Chương 5.1: Cưỡng chế bắn tinh bẻ ra hai chân xem l*и nhỏ.

Ngày đó khóe miệng Từ Cảnh Hành xác thật bị trầy, hắn lại rất trắng, đỏ một khối như vậy liền có vẻ phá lệ rõ ràng.

Từ lớp đến toàn bộ trường học đều ở truyền giáo bá là khi dễ giáo thảo. Lời đồn càng ngày càng nóng, càng truyền càng thái quá, thậm chí truyền ác danh ra xa, vui buồn thất thường giáo bá đem mỹ nhân hạ phàm giáo thảo mang vào nhà vệ dinh đánh khóc, máu rơi đầy đất, không nỡ nhìn thẳng!

Lạc Tinh tỏ vẻ câm nín.

Càng câm nín hơn chính là mẹ nó mọi người đều cư nhiên tin hơn phân nửa, muốn cậu xin lỗi Từ Cảnh Hành.

Lạc Tinh liếc mắt cái tên ngồi đến trang nghiêm này, hừ lạnh một tiếng: “Mẹ nó thật quá đáng, lão tử cũng chưa từng chạm vào cậu ta một chút nào.”

Từ Cảnh Hành chỉ chỉ trên khóe miệng tồn vệt đỏ, nhướng mày.

Lạc Tinh: “……”

Cậu vô biểu tình nói: “Cậu mẹ nó liền kiêu ngạo như vậy? Lại qua một ngày là dấu vết cũng tan đi thôi.”

Từ Cảnh Hành tâm tình thật tốt mà nhìn cậu: “Vậy cậu lại đây làm gì?”

Lạc Tinh mặt vô biểu tình nói: “Nhận lỗi, xin lỗi.”

Từ Cảnh Hành khóe miệng chậm rãi câu lên: “Vậy cậu đi theo tôi đi.”

Tới rồi, mới phát hiện nơi này có suối nước nóng, Lạc Tinh nhíu mày nói: “Cậu mẹ nó mang tôi tới nơi này làm gì?”

Từ Cảnh Hành nhìn cậu, nhẹ nhàng nói: “Dì nói làm tôi và cậu phải bồi dưỡng cảm tình.”

“Ai mẹ nó cùng cậu bồi dưỡng cảm tình?” Lạc Tinh cho rằng tên này chơi mình, xoay người liền đi, lại bị Từ Cảnh Hành một phen giữ chặt.

Từ Cảnh Hành chậm rãi nói: “Vậy là bằng với việc cậu hướng tôi xin lỗi đi.”

Lạc Tinh con ngươi bốc hỏa: “Ai mẹ nó xin lỗi ở chỗ suối nước nóng?”

“Tôi.” Từ Cảnh Hành thẳng lăng lăng mà nhìn cậu: “Tôi muốn cho cậu bồi tôi tắm suối nước nóng.”

Này nếu trực tiếp trực tiếp như vậy chắc Lạc Tinh thể sẽ không từ chối đi.Lạc tinh phản ứng lại chính đầy mặt đỏ lên, máu cả người hướng lên trên, trong đầu dường như toàn hình ảnh cùng phóng điện..

Cậu một phen ném tay Từ Cảnh Hành ra, rống lớn nói: “Cậu mẹ nó có bệnh đi, lão tử lại không thích nam nhân!”

Từ Cảnh Hành sắc mặt nháy mắt phai nhạt, thẳng tắp mà nhìn chằm chằm cậu.

Lạc Tinh trong lòng có chút hơi run, nhưng cậu từ khi sinh ra căn bản chưa bao giờ yếu thế ,trong miệng không sạch sẽ mà mắng: “Ai mẹ nó sẽ cùng một cái người tùy thời đối với mình cứng cùng nhau tắm suối nước nóng, tôi nói cho cậu biết, cậu chết tâm đi!”

“Cậu cùng bọn Lục Chu tắm qua suối nước nóng sao?”

“Đương nhiên” Lạc Tinh vang thanh: “Không chỉ có tắm qua, cũng lộ ra toàn bộ, so với ai khác đều chưa từng có. Nhưng cùng câu, không có khả năng!”

“Lạc Tinh.” Từ Cảnh Hành chậm rãi đi tới chỗ cậu đáy mắt một mảnh lạnh lẽo. Thanh âm càng là lạnh lẽo đến làm người như rơi vào hầm băng ——

“Cậu thật đúng là thiếu cᏂị©Ꮒ mà.”

“Từ Cảnh Hành —— tôi thao!” Lạc Tinh thân thể nhẹ lên, liền bị người khiêng lên như vậy!

Cậu thề, đây tuyệt đối là lần đầu tiên trong cuộc đời cậu chịu qua vũ nhục lớn nhất!.!

Bùm một tiếng, cậu bị hung hăng ném vào suối nước nóng, nước suối bắn đầy mặt, trên cả khuôn mặt tất cả đều là nước, tóc ướt đẫm mà dính ở trên mặt, còn nhỏ nước, màu màu tóc càng làm tôn da thịt tuyết trắng.

Lạc Tinh còn không kịp lau mặt, liền thấy Từ Cảnh Hành xuống nước.

“Mẹ nó! Cậu có phải có bệnh hay không !” Lạc Tinh một bên mắng một bên ra sức hướng ra xa mà chạy, nhưng vẫn là bị Từ Cảnh Hành giữ chặt đè ở trên tảng đá.

Lạc Tinh toàn thân ướt dầm dề, trên lông mi đều là từng giọt từng giọt, cặp mắt phượng xinh đẹp kia lúc này cũng dính nước mông lung.

Lạc Tinh thở phì phò, liền hỏa cũng không phát ra nổi.

Bởi vì cậu phát hiện tên này, mẹ nó lại cứng!

“Lạc Tinh……”

“Đừng mẹ nó kêu tôi!” Lạc Tinh hung tợn nói: “Cậu mẹ nó còn muốn kêu tôi giúp cậu loát, lão tử liền đem cái kia của cậu bẻ đi!”

Từ Cảnh Hành nhìn cả người ướt đẫm của Lạc Tinh, màu trắng áo sơmi ướt lộc cộc mà dán ở trên người, liền ngực cùng cơ bụng đều có thể nhìn đến rõ ràng. Hắn nhẹ nhàng chạm vào phía dưới tóc mái nhỏ giọt của Lạc Tinh, ánh mắt nhìn xuống phía dưới, chảy xuống thẳng trên đũng quần.

Nhẹ giọng nói: “Hôm nay tôi giúp cậu loát.”

“Bệnh tâm thần!” Lạc Tinh vừa kinh sợ lại vừa bực, định lui về phía sau, phát hiện sau lưng mình là cục đá cứng to lớn. Cậu nhấp nhô yết hầu cắn răng nói: “Cậu mẹ nó có phải hay không có bệnh, lão tử đối với cậu lại không cứng được!”

Từ Cảnh Hành một đôi mắt sắt lạnh nặng nề mà nhìn cậu, Anh nói ——

“Tôi sẽ làm cậu cứng”

Nói xong không đợi cậu phản ứng, liền thẳng tắp mà đem quần cậu lột xuống dưới, nhanh chóng rõ ràng tay trực tiếp cầm dươиɠ ѵậŧ của cậu.

“Tôi thao mẹ cậu!” Lạc Tinh tức khắc nổi trận lôi đình, vừa kinh vừa hoảng, liền đẩy hắn ra.

Chính là vận mệnh của mình đều bị Từ Cảnh Hành nắm ở lòng bàn tay, Từ Cảnh Hành bao lấy toàn bộ ở dương vậy cậu, bắt đầu xoa xoa, móng tay cào qua tuyến tiền liệt của cậu, hết sức khıêυ khí©h. Lạc Tinh cả người căng thẳng, hạ thể cùng tay băn, hoàn toàn tiếp xúc thân mật.

Càng mẹ nó khủng bố chính là, cảm giác ấm áp kia như là xuyên thấm qua da thịt cậu, sau đó địa phương khó mở miệng kia bắt đầu chảy nước.

Cậu thấy Từ Cảnh Hành ánh mắt gắt gao mà nhìn chằm chằm dươиɠ ѵậŧ của cậu, Lạc Tinh không ngừng hô hấp, thanh âm có chút run rẩy: “Đừng mẹ nó xoa nhẹ, nó cứng không đứng dậy!”

Từ Cảnh Hành ngước mắt nhìn cậu một cái, sau đó liền nhìn chăm chú phái dưới, thẳng tắp vùi vào trong..

“Tôi—— thao!” Cảm xúc ướt nóng bao bọc lấy qυყ đầυ cậu, vừa mềm vừa chặt, còn di chuyển lên xuống! Lạc Tinh sướиɠ đến da đầu tê dại.

Cậu không thể tin tưởng mà cúi đầu, thấy cái đầu lông xù kia chôn ở giữa hai chân mình.

Từ Cảnh Hành cư nhiên tự khẩu giao cho cậu!!

Lạc Tinh khí huyết dâng trào, quá mẹ nó kí©h thí©ɧ! Cái loại cảm giác này phảng phất là Từ Cảnh Hành bị làm nhục ở dưới háng cậu, trên tâm lý sướиɠ cơ hồ muốn vượt qua sinh lý kia.

Cậu cương cứng, liền như vậy ở trong khoang miệng Từ Cảnh Hành mà cứng, dươиɠ ѵậŧ thẳng tắp chọc ở yết hầu hắn.

Lạc Tinh hít sâu một hơi, còn giữ lại vài phần lý trí, cậu hơi hô thanh kêu Từ Cảnh Hành: “Đừng mẹ nó ngậm.”

Từ Cảnh Hành hơi ngửa đầu, trong miệng còn hàm chứa côn ŧᏂịŧ cậu, mặt mày rõ ràng tất cả đều ướt, nhưng chính là đẹp đến kinh tâm động phách. Còn có nước dính dính từ trong miệng chảy ra, cũng không biết là nước miếng hay vẫn là nước suối nước nóng, nhìn thật sự lại dâʍ đãиɠ!

Lạc Tinh hầu kết trên dưới không ngừng lăn lộn, đều có thể nghe được âm thanh nuốt nước miếng. chịu đựng giam cầm đầu của anh trong miệng xúc động hung hăng lao tới xúc, cắn răng nói: “Mẹ nó mau lên!”

Từ Cảnh Hành cầm ngón ray phát run ngón kia, ở lòng bàn tay cậu viết hai chữ ——

“Cậu cứng.”

Lạc Tinh cũng không biết là nóng hay vẫn là sướиɠ, bắt lấy nắm lấy tóc tên này lên tới, mắng: “Tôi mẹ nó cứng lên thì thế nào?”

Thao! Ai mẹ nó bị khẩu giao có thể không cứng?

Từ Cảnh Hành dùng lòng bàn tay lau sạch vệt nước ở khóe miệng, nhìn cậu nói ——

“Tôi có thể giúp cậu liếʍ ra tới.”

“Cậu mẹ nó có bệnh đi!” Lạc Tinh bị lời này nói đến đầu phóng đầy pháo hoa, phía dưới càng cứng, đầu óc nóng lên, nói không lựa lời: “Tôi mẹ nó cho ai liếʍ cũng được nhưng sẽ không cho cậu liếʍ!”

Nói xong liền phát hiện đôi mỹ nhân mắt ủ dột của Từ Cảnh Hành mà nhìn chằm chằm cậu ——

“Cậu muốn cho ai liếʍ?”