Chương 28. Không muốn bỏ qua bất kỳ cơ hội nào để Hoắc Yến Khuynh tìm phụ nữ

Nhân viên lễ tân biết cách quan sát sắc mặt, đánh giá qua Thư Tâm, thấy cô ăn mặc cầu kỳ, khí chất trầm ổn, lại biết phép lịch sự, còn mang nụ cười trên môi, nhân viên lễ tân không có lý do để từ chối lời thỉnh cầu của cô.

"Xin đợi một chút."

Thư Tâm cười gật đầu: "Cảm ơn!"

Nhân viên lễ tân gọi điện cho Tống Ly, khi Tống Ly nhận điện thoại hiển nhiên rất vui vẻ, cho dù cách điện thoại nhân viên lễ tân cũng nghe ra được sự hưng phấn trong giọng điệu của anh ta, xem ra người phụ nữ này là một khách hàng rất quan trọng.

Sau khi cúp điện thoại nụ cười trên mặt nhân viên lễ tân càng xán lạn hơn: "Thư ký Tống sẽ xuống ngay, mời theo tôi đến phòng chờ cho khách."

"Được." Thư Tâm đi theo nhân viên lễ tân đến phòng chờ, nhân viên lễ tân rót cho Thư Tâm một cốc nước, khách khí nói vài câu rồi đi mất.

Không lâu sau Tống Ly đã đến.

"Thư tiểu thư, chào cô." Tống Ly nhìn thấy Thư Tâm, trong mắt vụt qua một tia kinh diễm, ba lần gặp được Thư Tâm đều khá nhếch nhác, một lần say rượu, một lần mặc đồ bệnh viện bị người ta đuổi trên đường, còn có một lần cả người ướt nhẹp ngồi xổm bên đường khóc.

Lần đầu tiên Tống Ly nhìn thấy Thư Tâm mặc trang trọng thế này, trước mắt bất giác sáng lên, trong lòng lại nghĩ: Dáng vẻ này thật xứng với Hoắc Yến Khuynh!

Thư Tâm đứng lên, cười trả lời: "Tống tiên sinh, chào ngài."

"Không cần khách khí, mời ngồi." Tống Ly ngồi xuống vị trí đối diện Thư Tâm: "Tống tiểu thư đến đưa ô sao? Chiếc ô đó là của Ngũ gia, anh ấy từ trước đến giờ đều không thích đồ của mình qua tay người khác, cô vẫn nên tự mình giao cho anh ấy thì tốt hơn, anh ấy đang họp, xin đợi một chút."

Tống Ly nói một mạch rất nhiều, sợ rằng Thư Tâm đưa ô cho mình rồi đi mất, như vậy cô không thể gặp Hoắc Yến Khuynh nữa rồi.

Tống Ly đi theo Hoắc Yến Khuynh nhiều năm như vậy, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy Hoắc Yến Khuynh không phản cảm khi phụ nữ lại gần, vậy nên không biết Hoắc Yến Khuynh có ý gì với Thư Tâm hay không, Tống Ly cũng không muốn bỏ qua bất kỳ cơ hội nào để Hoắc Yến Khuynh tìm phụ nữ.

Lão phu nhân gấp đến phát điên rồi, nhà họ Hoắc không bạc đãi anh ta, anh ta cũng nên dốc một chút sức nhỏ của mình.

"Cái đó... Xin lỗi, tôi quên mang ô theo rồi." Thư Tâm thật sự muốn đánh cho mình một cái, tối hôm qua còn nghĩ rất hay, hôm nay nhất định phải mang ô trả người ta, buổi sáng tỉnh dậy chỉ nhớ đến việc làm đẹp, quên hẳn chiếc ô.

Tống Ly đột nhiên ngây ra, nhưng lại lập tức cười vui vẻ: "Không sao, hôm nay không đem theo thì lần sau lại đến, nếu đã đến rồi thì ngồi một lát hãy đi, một lúc nữa Ngũ gia sẽ tan họp."

Thư Tâm gật đầu nói được.

Tống Ly còn tưởng rằng muốn giữ Thư Tâm lại sẽ mất rất nhiều công sức, suy cho cùng khi Hoắc Yến Khuynh cho cô mượn ô, cô còn từ chối không phải sao, không ngờ cô lại đồng ý ngay lập tức, lẽ nào cô cũng có hảo cảm với Ngũ gia nhà họ sao?

Chắc chắn là như vậy, con gái chỉ cần gặp qua Ngũ gia, không có ai là không phải lòng anh.

Bất luận là gia thế bối cảnh hay thành tựu hiện tại, cũng như phẩm cách diện mạo, tính tình mị lực của Ngũ gia, không có một điểm nào là không đánh vào quan niệm thẩm mĩ của con gái.

Tống Ly bắt đầu suy nghĩ lung tung, trong lòng vui như nở hoa, cảm thấy mùa xuân của Ngũ gia bọn họ sắp đến.

Thư Tâm nhấp một ngụm nước, đè nén sự căng thẳng trong lòng: "Thật ra lần này tôi đến tìm Hoắc tiên sinh để bàn hợp tác."

"Bàn hợp tác?" Tống Ly kinh ngạc, Thư Tâm chỉ là một sinh viên đại học, có chỗ nào có thể hợp tác với tập đoàn Hoắc Thị?

"Vâng." Thư Tâm đặt cốc nước xuống, lấy bản kế hoạch từ trong túi ra đưa cho Tống Ly: "Tôi biết khoảng thời gian trước tập đoàn Hoắc Thị giành được một mảnh đất ở bên Lâm Giang, đây là bản kế hoạch tôi làm cho mảnh đất ấy, anh xem một chút."