Chương 16

Triệu Tầm Dữ ngủ không biết trời trăng mây đất thì đột nhiên tiếng chuông báo to đùng của “cục gạch” dưới gối vang lên làm cậu giật mình, ngồi bật dậy.

“Á à a, nơi đó chính là cao nguyên Thanh Tạng (*)!!”

(*)Bài hát Cao Nguyên Thanh Tạng do Trương Thiên Nhất sáng tác

Triệu Tầm Dữ thả lỏng người, nổi giận ấn nút nghe: “Ai đấy?”

“Dậy đi, cho cậu mười phút, chú Lương có lòng tốt chở chúng ta đi, chú ấy đang chờ dưới nhà rồi đây này.”

Người này ngủ mà cứ như là hôn mê bất tỉnh vậy, gõ cửa mãi vẫn không thấy động tĩnh gì.

Triệu Tầm Dữ nhìn đồng hồ, 6 giờ 10, bên ngoài trời mới vừa sáng thôi mà?!

“Có cần phải dậy sớm thế không? Giờ này có khi người khác còn chưa rời giường nữa ấy, ra đường vào giờ này để mà trúng gió à?”

“Chú Lương muốn mang trái cây cho ông chủ thị trường kiểm tra hàng hóa nên phải nhân lúc nó còn tươi, cậu nhanh tay nhanh chân lên đấy.”

Triều Tầm Dữ thở dài cam chịu.

Cậu rửa mặt thay ông áo như cái xác không hồn, bước chân lừng thững, cảm thấy buồn ngủ khủng khϊếp.

Chú Lương lái xe van, vốn dĩ hàng ghế sau có hai hàng, nhưng để có thể chứa nhiều đồ hơn nên hàng sau cùng đã bị bỏ đi. Vài giỏ trái cây chất đầy trong cốp xe làm cho chiếc xe tràn ngập mùi thơm ngọt ngào tươi mát của nho và vải.

Chú Lương đặt gói hành lý cho con trai mình ở ghế phụ, Triệu Tầm Dữ ngồi với Sở Tri Lục ở hàng ghế sau. Giữa hai người vốn dĩ có một khoảng cách nhất định, nhưng Triệu Tầm Dữ vừa ngồi xuống đã chìm vào giấc ngủ, có lẽ do không thoải mái nên mỗi lúc lại nhích gần hơn về phía cô, qua vài phút sau, Triệu Tầm Dữ nghiêng người, dựa hẳn vào vai cô.

Sở Tri Lục cứng người, duỗi tay đẩy đầu cậu ra. Nhưng còn chưa được một phút, cậu lại tiếp tục dựa.

Sở Tri Lục nhìn ghế lái, chú Lương đang tập trung lái xe nên không để ý tới động tĩnh đằng sau.

Tóc của Triệu Tầm Dữ cứ chọc vào cổ cô, hơi ngứa. Ở khoảng cách này, Sở Tri Lục có thể ngửi được mùi thơm đặc biệt trên người cậu.

Sạch sẽ và thoải mái, giống như ánh mặt trời, lại vừa giống như biển cả.

Sở Tri Lục cúi người xuống và quan sát cậu. Cậu nhắm hai mắt lại, ngủ say sưa, hàng mi dày và mảnh trông như hai chiếc quạt nhỏ.

Sở Tri Lục không có thần tượng, bởi vì vẻ đẹp của những người nổi tiếng hay streamer trên mạng đều không làm cô thấy ấn tượng.

Nhưng bây giờ, cô không tài nào rời mắt khỏi gương mặt của Triệu Tầm Dữ, không biết vì sự thay đổi sau mười năm của cậu hay vì cái gì khác.

Mười năm trước, Triệu Tầm Dữ vẫn còn là một cục bột nếp bụ bẫm với đôi mắt sáng, khác biệt rất lớn so với hiện giờ.

Triệu Tầm Dữ 18 tuổi có một gương mặt nam tính sắc cạnh. Trán của cậu to rộng, lông mày sắc sảo, sống mũi cao và thẳng, tràn đầy vẻ quyến rũ. Nhưng phía dưới, bờ môi mỏng hơi cong mang chút ngây thơ và rạng rỡ của tuổi trẻ. Sự kết hợp giữa hai nửa khuôn mặt không khiến cậu kỳ lạ mà càng gợi cảm hơn.

Ngoài ra, đôi mắt của cậu vô cùng to tròn và trong sáng, đây là vẻ đẹp mà nhiều người theo đuổi.

Mái tóc hơi dài màu xanh lá không hề có vẻ nổi loạn, ngược lại càng tôn lên khí chất thanh lịch cao quý.

Mặc dù cảm thấy tư duy của cậu không được bình thường, tính tình nóng nảy và trẻ con, Sở Tri Lục vẫn phải thừa nhận cậu có một vẻ ngoài rất quyến rũ và rất dễ lừa gạt người khác.