Chương 29. Người phụ nữ cơ trí càng làm người ta vui tai vui mắt hơn những bình hoa kia

Tống Ly lại kinh ngạc một lần nữa, không ngờ Thư Tâm còn nhỏ tuổi như vậy mà đã quan tâm giới thương nghiệp Phàn Thành, xem ra cô không hề giống với những người phụ nữ tiếp cận Ngũ gia trước đây.

Những người phụ nữ tiếp cận Ngũ gia trước đây ai ai cũng chỉ biết trang điểm xinh đẹp, bày ra các loại dáng vẻ để lấy lòng Ngũ gia, mà Thư Tâm lại biết dùng trí tuệ, người phụ nữ cơ trí càng làm người ta vui mắt vui tai hơn những bình hoa kia.

Không thể không nói Thư Tâm rất thông minh, chẳng trách Ngũ gia lại đối xử khác với cô.

Tống Ly có chút mong đợi giơ tay nhận lấy bản kế hoạch, mở ra xem thử, càng xem càng kích động, sau khi xem xong thì hết sức kinh hãi.

Anh ta không ngờ Thư Tâm không những thông minh mà còn có tài hoa như vậy, bản kế hoạch này vô cùng hoàn mỹ.

Vốn dĩ khoảng thời gian này Hoắc Yến Khuynh đã bắt đầu đầu tư nguồn nhân lực vào mảnh đất đó, chỉ là hai bản kế hoạch phòng kế hoạch nộp lên đều không thể làm anh vừa ý.

Một lần là nói xây trung tâm thương mại bách hóa, một lần là nói xây trung tâm mua sắm cao cấp.

Nhưng những thứ này ở Phàn Thành đã sớm không còn mới mẻ gì nữa, tuy rằng có nguồn vốn hùng hậu của Hoắc Thị đập vào chắc chắn có thể xây nên một trung tâm thương mại lớn nhất ở Phàn Thành, nhưng căn bản không phải là ý tưởng mới mẻ gì, lợi nhuận cũng không lớn lắm.

Mà ở điểm này Thư Tâm thật sự quá tuyệt rồi, xây dựng khu vui chơi giải trí quy mô lớn như Disney, Phàn Thành có thể nói là có một không hai.

Tống Ly kích động hỏi Thư Tâm: "Đây thật sự là cô làm sao?"

Không phải nghi ngờ mà là quá kinh ngạc mà thôi.

"Đúng vậy." Thư Tâm gật đầu: "Không biết anh cảm thấy thế nào?"

"Bản thân tôi cảm thấy rất tốt, chỉ là cuối cùng có được không vẫn phải để Ngũ gia đánh giá." Bây giờ độ hảo cảm của Tống Ly với Thư Tâm đã tăng vùn vụt, anh ta nhấc tay lên xem đồng hồ, đã mười một giờ rồi: "Phòng họp bên kia sắp tan rồi, tôi lên đó báo cáo chuyện bản kế hoạch với Ngũ gia, cô đợi ở đây một chút, có kết quả tôi sẽ thông báo cho cô."

"Được, làm phiền anh rồi."

"Không cần khách sáo, cô uống chút nước xem tạp chí đi, một lúc nữa tôi xuống."

Khi Tống Ly đến phòng họp ở tầng 36, cuộc họp đã kết thúc, anh ta lại đến phòng tổng giám đốc, nhẹ nhàng gõ cửa.

"Vào đi." Giọng nói trầm thấp từ tính của người đàn ông truyền đến từ trong phòng.

Tống Ly đẩy cửa đi vào: "Ngũ gia, Thư tiểu thư đến rồi."

Sắc mặt Hoắc Yến Khuynh bình tĩnh, lãnh đạm "ừm" một tiếng.

Cho dù đã đi theo Hoắc Yến Khuynh năm năm rồi, Tống Ly vẫn vô cùng sợ hãi người đàn ông vui buồn khó đoán này, có hơi dè dặt nói: "Thư tiểu thư không phải đến trả ô, cô ấy nói có một chuyện muốn bàn với anh."

Hoắc Yến Khuynh khẽ chau mày lại: "Hửm?"

Tống Ly vội nói: "Liên quan đến mảnh đất ở Lâm Giang kia, Thư tiểu thư đã viết một bản kế hoạch, anh... Có muốn nghe thử không?"

Hoắc Yến Khuynh hơi ngây ra, im lặng hai giây: "Nói đi."

Tống Ly bắt đầu tỉ mỉ nói về bản kế hoạch của Thư Tâm một lượt cho Hoắc Yến Khuynh nghe, xong rồi còn không nhịn được khen Thư Tâm một câu: "... Không ngờ Thư tiểu thư trẻ tuổi mà lại có năng lực như vậy."

Vẻ mặt Hoắc Yến Khuynh cũng có chút ngạc nhiên, nhưng rất nhanh lại hồi phục sự trầm tĩnh ngày thường.

Cảm xúc kinh ngạc chỉ lướt qua trên mặt Hoắc Yến Khuynh, vì vậy Tống Ly căn bản không hề phát hiện ra.

Tống Ly thấy Hoắc Yến Khuynh mím môi không nói gì, nhưng anh ta cảm thấy Thư Tâm không những làm tốt bản kế hoạch, con người cũng rất tốt, mà Hoắc Yến Khuynh hình như đối xử khác biệt với Thư Tâm. Thế là anh ta can đảm miêu tả bề ngoài và dáng vẻ của Thư Tâm cho Hoắc Yến Khuynh: "Thư tiểu thư cao khoảng một mét sáu tám, dáng người khá giống người mẫu, mảnh khảnh thướt tha, ngũ quan tinh tế, gương mặt nhỏ nhắn, làn da trắng nõn, để tóc dài, vừa đen vừa thẳng, chạm đến eo như thác nước."