Chương 2: Nhét Nho Vào Hoa Huyệt Của Cô, Ép Lấy Nước Uống.

Khương Thủy Lê vẫn luôn chờ đợi câu trả lời của Tưởng Khanh từ cái lần cô gửi thư tình cho anh ấy, cô có để lại thông tin liên lạc của mình trên thiệp Giáng sinh, còn có số WeChat và QQ, nghĩ rằng nếu anh ấy đồng ý thì có thể tự add cô.

Nhưng mà một tuần sau đó, cô cũng không có thấy anh ấy add mình, cô cũng sắp sầu đến chết rồi, nghĩ rằng Tưởng Khanh không có ấn thượng

gì với cô cho nên không thèm add cô.

Nhưng cô đã thầm thích Tưởng Khanh từ rất lâu, cô cảm thấy chút khó khăn này không thể làm khó được cô, có câu nói, nữ truy nam cách tầng vải mỏng, cho nên cô không thể dễ dàng bỏ cuộc như vậy.

Bây giờ nam thần không đồng ý, có lẽ vì không biết tính tình, con người của cô thế nào, cô phải thường xuyên lượn lờ trước mặt nam thần hơn mới được.

Lâu dần, Tưởng Khanh sẽ cảm thấy cô thật là dễ thương, như thế sẽ thích cô.

Vì vậy sau hai ngày cô nản lòng, cô lại bơm full máu sống lại, tiếp tục lắc lư trước mặt Tưởng Khanh.

Hôm nay biết được lớp bọn họ sẽ đấu bóng rổ quan hệ hữu nghị với trường Trung học cơ sở số 13, cô liền biết rằng, cơ hội đã đến, sau khi trận đấu kết thúc, cô có thể đưa nước cho anh ấy uống.

Một cảnh như phim thần tượng lãng mạn như vậy nhất định có thể sẽ gây ấn tượng mạnh với nam thần, cô lắc lư ở căng tin một vòng, mua một chai Evian đắt tiền nhất, nam thần nhất định sẽ nhìn thấy được tâm ý của cô.

Trận đấu bóng rổ lần này thực sự rất hot, có rất nhiều nữ sinh đến xem, bởi vì không một nam sinh nào ra chơi trên sân mà không đẹp trai, dáng vóc không ngon cả.

Khương Thủy Lê tìm một chỗ có tầm nhìn đẹp nhất, chờ sau khi trận đấu kết thúc, cô liền đi qua đưa nước cho anh ấy.

Trời mùa đông vẫn còn khá lạnh, Khương Thủy Lê không có nhìn bóng rổ mà vẫn luôn nhìn chằm chằm Tưởng Khanh, cô cảm thấy mình bị nam thần làm cho choáng váng rồi, mọi động tác của anh ấy thật sự là quá đẹp trai.

Nhưng mà anh em tốt của anh ấy, Cố Thanh Châu, có chút chướng mắt, cái lão này luôn chặn anh ấy, còn thích chơi trội, ngăn cản cô nhìn nam thần.

Trận đấu vừa kết thúc, một đám con gái chạy ùa tới, dọa cho Khương Thủy Lê sợ hết hồn, đợi tới lúc cô phản ứng lại thì đã có một cô gái vô cùng xinh đẹp đứng bên cạnh Tưởng Khanh đưa nước cho anh ấy, hai người đang nói chuyện với nhau.

Khương Thủy Lê thấy cô gái nhà người ta xinh đẹp như vậy, nhất thời liền cảm thấy tự ti, cô gái xinh đẹp như vậy đứng với Tưởng Khanh thật xứng đôi, cho nên cô không dám đi lên.

Khương Thủy Lê nghĩ, một chai Evian cô mua với giá 10 tệ cũng không nên lãng phí đúng không?

Cô tiếc rẻ chai nước 10 tệ, cô vẫn có thể kiếm tiền bằng cách bán nó.

Cô quay đầu nhìn lại, thấy tình cảnh thị trường của Cố Thanh Châu thật sự là quá tệ, đến mức không có người nào đưa nước cho anh.

Anh vừa mới chơi bóng rổ xong, đầu đầy mồ hôi, chắc chắn là rất khát nước, Khương Thủy Lê muốn bán cho anh với giá 9 tệ, cũng ổn mà, mình cũng có thể kiếm được ít tiền.

Nghe nói Cố Thanh Châu rất giàu, hẳn là không thiếu chút tiền này, cô đi tới, kêu anh lại:

"Này, bạn học, anh vừa mới chơi bóng rổ xong, chắc là rất khát phải không? Tôi có một chai nước suối nè, anh......" . "

Cố Thanh Châu nhìn cô gái trước mặt có chút ấn tượng, đây là người đưa thư tình cho anh lần trước mà, thấy anh không có hồi âm, giờ lại đưa nước suối?

Ai quen Cố Thanh Châu đều biết, nữ sinh đều không dám đưa nước cho anh, trước đây cũng có người đưa nước cho anh, chính là một nữ sinh thích anh, bởi vì muốn đưa nước cho anh để thu hút sự chú ý của anh thì bị anh mắng té tát, từ đó không có bất kỳ người nào dám đưa cho anh thứ gì nữa, bởi biết rằng anh sẽ không nhận.



Cô nữ sinh này còn dám đưa nước cho anh, e rằng thích chịu ngược đi.

Quả thật là Cố Thanh Châu rất khát, anh đến muộn, không có đi tới canteen mua nước trước, bây giờ cả người mồ hôi nhễ nhại, vô cùng khát, lười đi canteen mua nước.

Anh cầm điện thoại di động, giơ lên trước mặt nói với Khương Thủy Lê:

"Tôi không nhận chai nước khoáng này, nhưng mà chai nước khoáng này coi như tôi mua từ tay cô, bao nhiêu tiền?"

Đây không phải là những gì cô đang nghĩ?

Quả nhiên anh nhất định sẽ mua chai nước này!

Nhìn thấy dáng vẻ tự giác của anh như vậy, Khương Thủy Lê cũng không thèm giảm giá: "10 tệ."

Wechat thông báo đã nhận 10 tệ, Khương Thủy Lê thật sự là quá xúc động, không mất xu nào, vô cùng vui vẻ trở về.

Cố Thanh Châu nghĩ là, anh muốn uống nước, nhưng mà không nhận tình yêu của cô, tốt nhất là mua lại chai nước khoáng, như vậy thì không cần phải đồng ý với cô, không liên quan gì đến cô.

Khương Thủy Lê không khỏi nở nụ cười rời đi, đúng lúc này Tưởng Khanh đi tới, nhìn Cố Thanh Châu nhận lấy chai nước khoáng do cô đưa cho, thật sự không thể tin được.

"Thanh Châu, tớ nhìn thấy cô gái rời đi mà còn cười tươi vui vẻ như vậy, đây là cậu đồng ý lời tỏ tình của cô ấy rồi sao?"

Cố Thanh Châu nghe như vậy thì liền nhìn về phía cô nữ sinh đang nhảy nhót bước về phía trước cách đó không xa, nhướng mày nói:

"Không có, tớ nói là, đừng có mơ tưởng gì với tớ, tớ mua lại chai nước này từ cô ấy, cô ấy cười vui vẻ như vậy, tớ đoán là tớ nhận nước cô ấy đưa cho, cô ấy thích tớ cho nên không kiềm được á."

...

Khương Thủy Lê không nói nên lời nhìn Cố Thanh Châu nhét qυầи ɭóŧ của cô vào bên trong cô chơi đến nghiện, người này thật sự là thích chơi đủ kiểu với cô mà.

Hai người ở bên nhau nhiều năm như vậy, dĩ nhiên cái gì cũng đều đã thử hết, thân thể vô cùng phù hợp với đối phương, Cố Thanh Châu nhét qυầи ɭóŧ của cô ở bên trong lôi kéo tới lui, kí©h thí©ɧ trong âʍ ɦộ, làm cho bên trong chảy ra không ít nước da^ʍ, dính ướt lòng bàn tay của anh.

Khương Thủy Lê bị chơi đến mức động tình, hai chân mềm nhũn đến mức suýt nữa không đứng vững, cứ như vậy ngã ngồi xuống sô pha, âʍ ɦộ cắn thật chặt qυầи ɭóŧ, Cố Thanh Châu không chịu nổi nữa, kéo qυầи ɭóŧ của cô ra khỏi âʍ ɦộ.

Qυầи ɭóŧ bị nhét vào bên trong quá lâu, lúc bị kéo ra, có chút kí©h thí©ɧ, Khương Thủy Lê tách tiểu huyệt ra, tiểu huyệt bị qυầи ɭóŧ cọ xát nên hơi hé, thịt non nuốt vào nhả ra vô cùng hấp dẫn anh.

Sau một thời gian dài, cơ thể đã quen với sự khıêυ khí©h của anh, cho nên chỉ trong một lát như vậy đã ướt nhẹp, có thể trực tiếp tiến vào.

Cố Thanh Châu dùng ngón tay sờ soạng thịt bên ngoài âʍ ɦộ của cô một cái, anh ngồi ở trên sô pha, dựa lưng vào sô pha, để cho Khương Thủy Lê đứng dậy trực tiếp ngồi ở trên côn ŧᏂịŧ của mình.

Mông của Khương Thủy Lê bị anh vỗ một cái, lập tức liền hiểu được anh muốn chơi tư thế gì.

Hai người hiện tại đã vô cùng ăn ý, chỉ cần anh vỗ mông một cái thì liền biết anh muốn chơi tư thế nào, muốn thay đổi tư thế nào.



Cô đứng dậy khỏi ghế sô pha, tư thế ngồi xổm xuống, ngồi thẳng xuống côn ŧᏂịŧ của anh, nắm lấy côn ŧᏂịŧ của anh rồi từ từ nhét vào âʍ ɦộ của cô.

Côn ŧᏂịŧ của anh quá to, đã một tháng hai người chưa làʍ t̠ìиɦ với nhau, thời điểm anh đi vào vẫn hơi khó khăn, phải một lúc sau thì cô mới từ từ đút côn ŧᏂịŧ lớn của anh vào.

Sau khi đút vào thì cô ngồi hẳn xuống, nuốt côn ŧᏂịŧ vào thật sâu bên trong mình thì cô dừng lại, cả hai cùng phát ra tiếng ngâm nga, lâu lắm rồi hai người họ không làʍ t̠ìиɦ, hơi nhớ nhớ, tự nhiên liền không nhịn được nữa.

Cô nhét côn ŧᏂịŧ của anh và giữ im như thế được một lúc thì bắt đầu bám vào ghế sô pha, vặn eo và bắt đầu lên xuống trên côn ŧᏂịŧ của anh, phát ra tiếng thân thể va chạm.

Cô thật sự rất sướиɠ, rất nhớ loại cảm giác bị trym bự nhét đầy, sướиɠ đến mức ngón chân co quắp lại, Cố Thanh Châu đưa tay lên nắm lấy đầṳ ѵú của cô, sau đó sờ xuống, nắm lấy eo thon của cô, bắt đầu di chuyển côn ŧᏂịŧ của mình lên xuống.

Anh cũng rất nhớ cái lỗ huyệt ấm áp của cô, bên trong nó hút anh chặt chẽ.

Nước da^ʍ làm ướt hết bên hông anh.

Anh dùng một tay ấn phía sau đầu cô để cô và anh hôn nhau, môi và lưỡi va chạm, anh thô bạo cắи ʍút̼ môi cô, mυ"ŧ lấy đầu lưỡi cô, cùng nhau nuốt nước bọt của nhau.

Khương Thủy Lê bị làm cho sướиɠ đến mức không nhịn được rêи ɾỉ, thoải mái rêи ɾỉ, buông miệng của anh ra vừa thở hổn hển vừa kêu lên:

"A…sướиɠ quá…làm em…làm chết em đi…"

Cố Thanh Châu thích nghe tiếng rêи ɾỉ trên giường của cô, mỗi lần rêи ɾỉ cũng làm cho xương cốt của anh mềm nhũn ra, anh dùng sức bóp mạnh mông cô, nâng mông cô lên, dùng sức rút ra cắm vào thật mạnh, làm đến mức ghế sô pha rung lên bần bật.

Sở dĩ lúc đầu Cố Thanh Châu mua biệt thự độc lập chính là muốn làʍ t̠ìиɦ thỏa thích, có rên to bao nhiêu thì cũng không ai nghe thấy tiếng làʍ t̠ìиɦ, giống như bây giờ, có thể làm cho cô rêи ɾỉ bao nhiêu tùy thích.

Rất lâu rồi chưa làʍ t̠ìиɦ, Cố Thanh Châu không kìm nén được lâu, sau khi anh làm cô lêи đỉиɦ trước liền rút ra, bắn vào trong thùng rác.

Sau khi lêи đỉиɦ, Khương Thủy Lê mềm mại tựa vào người anh.

Phía dưới còn chưa khép lại được, nó đã làm đến mở ra.

Sau khi Cố Thanh Châu xuất tinh cũng rất thoải mái, nhìn thấy có nho trên bàn, anh cầm lấy mấy quả nho, lại mở hai chân của Khương Thủy Lê ra lần nữa, nhét từng trái nho nhỏ vào bên trong âʍ ɦộ của cô.

Nho có hơi lạnh, Khương Thủy Lê vừa mới lêи đỉиɦ nên phía dưới còn nóng, bị cảm giác lạnh như vậy kí©h thí©ɧ đến mức hét lên:

"Cố Thanh Châu, anh làm cái gì vậy?"

Cố Thanh Châu không ngờ âʍ ɦộ của cô nhỏ như vậy lại có thể nhét được nhiều nho đến thế, liền nhét mấy trái vào, còn một trái cuối cùng để ở lối vào của lỗ nhỏ, vô cùng dụ hoặc .

Anh khép hai chân cô lại, vỗ nhẹ vào mông cô nói:

"Kẹp nho đi nấu cơm cho anh ăn, ép mấy quả nho cho anh, anh muốn uống nước nho."

...