Chương 3: kiểm soát em

Ninh Tâm nhớ đến điều gì lập tức hí hửng nói với Kha Nguyệt. "Chiều này cậu cùng tớ đi xem Khương Thành học trưởng chơi bóng rổ".

Kha Nguyệt có chút lưỡng lự, cũng không muốn đi lắm. Nhưng nhìn thấy ánh mắt chờ mong của bạn thân, lời từ chối lại khó có thể nói ra khỏi miệng.

Ninh Tâm cảm nhận được sự phân vân của Kha Nguyệt lập tức tung ra tuyệt chiêu. Cô cầm tay Kha Nguyệt dùng sức lắc lắc, miệng còn không ngừng nói.

"Đi mà, đi cùng tớ đi mà. Làm ơn đó".

Nhìn biểu cảm cay mắt mà tự cho là đáng yêu của Ninh Tâm. Kha Nguyệt cũng hết cách, chỉ có thể miễn cưỡng gật đầu đồng ý.

" Vậy cũng được. Nhưng mà đi một chút thôi nha ".

Ninh Tâm cười híp mắt, lập tức gật đầu như đào tỏi.

" Được, được sẽ không tốn nhiều thời gian của cậu đâu "

Kha Nguyệt trong lòng lại nghĩ. Cô nghe nói hôm nay anh trai phải đi gặp đối tác. Cô về muộn màng một chút chắc không sao.

...

Hiểu Phong hẹn gặp đối tác lẽ ra sẽ tan làm muộn một chút. Nhưng anh cố ý bảo thư kí sắp xếp cuộc gặp vào buổi trưa, rồi chiều làm việc xong sớm một chút để đuổi kịp Nguyệt Nguyệt tan học.

Anh lái xe qua một cửa hàng đồ ngọt còn dừng lại một chút để mua bánh kem dâu tây mà bé con thích.

Đi đến cổng trường thì học sinh cũng đã về bớt rồi. Hiểu Phong vẻ ngoài nổi bật đứng cạnh chiếc xe rolls royce đắt tiền vô cùng thấy được. Học sinh đi qua đều như có như không hướng tầm mắt về phía anh, một số người còn nhận ra anh là ai nhưng không dám tiếp cận.

Hải Linh vừa đi ra đến cổng đã thấy anh Hiểu Phong. Mắt cô lập tức sáng lên. Vội vàng ra hiệu cho đám bạn đi trước, còn mình thì sửa soạn lại ngoại hình. Rồi bước đi nhẹ nhàng đến trước mặt anh.

"Anh Hiểu Phong đến đón Kha Nguyệt sao ạ".

Giọng nói cô ta lại dịu dàng vô cùng.

Hiểu Phong nghe thấy giọng nói của cô ta thì nhăn mày quay lại. Thấy là một cô gái xa lạ thì có chút khó hiểu.

Hải Linh vừa đi đến đã thấy được vẻ mặt hiện rõ xa cách của Thừa Phong giống như đây là lần đầu gặp cô ta vậy. Hải Linh có chút khựng lại. Cô ta hao tâm tổn sức muốn tiếp cận anh ấy, mà anh lại chẳng nhớ rõ cô là ai.

Kìm chế ngượng ngùng, cô treo lên gương mặt tươi cuời nói.

"Anh không nhớ em sao, em là Hải Linh bạn cùng lớp của Kha Nguyệt".

Thừa Phong bây giờ mới nhớ ra có người này. Vừa lúc anh cũng đang sốt ruột vì mãi không thấy Nguyệt Nguyệt ra.

" Vậy cô có thấy Nguyệt Nguyệt nhà tôi không ".

Hải Linh giả vờ tự nhiên trả lời.

" À, Nguyệt Nguyệt và Ninh Tâm sang đại học bên cạnh xem bóng rổ rồi ạ ".

Hiểu Phong nhăn mày

" Xem bóng rổ ".

Hải Linh ánh mắt xoay chuyển, như vô tình nhắc đến.

" Chắc anh không biết rồi, trường bên cạnh có Khương Thành học trưởng là nam thần của đại học A. Mỗi khi anh ấy có trận bóng rổ là rất nhiều nữ sinh mến mộ sang đó cổ vũ. Có lẽ Kha Nguyệt cũng là một trong số đó ".

Hiểu Phong từ kẽ răng nhấm nuốt hai từ " Mến mộ ".

Anh đè ép tức giận trong lòng, bài trừ ra một cái cười nhạt.

" Em có thể dẫn đường cho tôi được không ".

Hải Linh bị sự thật người trong lòng cười với cô tạp choáng váng. Lập tức thẹn thùng cười dẫn anh đi đến sân bóng rổ đại học A.

Trên đường đi, Hiểu Phong giống như thật sự tò mò hỏi về người tên Khương Thành kia. Hải lLinh không hiểu rõ suy nghĩ của anh, chỉ nghĩ Hiểu Phong dưới góc độ một người anh trai muốn biết một chút về người mà em gái mến mộ.

Nói thật, cô ta thích anh Hiểu Phong nhưng lại không ưa Kha Nguyệt. Hải Linh cực kì ghen tị với Kha Nguyệt. Ghen tị cô xinh đẹp, học giỏi lại có một người anh trai là doanh nhân số một thành phố A. Nên nếu có thể tạo một chút phiền phức cho Kha Nguyệt thì cô ta sẵn sàng làm.

"Khương Thành học trưởng đẹp trai, học giỏi, chơi thể thao giỏi, gia cảnh lại tốt nữa"

Nói xong cô còn trộm nhìn về phía Hiểu Phong. Thấy khuôn mặt anh không có biểu hiện gì thì bồi thêm một câu.

"Kha Nguyệt đang độ tuổi dễ rung động, thích một người hoàn hảo như vậy cũng không phải quá khó hiểu".

Không phải anh trai thường không thích em gái yêu sớm hay sao. Hải Linh nhìn sang quả nhiên thấy Hiểu Phong gương mặt trầm như nước.