Chương 5: (H++) Thừa dịp em ngủ, liếʍ hoa huyệt em.

Hiểu Phong bế Kha Nguyệt lên lầu. Anh không đi đến phòng cô mà trực tiếp bế cô vào phòng của mình.Phòng của Kha Nguyệt được trang trí ấm áp với những ga màu chủ đạo tươi sáng. Còn phòng của anh thì tối giản hơn nhiều, màu sắc cũng thiên về những gam màu trầm.

Anh đặt bé con xuống giường của mình, thân hình Nguyệt Nguyệt nhỏ xinh nằm trên chiếc giường rộng lớn, chăn gối còn vương mùi đặc trưng của anh giống như đưa được cô vào lãnh địa của mình. Ánh mặt anh càng trở lên thấm thúy,nóng bỏng, con quái thú ẩn dấu bao lâu đang ngo ngoe rục rịch.

Hiểu Phong cả người phủ lên bé con. Anh đưa mặt gần sát tai cô, thanh âm mê li triền miên thủ thỉ.

"Bé con, hôm nay em hư lắm. Đến lúc nhận trừng phạt rồi"

Hôm nay anh đã vì cô mà ghen ghét phát cuồng. Anh không để tên sinh viên kia vào trong mắt, nhưng còn cô thì sao. Ngộ nhỡ cô thật sự thích người khác thì anh phải làm sao. Trong một vài khoảnh khắc anh đã thật sự muốn nhốt cô lại, không cho cô tiếp xúc với ai ngoài một mình anh, muốn ngày ngày thao cô trên giường, thưởng thức dáng vẻ mong manh tủi thân của cô khi bị anh ức hϊếp. Nhưng cuối cùng anh vẫn là sợ cô căm ghét mình, ánh mắt kinh tởm ghét bỏ của cô sẽ khiến anh đau lòng chết mất.

Bỏ ý định nhốt cô lại, nhưng đòi một chút lợi tức cũng là được đi.

Mùi hương chỉ thuộc về riêng cô thoang thoảng bên chóp mũi khiến anh mê mẩn. Anh cắn nhẹ vào vành tai cô, đầu lưỡi dò ra dùng sức khuấy động.

Không dừng lại ở đó, môi anh dần dần di chuyển. Từ mang tai, đến má, cuối cùng là đôi môi hồng mềm mại của cô. Đôi môi anh tơ tưởng bao ngày của cô thật thơm, thật mềm. Anh bắt đầu từ những cái hôn nhẹ. Sau đó mạnh bạo hơn, lưỡi anh dùng sức tách miệng nhỏ của cô, thăm dò vào bên trong, dùng sức liếʍ láp.

"Chụt.. Chụt".

Âm thanh liếʍ mυ"ŧ, môi răng giao triền vang lên khiến cho không gian tĩnh lặng giờ trở lên cực kì ái muội.

Miệng không rời môi cô, hai tay còn không rảnh mà thăm dò xuống dưới. Kha Nguyệt mặc một chiếc váy ngủ hai dây, trông có vẻ chắc chắn nhưng chỉ cần kéo nhẹ là có thể tụt xuống. Váy lụa có cúp ngực nên bên trong cô không mặc gì cả, hai quả đào căng tròn cứ thế mà lộ ra ngoài.

Không chớp mắt mà mê mẩn nhìn hai quả đào của cô, hai núʍ ѵú tròn trịa hồng hào như đang mời gọi anh chiếm lấy. Ăn sạch cô, thao cô đến nát nhừ, cả thân thể và tâm hồn của cô đều phải thuộc về anh.

Hiểu Phong dùng luỡi liếʍ mυ"ŧ nhũ hoa. Ngực bên kia được một tay anh xoa nắn, hai ngón tay kẹp giữa nhũ hoa, chà đạp khiến cho núm tròn càng thêm đỏ hồng.

Lưỡi lại ra sức khuấy động, liếʍ mυ"ŧ. Dòng sữa tiết ra thấm vào khoang miệng khiến anh càng thêm điên cuồng, côn ŧᏂịŧ trong quần căng cứng đến khó chịu. Sữa của bé con cũng thật là thơm ngọt.

Tay bắt đầu không thỏa mãn mà dò xét xuống phía duới. Sờ đến cặp dùi mềm mịn, sờ đến hoa huyệt của cô thẹn thùng ẩn sau lớp qυầи ɭóŧ mỏng.

Anh liếʍ mυ"ŧ từng tấc da thịt trên người cô, nơi đi qua đều để lại nốt đỏ ái muội, tay lại dùng sức vuốt ve, khuấy động hoa huyệt. Cảm nhận được chất lỏng thấm qua lớp qυầи ɭóŧ. Hiểu Phong khẽ cười, thấp thấp nỉ non ra tiếng.

"Cơ thể của bé con thật nhậy cảm, anh mới động một chút mà đã ướt hết rồi".

Hiểu Phong nhẹ nhàng cửi chiếc qυầи ɭóŧ đã ướt sũng của cô ra. Bướm của bé con sạch sẽ không có một cọng lông. Hai cánh hoa hồng hào bao bọc lấy hạt hạnh nhân nhỏ xinh. Một dòng dâʍ ŧᏂủy̠ vẫn đang từ từ tiết ra từ khe l*и.

Anh dùng ngón tay vuốt ve nơi cơ mật ấy, như trong dự đoán mềm mại ẩm ướt. Không thỏa mãn, anh trực tiếp dùng lưỡi của mình tiến đến. Liếʍ dâʍ ɖị©ɧ còn vương lại trên khe l*и. Đầu lưỡi thăm dò xung quanh hạt hạnh nhân. Anh hôn từng ngụm lên nơi cơ mật của cô tạo ra âm thanh vô cùng dâʍ đãиɠ.

Đầu lưỡi dùng sức khuấy động, liếʍ mυ"ŧ cô. Cô bé của cô cũng thật thơm ngon, mùi vị của bé con khiến anh điên cuồng không thể dừng lại. Lưỡi anh tách hai bên khe l*и, thăm dò vào sâu bên trong, từng chút khuấy động.

"Ưʍ... "

Kha Nguyệt trong lúc ngủ mê bị kí©h thí©ɧ kêu lên.