Chương 3: Quan binh diệt phỉ

(Kỷ Nguyên) ngày thứ 4

Buổi sáng, Lâm Thiên dẫn theo trên dưới 50 tên ăn mày lườm lượp ra khỏi huyện thành Nam Dương, trở về Lâm gia thôn.

Theo buổi tối hôm trước cùng Mã An trò chuyện, Lâm Thiên biết được trong huyện thành ăn mày số lượng đạt đến cả gần ngàn người. Là một con số rất lớn.

Lâm Thiên mặc dù đối với những người ăn mày này cũng là có ý tưởng. Bất quá Lâm gia thôn điều kiện tạm thời không cho phép.

Không nói đến vấn đề lương thực thực phẩm hàng ngày, chỉ nói đến nhà cửa quản lý.... Lâm gia thôn là chưa thể lập tức thu nhận số lớn nhân khẩu.

Kỳ thực lần này dẫn theo trên dưới 50 người ăn mày trở về, Lâm Thiên cũng là đánh cược rất lớn.

Lâm gia thôn cũng liền hơn 60 người. Bây giờ một lần thêm 50 người mới vào, an toàn, trị an trong thôn, hòa bình giữa người mới người cũ... Cũng là một vấn đề rất lớn.

Nam Dương huyện thành trở về đến Lâm gia thôn cũng là mất gần một ngày thời gian.

Buổi sáng sớm rời khỏi thành, đến tối mới trở về đến thôn.

Tốc độ sở dĩ chậm chạp hơn lúc đi là bởi vì số người tăng lên, lại còn có trẻ nhỏ cùng phụ nữ....

Buổi tối về đến Lâm gia thôn, cùng mọi người nói chuyện vài câu, lại để cho Lâm Sơn tạm thời sắp xếp đám người mới... Lâm Thiên một ngày mệt nhọc bôn ba liền trở về đi ngủ rồi.

(Kỷ Nguyên) Bên trong người chơi mặc dù không ăn không uống, thế nhưng quãng đường dài bôn ba, làm việc.... Cũng sẽ xuất hiện cảm giác mệt nhọc.

.....

Ngày hôm sau buổi sáng, Lâm Thiên bàn bạc với Lâm Sơn một hồi, liền sắp xếp mọi người vào công việc.

Một nhóm người tiếp tục ra đồng đi săn . Nhóm còn lại phụ trách xây dựng.

Đầu tiên cần làm chính là xây dựng nhà ở cho người mới.

Bởi vì thôn trang diện tích trước đó khá nhỏ. Cho lên bắt đầu xây thêm nhà ở mới, Lâm Thiên quyết định mở rộng phá bỏ hàng rào cũ. Quy hoạch lại một phần nhà ở.

Ngay trong buổi sáng, Lâm gia thôn liền biến thành một công trường xây dựng thực thụ.

Nhà ở, hàng rào.... Rất nhiều rất nhiều việc.

May mắn Lâm gia thôn vị trí xung quanh đều là đồng bằng, cho lên mọi việc cũng không có đặc biệt khó khăn.

Xây nhà xây hàng rào... Đa phần vật liệu đều làm bằng gỗ. Cách Lâm gia thôn không xa liền có một cánh rừng bạt ngàn. Này vừa hay cung cấp đủ vật liệu.

Lâm gia thôn mấy ngày sau đó đều bừng bừng khí thế.

Xây dựng quá trình ở ngày thứ 5 thì liền xong xuôi.

Lâm gia thôn (thôn nhỏ cấp 1)

Thôn trưởng: Lâm Thiên.

Dân cư: 117 người.

Quân sự: hương dũng 10 người.

Kiến trúc: Tiệm rèn, tiệm may.

Lâm gia thôn số liệu thay đổi rất nhiều so với lần đầu tiên Lâm Thiên xem xét.

Đặc biệt còn thêm 2 cái số liệu là quân sự cùng với kiến trúc.

Mặc dù thông số không ra gì, thế nhưng Lâm Thiên vẫn cảm thấy vui vẻ. Ít nhất là có tiến bộ so với trước đó.

Xây dựng thôn trang xong xuôi, mọi người đều biết tiếp tục làm ruộng.

Đương nhiên, người trong tiệm rèn cùng tiệm may vá thì ngoại trừ.

Tiệm rèn người sản xuất nông cụ, tiệm may vá thì may quần áo cho mọi người trong thôn.

Lâm Thiên cùng với Lâm Sơn thảo luận, để cho một nhóm 10 người đi chặt cây đốn gỗ, những người khác thì tận lực khai hoang, mở rộng đồng ruộng.

10 tên thanh niên trai tráng được chọn làm hương dũng thì theo Mã An vào trong rừng, săn bắn huấn luyện, trau dồi kinh nghiệm chiến đấu.

(Kỷ Nguyên) ngày thứ 10

Ngày hôm nay Lâm Thiên cũng không ở trong thôn theo mọi người làm nụng, mà là chạy khỏi thôn từ sớm.

Hai hôm trước hắn liền nhận được thông tin nghe nói hôm nay Nam Dương huyện thành sẽ tổ chức quân đội đi tiêu diệt sơn tặc.

Sở dĩ Lâm Thiên biết được thông tin này là bởi vì hai hôm trước Mã An vừa vặn chuyển đồ tới, bán ở trong huyện thành.

Dựa theo tìm hiểu, cho trại sơn tặc kia cách Lâm gia thôn hơn 20km.

Quan binh diệt phỉ, chém gϊếŧ chém gϊếŧ loại chuyện này đối với người bản địa là không có gì đáng xem.

Bất quá đối với Lâm Thiên thì lại không giống.

Hắn một phần tò mò, 9 phần thì muốn xem có vớt vát được thứ gì sau cuộc chiến hay không.

Chạy một buổi sáng, đến trưa muộn thì Lâm Thiên cũng tiếp cận được trại sơn tặc vị trí.

Để huyện thành tổ chức quân đội đi diệt phỉ, trại sơn tặc này là khá lớn.

Núp trên một ngọn cây từ phía xa quan sát, Lâm Thiên đếm tính trại sơn tặc quy mô ít nhất cũng gấp vài lần Lâm gia thôn.

Xung quanh sơn trại 2 mặt được núi đá bao phủ, 2 mặt còn lại thì được cao 4m tường thành làm bằng gỗ vây quanh.

Làm bằng gỗ tường thành là không thể như tường đá chắc chắn. Bất quá cũng khá kiên cố. Ở chỗ cửa ra vào càng là cho người ở bên trên chạy qua chạy lại không có vấn đề.

Ở trên ngọn cây chỗ xa, Lâm Thiên cứ như vậy im ắng quan sát cả toà sơn trại.

Thời gian nhanh chóng trôi qua. Hơn 1 giờ sau đó

Sơn trại bên ngoài vài ba người chạy nhanh đến.

Cũng không biết mấy người này cùng trên cổng trại sơn tặc nói cái gì, chỉ thấy vài phút sau đó cửa sơn trại mở ra. Mấy người kia liền đi vào bên trong.

Thời gian lại lặng lẽ trôi qua.

Ước chừng 10 phút sau

Trong sơn trại truyền ra những tiếng huyên náo để cho Lâm Thiên cũng là lên tinh thần.

Chỉ thấy trong sơn trại rất nhiều sơn tặc lao ra ngoài cửa trại. Thành hàng xếp trước cửa.

Sơn tặc rất nhiều, ít nhất cũng 5-600 người.

Sơn tặc trang bị hỗn hợp. Đao thương cung tên đều có.

Trên người giáp da giáp sắt đủ loại.

Sơn tặc xếp thành trận địa, cầm đầu là 3 người trung niên.

Thời gian lại chậm rãi trôi qua.

Không biết bao nhiêu lâu sau đó, từ phía xa đội ngũ chỉnh tề quan binh cũng xuất hiện.

Quan binh số lượng rất nhiều. Ít nhất cũng hơn một ngàn người.

So với sơn tặc, quan binh trang bị thống nhất, tinh lương hơn không biết bao nhiêu lần.

Đội ngũ cũng là có quy củ rõ ràng hơn.

Quan binh cùng sơn tặc, hai đội ngũ dừng bước ở cách nhau 200m khoảng chừng.

Ở phía xa trên ngọn cây, Lâm Thiên không hiểu thấu mà có chút kích động nhìn xem.

Đại chiến đấu là muốn xảy ra.

Ngoại trừ trước đó màn giới thiệu khi đăng nhập vào (Kỷ Nguyên), lần này có thể là lần đầu tiên Lâm Thiên chứng kiến toàn cảnh một trận chiến....

Hơn 10 phút sau, đại chiến chính thức bắt đầu.

Trước tiên tiến công là quan binh.

Quan binh hàng trước cầm khiên sắt chậm rãi tiến lên. Ngay phía sau là lính cầm thương mâu đao các loại.

Quan binh cung tiễn đội đi ở phía sau cùng. Cầm cung dương tên chậm rãi tiến lên, chỉ đợi vào tầm bắn.

Sơn tặc bên kia không có như quan binh kỷ luật như vậy.

Gặp quan binh vào tầm bắn, bắt đầu xả tên thì sơn tặc cũng liền dùng thưa thớt mũi tên để đáp trả.

Cùng lúc đó sơn tặc bộ binh dưới sự dẫn đầu của 3 người thủ lĩnh cũng bắt đầu xung phong lao lên.

Dù cho hai bên chưa chính thức va vào nhau, thế nhưng chiến trường đã là vô cùng ác liệt.

Sơn tặc bị quan binh mũi tên bắn trúng 10 thì quan binh cũng trúng tên 2-3 người.

Cung tên không ngừng qua lại bay ra. Hai bên bộ binh cũng là chính thức va vào nhau.

Người trước ngã xuống thì người sau tiến lên.

Máu tươi đổ đầy trên đất. Thiếu cánh tay hay bị thương binh lính cùng sơn tặc đều là lăn lộn không ngừng.

Những tiếng kêu thảm, la hét..... vang vọng. Chiến trường là vô cùng huyết tinh thảm thiết.

Ở phía xa xa quan sát Lâm Thiên, dù không ngừng tự nói là đang trong trò chơi... thế nhưng cũng là không nhịn được mà nôn oẹ liên hồi.

(Kỷ Nguyên) Trò chơi này.... Mọi thứ đều là không có khác biệt so với thực tế. Đến cả cảnh tượng máu me chém gϊếŧ.

Mặc dù tâm lý có chút không chịu được, bất quá Lâm Thiên vẫn là cắn răng tiếp tục nhìn xem chiến trường.

Cái cảnh tượng máu me kinh khủng này sau này rất có thể sẽ thường xuyên diễn ra.

Tâm lý là cần phải nhanh chóng rèn luyện lên....

Ước chừng hơn 1 giờ sau, chiến đấu xem như là mới kết thúc.

Sơn trại trong ngoài sơn tặc 9 phần bị diệt sát. Một số ít thì đầu hàng quan binh.

Trận này chiến đấu quan binh dù có ưu thế về số lượng cùng vũ khí trang bị, thế nhưng sơn tặc dũng mãnh phi thường. Làm cho quan binh cũng có tổn thất không nhỏ.

Chiến đấu kết thúc sau quan binh liền bắt đầu thu dọn chiến trường.

Sơn trại bên trong tài bảo được chất lên xe ngựa kéo. Người sống sót bị bắt thành tù binh, xếp thành hàng chờ đợi áp giải về huyện thành.

Quan binh thu dọn thi thể của binh sĩ nhà mình chất lên xe ngựa kéo. Người bị thương cũng là được băng bó tạm thời....

Đến nỗi sơn tặc... Người bị thương nhưng còn sống sót thì bị tàn nhẫn bổ đao. Người đã chết cũng liền phơi thây hoang dã.

Thu thập chiến lợi phẩm, yên trí cho binh lính bị thương, tử vong.... Quan binh sau đó liền áp giải tù binh chậm rãi rời khỏi.

Ở phía xa trên ngọn cây, Lâm Thiên nhìn thấy một người quan binh cuối cùng cũng rời khỏi, không khỏi cắn răng mà trèo xuống cây, đi về phía sơn trại.

Chiến trường bên trong chỉ còn mùi máu tanh cùng với sơn tặc thi thể ngổn ngang. Khung cảnh rất rợn người.

Sơn trại chiến trường là quan binh đã dọn dẹp qua, thế nhưng sơn tặc vũ khí, áo giáp ... Còn rất nhiều.

Lâm Thiên là vì những thứ này mà đến, tự nhiên lúc này không thể lui bước.

Đầu tiên là gom nhặt vũ khí từ khắp nơi trên chiến trường lại thành đống.

Đao thương cung tên ..... Số lượng rất nhiều. Ít nhất cũng có vài ngàn.

Gom nhặt xong vũ khí cũng mất gần 2 giờ thời gian.

Xem như đã quen thuộc với mùi máu tươi hay là thi thể Lâm Thiên liền cẩn thận dò xét mỗi một bộ sơn tặc thi thể.

Mấy trăm bộ thi thể của sơn tặc này bên trên nhưng có không ít còn dùng được hay là làm bằng sắt áo giáp.

Những thứ này hắn cũng không có dự định bỏ qua. Áo giáp đạt tiêu chuẩn, không tổn hại nhiều thì liền từ trên thi thể lột ra, chất lại thành đống cùng vũ khí.

Không có cách nào, Lâm gia thôn tiệm rèn cơ bản chỉ rèn được nông cụ. Vũ khí các thứ là rất thô ráp...

Thu gom xong sau Lâm Thiên liền thăm dò vào bên trong sơn trại chỗ nhà ở.

Dù sao nơi này rất nhiều vũ khí trang bị, cần không ít thời gian để vận chuyển về Lâm gia thôn. Một mình hắn là không thể nào chuyển được.

Mà những thi thể sơn tặc này vài giờ nữa thì sẽ biến mất. Cũng không lo lắng dịch bệnh các thứ. Dù sao cũng là trò chơi đi.

Lâm Thiên dự định là tìm tòi bên trong khu nhà ở sơn trại, sau đó lại qua đêm một hôm.

Buổi sáng từ Lâm gia thôn rời đi hắn đã cùng Lâm Sơn, Mã An mấy người nói chuyện. Ngày mai buổi sáng Mã An liền dẫn người tới bên cạnh sơn trại....