Chương 39: Alice

Lục Trạch nghe vậy, toàn thân không được tự nhiên, thì ra mình lợi hại như vậy sao? Mình vậy mà lại giấu tài? Hiện tại mình mới biết!

Người khác nói như vậy, ngay cả hắn cũng có chút tin tưởng.

Lúc này, một thiếu niên anh tuấn có mái tóc vàng óng mỉm cười đi về phía hắn, nói:

- Trạch ca, không ngờ ngươi mạnh như vậy! Sau này có cơ hội mong Trạch ca có thể dạy bảo võ kỹ cho ta.

Lục Trạch nhìn vẻ mặt đầy ý cười của Trạm Phi Dương, đột nhiên nhớ tới Lục Ly, cười xấu hổ nói:

- Trạm Phi Dương niên đệ, ngươi lại đến tìm A Ly?

Chân thực nhiệt tình cái gì... Mình vẫn nên cách xa người này một chút mới tốt.

- Đúng thế, nhưng bây giờ ta mới nhớ ra hôm nay lại chính là lễ lớn của Trạch ca, hay là để tiểu đệ làm chủ, mời các ngươi đi ăn một bữa để chúc mừng?

Trạm Phi Dương cười nói:

- Tiện thể cầu chúc Trạch ca có được thành tích tốt ở thực tập tốt nghiệp.

- Không cần, chúng ta sẽ trực tiếp về nhà chúc mừng, cảm ơn ý tốt của bạn học Trạm Phi Dương.

Lúc này, Lục Ly cười dịu dàng đi tới.

Đi theo bên cạnh Lục Ly còn có một thiếu nữ đáng yêu, nàng có mái tóc dài màu lam nhạt xinh đẹp, trên gương mặt là nụ cười hoạt bát dễ thương, dáng người thon dài tinh tế, là một thiếu nữ khả ái không kém gì Lục Ly, nơi duy nhất không được hoàn mỹ chính là thứ trước ngực chỉ hơi nhô lên một chút.

Hình như là cỡ A thì phải, này thật hơi tàn nhẫn rồi...



Thiếu nữ vừa nhìn thấy Lục Trạch, lập tức mắt sáng rực lên, nàng nở nụ cười hoạt bát chạy về phía Lục Trạch, sau đó duỗi tay phải trắng sáng non mịn ra, cười nói:

- Xin chào Lục Trạch học trưởng, ta là Alice, là bạn thân của A Ly. À đúng rồi, hung thú đồ giám của Nam Phong tinh là do ta làm.

Lục Trạch hơi sững sờ, thì ra là bạn của A Ly?

Hắn đưa tay ra nắm lấy bàn tay Alice, sau đó nhanh chóng buông ra, mỉm cười nói:

- Xin chào ngươi, Alice, rất hân hạnh được biết ngươi, A Ly nhờ ngươi chăm sóc, thì ra hung thú đồ giám kia là do ngươi làm, cảm ơn nhé, nó giúp ích rất lớn cho ta.

- Ha ha, có gì đâu, chuyện nhỏ ấy mà, A Ly ngoan hiền hơn ta nhiều, bình thường ta hay được nàng chăm sóc mới đúng.

Alice cũng thu tay về, nở nụ cười khiêm tốn đáp lời Lục Trạch.

Nàng lại mở miệng nói tiếp:

- Đúng rồi, Lục Trạch học trưởng muốn chúng mừng hôm nay tranh tài đạt được đại thắng lợi đúng không? Vậy ta cũng có thể tham gia chứ?

- Alice, bây giờ ca ca không có nhiều thời gian để chúc mừng đâu, chỉ còn ba tuần nữa là đến thực tập tốt nghiệp rồi, sau khi thực tập tốt nghiệp kết thúc, chúng ta sẽ ăn mừng nhé?

Lúc này, Lục Ly mỉm cười mở miệng nói.

Alice nghe vậy, mặc dù có hơi mất mát, đôi môi đỏ khẽ vểnh, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu, nàng lại âm thầm nói với Lục Trạch:

- Được thôi, à mà Lục Trạch học trưởng này, ngươi phải cố gắng trong thực tập tốt nghiệp đó nha! Nếu như ngươi được đại học Liên Bang đề cử, khi ấy ta sẽ tự mình xuống bếp nấu ăn cho học trưởng. Nói nhỏ cho học trưởng biết, ta chính là linh trù đấy, người thường không biết điều này đâu.



- Linh trù?

Lục Trạch kinh ngạc, linh trù là đầu bếp dùng hung thú và linh dược chế biến thành thức ăn ngon, khác với đầu bếp bình thường, bọn họ có thể phát huy tối đa hiệu quả đặc biệt của các loại nguyên liệu nấu ăn. Bọn họ giống như dược tề sư luyện chế thuốc biến đổi gen, là một nghề nghiệp vừa hiếm có vừa khó tìm.

Không ngờ thiếu nữ tóc lam đáng yêu trước mắt lại là một linh trù?

- Hi hi, không ngờ đúng không? Cũng vì ta là linh trù nên mới có hung thú đồ giám của Nam Phong tinh nha, những thứ đó đều là nguyên liệu nấu ăn thượng hạng.

Alice vừa cười vừa nói.

Lục Trạch nghe vậy, gật đầu cười:

- Vậy ta liền chờ mong tay nghề của Alice học muội rồi.

Nói thật, toàn bộ Lan Giang tinh không được mấy linh trù, hắn thật sự chưa từng được thưởng thức qua bao giờ.

Alice nghe vậy sững sờ, sau đó cười cười:

- Xem ra học trưởng rất có lòng tin? Học muội liền rửa mắt mong đợi thôi.

Nói xong, nàng chắp hai tay sau lưng, nhảy nhót rời đi.

Lục Trạch nhìn bóng lưng tinh tế với mái tóc lam xinh đẹp kia, luôn cảm thấy học muội này là một đứa bé ngoan nhỉ? Tính cách sáng sủa lại lễ phép, còn là một linh trù.

Không giống hắn, ngay cả nguyên liệu bình thường hắn cũng không biết làm.

Ngay tại thời điểm Lục Trạch đang cảm thán, liền cảm nhận được bên người xuất hiện khí tức cực kỳ ngột ngạt, hắn quay đầu nhìn lại, đã thấy Lục Ly nở nụ cười dịu dàng nhìn mình.