Chương 43

" Phốc ~"

Đường Duyệt nhịn cười không được, Liễu Lệ này thật đúng là uổng phí tâm cơ, đời trước, cô mơ hồ nghe được một chút tin tức có liên quan tới Liễu Lệ. Liễu Lệ là loại người thấy tiền sáng mắt, chỉ cần là người có thể xuất ra nổi tiền thì người này sẽ chủ động trèo lên trên.

Tuổi tác của Liễu Lệ so với Hứa Chân Thực thì không lớn hơn mấy tuổi, nhưng cuộc sống riêng tư của bà ta rất hỗn loạn. Về sau, cô nghe nói Liễu Lệ bị mắc một loại bệnh nào đó về đường sinh dục, Hứa Chân Thực còn từng tìm cô mượn qua.

- “Khụ.”

Đường Duyệt cười đủ rồi, hắng giọng một cái mới nói:

- “Chú nhỏ, dì nhỏ của Hứa Chân Thực coi trọng chú .”

- “Thật sự?”

Đường Minh Lễ không quá tin tưởng hỏi ngược lại:

- “Cô ta dáng dấp ra sao? Đẹp không?”

Đường Duyệt vẻ mặt ghét bỏ nói:

- “Chú nhỏ, nếu là mỹ nhân xinh đẹp như tiên thì có phải chú sẽ trực tiếp đuổi theo hay không.”

- “Nói nhảm.”

Đường Minh Lễ trợn trắng mắt nói:

- “Tiểu Duyệt, chú nhỏ của cháu là chú đều đã 22 tuổi nhưng vẫn còn độc thân đây, hạnh phúc cả đời của chú nhỏ của cháu chẳng lẽ không quan trọng sao?”

- “......”

Khóe miệng Đường Duyệt nhịn không được giật giật, nói:

- “Chú nhỏ, yêu cầu của chú thật đúng là không cao, có phải chỉ cần là phụ nữ thì chú liền đồng ý phải không?”

- “Đường Duyệt!”

Đường Minh Lễ nghiến răng nghiến lợi, gõ một cái lên trán cô.

Đường Duyệt ôm cái trán bị đập một cái, hai mắt trợn tròn, đi qua mấy ngày nay ở chung với nhai thì hai chú cháu tựa hồ cũng thân thiết hơn.

- “Chú nhỏ của cháu là yêu cầu rất cao đó, nếu không, làm sao mà hiện tại cũng còn không có tìm.”



Đường Minh Lễ dương dương đắc ý nói:

- “Chú muốn kiếm nhiều tiền, khi có tiền rồi thì chắc chắn có thể tìm được người chú thích .”

- “Chú nhỏ, chú thích kiểu phụ nữ như thế nào a?”

Đường Duyệt thừa cơ tiến lên trước hỏi thăm.

Đường Minh Lễ liếc cô một cái, nói:

- “Quan trọng nhất là dáng dấp phải xinh đẹp, ừm, còn phải cao hơn cháu.”

Đường Duyệt lập tức phản bác, nói:

- “Chú nhỏ, cháu có thấp đâu!”

Đường Duyệt đứng thẳng người, cô cao hơn 1m6 còn không tính là thấp, nhưng khi cô đứng trước mặt Đường Minh Lễ , ngửa đầu nhìn thì xem ra là thật sự có vẻ hơi thấp.

- “Cháu xem, ít nhất phải cao hơn cháu nửa cái đầu a?”

Đường Minh Lễ" hắc hắc " nở nụ cười.

Đường Duyệt không cam lòng nói:

- “Cháu còn có thể cao lên.”

- “Vâng vâng vâng, chúc Tiểu Duyệt lại cao thêm 5cm.”

Đường Minh Lễ chế nhạo nói.

Đường Duyệt nhìn Đường Minh Lễ chằm chằm, suy nghĩ chờ sau khi cô về trường học, buổi sáng mỗi ngày sẽ chạy bộ, tranh thủ ba năm học cấp ba, cô chắc chắn còn có thể cao lên!

Cô chỉ mới 16 tuổi thôi mà.

Trong lòng Đường Duyệt vạch ra một kế hoạch, sau khi cô trở lại trường học thì lập tức bắt tay vào thực hiện.

Buổi sáng, cô dậy sớm hơn nửa tiếng để chạy bộ, ngưng một đoạn thời gian không có chạy bộ nên chạy chưa được một lúc thì Đường Duyệt đã thở không ra hơi.

- “Việc chạy bộ này, thật đúng là phải kiên trì.”

Đường Duyệt tản bộ đến trường học, vừa đi được một đoạn đường thì bị người ngăn cản.

- “Đường Duyệt.”



Giọng nói của Trương Lỗi từ phía sau của cô vang lên.

Bước chân Đường Duyệt dừng lại một chút, đang muốn nhanh chóng rời đi, nhưng Trương Lỗi đã chạy chậm đứng ở trước mặt của cô, khuôn mặt của cậu ta có chút đỏ lên. Khi nhìn thấy gương mặt của Đường Duyệt, bởi vì vừa mới chạy bộ xong mà có chút đỏ ửng, Trương Lỗi nói:

- “Đường Duyệt, bạn đã đọc bức thư tôi viết cho bạn chưa?”

Đường Duyệt muốn tránh cũng tránh không được liền dứt khoát đứng thẳng người, ngẩng đầu nhìn về phía Trương Lỗi, cậu ta có chút thẹn thùng, nhưng vẫn nhìn vào mắt của cô, muốn biết câu trả lời của cô.

Cô không biết vì cái gì Trương Lỗi ở đời này lại có dũng khí nói chuyện với mình. Nhưng mà, cô không có bất kỳ suy nghĩ nào hay một chút cảm tình nào đối với cậu ta.

- “Thực xin lỗi, tôi vừa mới lên lớp 10, chỉ muốn chăm chỉ học tập, hi vọng sau này bạn đừng viết thư cho tôi nữa, cảm tạ.”

Đường Duyệt nói rất trực tiếp khiến cho sắc mặt của Trương Lỗi trong nháy mắt tái nhợt, cậu ta sốt ruột muốn nói cái gì đó.

Nhưng Đường Duyệt lại ngắt lời cậu ta, nói:

- “Trường học không cho phép yêu sớm, tôi cũng không dự định yêu đương trong trường học.”

Dứt lời, Đường Duyệt vượt qua cậu ta mà rời đi, trong lòng cô thầm nghĩ, có lẽ kiếp này Trương Lỗi có thể tránh được kiếp nạn này, không cần phải bởi vì chuyện yêu sớm mà bị ép chuyển trường .

- “Đường Duyệt, vừa mới nãy Trương Lỗi tìm bạn nói cái gì vậy?”

Sau khi tan học, Hứa Chân Thực lặng lẽ đến gần cô hỏi.

Đường Duyệt nhìn cô ta đầy ẩn ý, nói:

- “Không có nói gì, chính là hỏi một số vấn đề về phương diện học tập mà thôi.”

- “Phải không?”

Hứa Chân Thực kéo dài giọng điệu của mình, rõ ràng biểu thị không tin.

Đường Duyệt nhếch môi cười nhẹ, nói:

- “Chân Thực, vì cái gì bạn quan tâm đến Trương Lỗi như vậy a? Nếu như bạn......”

- “Đường Duyệt.”

Hứa Chân Thực vội vàng ngắt lời, giống như chột dạ khi tâm tư của mình bị đâm thủng, cô ta sốt ruột nói:

- “Tôi chỉ tùy tiện hỏi một chút mà thôi.”