhẫn đính hôn cũ của chị Lạc với chị Thẩm phần 1.

Ở phần này hai chiếc nhẫn cũng có đất diễn mà :">~ (nhân tiện Mạch tỷ nhặt được hai chiếc nhẫn này ở cuối phần 1 Trói Buộc Tình Yêu đó, các bạn tự tìm lại khúc đó để xem nha, chương 134.)

"Nếu em duyên phận của tôi, chúng ta nhất định sẽ còn gặp lại..." - Mạch Dư Ninh (ngự tỷ quá ><)

P/S : Cả tinh thần lẫn thể xác đều mệt mỏi quá, không biết quá trình này kéo dài đến bao giờ nữa. Kiệt sức-ing, không muốn nghĩ nhiều-ing, nhưng sao cứ nghĩ hoài-ing. Đờ mờ-ing TvT