Chương 33: Sữa Đậu Nành (2)

Lục Trăn Trăn nghiêm túc làm bánh rán cho hắn, còn bỏ thêm rau xà lách cùng giăm bông.

Tên xấu tính nhìn màu xanh trong bánh rán nhíu mày, nhưng dưới cái nhìn chăm chú của Lục Trăn Trăn, vẫn cắn một miếng to.

“Sao cô không hỏi ý khách đã thêm rau xà lách?! May cho cô tâm tình hôm nay của ông đây tốt, lười nói nhau với cô, tính tình không tốt đã sớm bắt cô làm lại cái bánh mới rồi!” Hắn vừa nói, vừa cắn bánh rán.

Tuy rằng vẻ mặt ghét bỏ, rốt cuộc vẫn ăn rau xà lách.

“Khóe miệng của anh còn mọc đầy bọt nước rồi kìa. Mùa hè vốn dĩ rất nóng, anh một mình bên ngoài, vẫn nên ăn chút rau dưa mới tốt!”

“Nói như cô có rất nhiều kinh nghiệm không bằng, cô từng đi du lịch rồi sao, thôn cô?!” Hắn bất mãn mà trừng mắt với cô.

Khóe miệng nổi lên bọt nước, vừa đau vừa ngứa còn khó coi. Vốn dĩ tiểu thiếu gia vẫn luôn nghiêng mặt, không muốn để cho người khác chú ý tới. Cố tình, Lục Trăn Trăn lại không có ánh mắt, trực tiếp nói ra.

“Mùa hè năm trước, tôi cũng bị nóng trong, còn chảy cả máu mũi. Cậu nhỏ mua rất nhiều thuốc, uống cũng không có tác dụng. Tôi dứt khoát buông tâm sự trong lòng, ăn uống thật tốt, ăn nhiều trái cây rau dưa, chậm rãi mới tốt lên!” Lúc Lục Trăn Trăn nói lời này thực thản nhiên.

“Chắc là do cô ôn thi đại học quá căng thẳng đi? Cũng đúng, học đại học là cơ hội lớn của cô! Bà mẹ kế kia lòng dạ hiểm độc còn biết chơi xấu, không để cho cô học đại học!” Hắn lại đem sự tình vòng tới trên người mẹ kế lòng dạ hiểm độc.

Lục Trăn Trăn không tiếp lời này của hắn, cúi người lấy ra một cái chai 1.5l, bên trong đựng đồ uống giống màu sữa bò.

“Muốn uống không? Giải nhiệt!”

“Đây là cái gì?” Tên xấu tính nhịn không được hỏi.



“Sữa đậu nành, tôi đang thử làm!”

“Để nếm thử chút. Nếu cô đã cầu xin thì tôi sẽ thay cô thử chút!”

Lục Trăn Trăn cũng không so đo cách hắn nói chuyện, lấy ra một cái ly giấy rót một ly cho hắn.

Tên xấu tính nhận lấy uống một ngụm, sữa đậu lạnh ngọt còn mang theo mùi thơm của đậu. Tức khắc, sự buồn bực tích lũy trong ngực hắn, giống như được sữa đậu nành thanh mát đánh tan hết.

“Lại thêm một ly nữa!” Hắn uống hết trong 1 hơi, lại đưa ly giấy đến trước mặt Lục Trăn Trăn.

Lục Trăn Trăn cũng đang uống một ly khác.

Vừa nghe hắn muốn uống thêm, dứt khoát đưa chai sữa đậu nành cho hắn.

“Cho anh!”

“Cô đây là có ý gì?” Tên xấu tính mang vẻ mặt hồ nghi mà nhìn cô.

“Giải nhiệt, mùa hè uống nhiều một chút cũng tốt. Nếu anh thấy ngon thì về sau lại mua cũng được!”

Lục Trăn Trăn không mang theo nửa phần ý đồ gì khác hay lấy lòng. Cô chỉ đơn thuần muốn chia sẻ chai sữa đậu nành không quá đắt tiền cho hắn uống.



Trước nay đều là người khác muốn hắn bỏ tiền ra, mặc kệ hắn thích cái gì, nào có người vô duyên vô cớ tặng đồ cho hắn? Chỉ là bởi vì hắn bị nóng trong, ngoài miệng nổi lên mấy bọc nước thôi sao?

Trong lúc nhất thời, tiểu thiếu gia luôn luôn bừa bãi xấu tính, hoàn toàn trợn tròn mắt.

Chờ hắn phản ứng lại, Lục Trăn Trăn đã đẩy xe bánh rán đi rồi.

Hắn ôm một lọ sữa đậu nành ngây ngốc mà đứng ở nơi đó.

Trong lòng ngực mát mẻ, tựa như ôm một cái điều hòa, nhiệt độ không khí xung quanh tựa như thấp hơn hai độ.

“Đừng nói thôn cô kia thích tôi nhé? Tạo nghiệt, tiểu gia không thích bánh bao thịt?! Đáng thương, mối tình đầu của thôn cô nhất định phải thất bại!”

Ngoài miệng tuy rằng nói như vậy, trong lòng tiểu thiếu gia lại lành lạnh ngọt ngào. Tựa như một ly sữa đậu nành ngọt ngào đang lưu động trong máu hắn.

Hắn ôm chai nước lớn mà hằng ngày hay coi thường, đi dép lào, lẩm nhẩm hát đi về khách sạn.

Giờ phút này, tâm tình tâm tình của hắn rất tốt.

Bên kia, Lục Trăn Trăn đang đạp xe, đột nhiên nhịn không được hắt xì một cái.

Ai nhỉ? Ai đang nhắc cô, mắng cô, hay đang nguyền rủa cô?

Trời nóng, Lục Trăn Trăn đột nhiên rùng mình một cái.