Chương 9: Mua ổ mèo

Điều gì sẽ xảy ra nếu bị người khác phát hiện?

Hoắc Vọng nghe không hiểu ngôn ngữ động vật của cậu, vì vậy hắn đi thẳng đến tầng hầm để xe, muốn lấy xe và túi của mình.

Những đốm vàng vây quanh Lâm Úc lo lắng cho cậu, ríu rít: [Úc Úc, Úc Úc, Úc Úc...]

Lâm Úc dùng móng vuốt kéo khe hở lớn hơn một chút, nhìn phong cảnh nhanh chóng hiện lên ngoài cửa sổ xe, ý thức được Hoắc Vọng muốn dẫn cậu đến trung tâm thương mại chứ không phải bệnh viện hay viện nghiên cứu kinh khủng hơn, rõ ràng tâm trạng đang căng thẳng cũng bình tĩnh hơn rất nhiều.

Đuôi cũng giãn ra, lắc nhẹ nhàng trong túi, xoa dịu những tinh linh khá hoảng loạn này.

Hôm nay là cuối tuần, vì vậy có rất nhiều người đến trung tâm mua sắm này, Hoắc Vọng đã sớm biết không thể tìm được chỗ đỗ xe, không ngờ vừa tới chỗ đỗ xe đã thấy một chiếc xe khác rời đi, để lại một chỗ trống.

Đối với người lần nào cũng không tìm được chỗ để xe như hắn, đây là một chuyện hiếm hoi.

Hắn thuần thục lùi xe vào, sau đó xách theo túi đựng Lâm Úc đi thẳng lên tầng bốn.

Có một cửa hàng thú cưng khổng lồ, được thiết kế chuyên bán các sản phẩm cho thú cưng.

Lâm Úc hiếu kỳ nhô ra khỏi túi, nhưng cậu nhớ rõ không thể để người khác nhìn thấy hình dạng của bản thân, vì thế hơi co lại, đột nhiên, một đôi tay to nhẹ nhàng phủ lêи đỉиɦ đầu cậu, không nhẹ không nặng xoa xoa tai tròn, vừa khéo che khuất chúng.

“A?” Lâm Úc chớp chớp mắt, nhanh chóng hiểu được ý tốt của người đàn ông.

Chỉ cần che tai gấu hoạt hình, cậu sẽ trông giống một con mèo mịn màng, miễn là không tìm hiểu kĩ, sẽ không có sự cố ngoài ý muốn.

Lâm Úc bất ngờ giật giật móng vuốt, không ngờ Hoắc Vọng lại tinh tế như vậy.

Hoàn toàn khác với những tin đồn mà cậu đã nghe trong kiếp trước.

Bằng cách này, Lâm Úc bị bịt tai đưa vào thế giới thú cưng, đôi mắt tinh tường của người bán hàng nhìn ra đây là một người mới bắt đầu nuôi thú cưng, lập tức vội vàng bước đến giới thiệu.

Người bán hàng nở một nụ cười thương mại ngọt ngào: “Hôm nay anh muốn mua sản phẩm gì?”

Cô không khỏi nhìn Lâm Úc, trong lòng gào thét.

Thật dễ thương, trông còn tròn trịa hơn những chú mèo con bình thường!

Hoắc Vọng nói ngắn gọn: "Mua ổ mèo."

Nghĩ đến cảnh bày bừa trên giường của hắn lúc sáng, Lâm Úc đột nhiên hơi chột dạ, rốt cuộc hiểu vì sao hắn lại dẫn mình ra ngoài.

Nhân viên bán hàng rất nhiệt tình giới thiệu họ vào khu vực sản phẩm hàng ngày của mèo, gợi ý những ổ mèo tinh tế.

Ánh mắt Hoắc Vọng quét từ ổ mèo hình hamburger đến ổ mèo hình dứa, cuối cùng cúi đầu hỏi trực tiếp: “Nhóc thích cái nào?"

Anh chàng đẹp trai nghiêm túc hỏi ý kiến

chú mèo với vẻ mặt tỉnh bơ, cảnh tượng dễ thương như vậy khiến tất cả các cô gái xung quanh đang cẩn thận chọn đồ đều phải liếc qua.

Họ thấp giọng thảo luận về nhan sắc của hắn.

Điều khiến họ chú ý hơn cả là chú mèo con đáng yêu, nó thực sự nhìn vào ổ mèo để đáp lời, ngửi tổ mèo cá mập gần nhất, di chuyển chiếc mũi nhỏ màu hồng của nó, có vẻ rất thích cái ổ này.

Hoắc Vọng nhướng mày: “Chắc chắn nhóc muốn cái này?”

Lâm Úc lắc lắc cái tai nhỏ trong lòng bàn tay hắn, coi như đáp lại.