Chương 16: Tôi sợ tôi không cầm giữ được

Edit: An Puung

Beta: Thỏ

Không hổ là chú Lưu.

Người đàn ông giữ chức quản gia nhà họ Hứa hơn 30 năm.

Giữa trưa nhận được điện thoại, nhưng đến khoảng 7 -8 giờ tối, tất cả đồ vật đều được nhà họ Hứa gửi tới trong 5 chuyến, chất đầy phòng ngủ 419, rương lớn rương nhỏ không nhét được vẫn luôn để trên hành lang.

Nhiều sinh viên bí mật theo dõi cảnh tượng náo nhiệt này.

Học viện thể dục Thịnh Kinh gác cổng nghiêm ngặt lại mở cửa sau vì Hứa Thông.

Dựa vào cái gì a?

Chỉ bằng vào việc ba Hứa Thông năm đó đã đầu tư xây dựng thư viện trường, năm kia lại xây dựng thêm nhà ăn trường học, năm trước mua một khoảng đất lớn chung quanh trường học và đang cho xây dựng ký túc xá công nghệ cao, sang năm là có thể bắt đầu đưa vào sử dụng.

Thật sự không có nhà nào tài trợ cho trường học được như nhà Hứa Thông, quả thực họ chỉ đơn giản coi học viện là cải tạo nhà riêng của họ.

Cuộc sống của những người giàu luôn buồn tẻ nhạt nhẽo và phát rồ như vậy.

Dưới thế công một đống quà lớn như vậy.

Ngụy Tây Tây sầu não.

Có thể để cô tự chữa vết thương thật tốt hay không, cô đã làm sai cái gì mà phải gặp được tên Hứa Thông làm trò ngơ ngốc này trong ngày thất tình?

Người khởi xướng Hứa Thông bất giác hồn nhiên không nhận ra sự chán ghét của Ngụy Tây Tây dành cho mình, anh ôm một con gấu bông màu nâu lớn đứng ở trong đống quà, cười đến giống một con chó lớn muốn được khen ngợi, khiến Ngụy Tây Tây lần đầu tiên nghiêm túc thấy rõ diện mạo Hứa Thông - đội trưởng lưu manh của đội bóng chuyền Thịnh Kinh, anh có một gương mặt mang tính lừa gạt.

Một khuôn mặt hình trái tim, hai hàng lông mày nhẹ rũ, một đôi mắt hạnh hơi tròn, đôi môi màu nhạt, không có độ dày hay mỏng, khóe môi trời sinh hơi nhếch lên, như một gương mặt trẻ con, nếu không phải bình thường tính tình quá xú nắm tay quá cứng thì một chút lực sát thương cũng đều không có, huống chi hôm nay mái tóc lởng chởng của anh không xịt keo, màu tóc mái sợi đay thuận theo mà rơi vài sợi ở trên trán.

“Tên lùn, tôi đã mua cho cậu rất nhiều thứ ngon và đẹp mắt, cậu mau xuống dưới nhìn xem, lát nữa còn có những thứ khác nữa, à đúng rồi, con gấu này cho cậu gác ở đầu giường, chẳng phải cậu thích ôm đồ vật ngủ sao, ôm nó nè.” Nói xong liền chuẩn bị nhét gấu bông vào đầu giường Ngụy Tây Tây, kỳ thật anh rất muốn nói, có thể ôm tôi ngủ a, nhưng quân sư của anh bảo, tiến từng bước một rất quan trọng.

Bộ dáng vô hại phúc hậu của Hứa Thông lúc này, nếu không phải nhìn rõ sự ác liệt của anh thì Ngụy Tây Tây thậm chí còn ảo tưởng rằng anh có một cái đuôi mọc sau lưng và đang tuyệt vọng run rẩy nhìn cô.

Đang làm trò gì vậy? Đánh một cái tát rồi cho một kho táo ngọt sao?

Ngụy Tây Tây đẩy đầu gấu ra, đau đầu: “Hứa sư huynh, cậu cất mấy thứ này đi, tôi không cần, hơn nữa phòng ngủ sắp không chứa được.”

“Không sao, quản lí túc xá đã đưa phòng 420 bên cạnh cho tôi để cất đồ, sắc mặt cậu sao lại kém như vậy a, nhìn đầu óc tôi này, chờ thân thể cậu tốt lên lại mở quà cũng không muộn, tôi kêu đám Từ Lãng tới dọn đồ vật, cậu ôm gấu bông trước ha.”

Người này cũng thật biết tìm trọng điểm!

Ngụy Tây Tây ôm con gấu to gấp đôi cô này rồi nhìn thân ảnh hấp tấp rời phòng ngủ kia xong hận không thể ném toàn bộ con gấu về phía cậu ta đi.

Nhưng mà cô đã thử, cư nhiên không ôm nổi con gấu lớn này???

Cô thật sự hoài nghi đây là sách lược mới của Hứa đại lưu manh, dùng một đống đồ vật lấp kín phòng ngủ, khiến cô đi WC cũng khó khăn, dùng con gấu bông này chiếm cứ giường ngủ cô, làm cô không có chỗ nào để ngủ!

Chỉ chốc lát sau, vài người trong đội bóng chuyền liền tới, khí thế ngất trời mà dọn quà

Vừa dọn vừa khóc, vừa khóc vừa chảy nước dãi.

“Người khác 18 tuổi liền có switch bản mới + toàn bộ trò chơi phổ biến, AJ phiên bản giới hạn, đồng hộ hiệu Lego, còn tôi 18 tuổi vì xào rau hẹ trứng gà cho anh Thông mà bị phạt 300 cái Bobby.”

Điền Diệu than thở khóc lóc, Từ Lãng lắc lắc cái hộp nhỏ trong tay: “Nhìn thấy không, chìa khóa siêu xe.”

Những bạn học cùng dọn đồ khác đồng thời quay đầu lại, bị chìa khóa xe Ferrari đâm lóe mù mắt.

Cẩu nam!

Đương nhiên đây không phải điều quá đáng nhất.

Điều quá đáng nhất là sau khi họ đã làm cu li xong, anh Thông lại tới phòng ngủ bọn họ cọ giường!

“Anh Thông xin cậu thương xót đi, cơ hội tiếp cận tốt như vậy, vì sao còn muốn tới ở với bọn tôi a!”

Anh Thông đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi lại có chút ngượng ngùng mà nói: “Hôm nay thân thể cậu ấy không thoải mái, tôi sợ ở cùng nhau tôi sẽ không cầm giữ được.”

Bốn người phòng 621: Hiểu.

-------------------

Hôm qua Tinh khá bức xúc vì một câu nói.

"hẳn 2 chương luôn, ko uổng công cmt từ fb qua đây🙄"

Tinh dám nói là bọn mình không nợ gì bạn đâu nhé. Tinh up hai chương vì trước thi Tinh có hứa sau thi up lại, bản thân Tinh đã nắm truyện trong tay từ trước kỳ thi rồi và Tinh có ý định bão từ trước kỳ thi.

Bão truyện là team thấy truyện tích khá nhiều mà có một thời gian để bạn đọc chờ lâu nên mới bão. Chứ không phải bạn nói là Liên Minh Sắc Nữ nghe theo bạn đâu nhé.

Rất cảm ơn các bạn đã chờ đợi ủng hộ Liên Minh Sắc Nữ mong mọi người thông cảm vì tình trạng thiếu beta của Liên Minh Sắc Nữ không cmt giục và hối ra chap.