Chương 6: (H+) Xuất tinh

Kha Nguyệt bị anh kí©h thí©ɧ kêu ra tiếng nhưng do ảnh hưởng của thuốc ngủ nên cô vẫn không tỉnh.

Hiểu Phong thấy thế không kiêng nể gì mà càng thêm làm càn. Anh mυ"ŧ mạnh hơn, lưỡi trong khe l*и cũng càng thêm linh hoạt. Dâʍ ɖị©ɧ theo khoé miệng của anh chảy xuống cằm, một mùi dâʍ ɖu͙© tràn ngập trong không khí.

Mãi cho đến khi dâʍ ɖị©ɧ mạnh mẽ trào ra, bắn lên người anh, uớt đẫm ga giường. Khuôn mặt uớt nhẹp dâʍ ŧᏂủy̠ của anh hiện lên vài tia điên cuồng, còn có chút thỏa mản.

Nguyệt Nguyệt ngay cả trong lúc ngủ mê cũng vì anh mà cao trào. Càng ngày càng yêu bé con rồi phải làm sao đây.

Côn ŧᏂịŧ trong quần anh đã dựng đứng lên, Hiểu Phong hiện tại đang cảm thấy cực kì căng cứng khó chịu. Anh tháo khóa quần, tụt qυầи ɭóŧ xuống. Côn ŧᏂịŧ của anh thô to, bên trên là những đường gân xanh tím, đầu nấm còn đang tiết ra một ít chất lỏng.

Hiểu Phong cầm lấy côn ŧᏂịŧ của mình, nhẹ nhàng xoa nắn.

Anh qùy trước háng của cô, thưởng thức dáng vẻ của bé con sau khi bị anh chà đạp càng khiến anh mê muội.

Đôi môi nhỏ xinh giờ đây đã sưng đỏ vì bị anh cắи ʍút̼ hồi lâu. Hai bầu vυ" căng tròn, mọng nước càng thêm mê người. Hiểu Phong không bỏ qua bất kì nơi nào trên cơ thể cô, làn da trắng nõn mềm mại toàn là nốt đỏ, và nước dãi mà anh để lại giống như dã thú đánh dấu chủ quyền.

Đặc biệt là cô bé của cô, bị anh mυ"ŧ đến sưng tấy hồng hào, dâʍ ɖị©ɧ lênh láng.

Tay anh cầm lấy côn ŧᏂịŧ càng thêm dùng sức. Anh nhìn thẳng vào khe l*и cô, nếu như côn ŧᏂịŧ thô to của anh cắm thẳng vào khe l*и mềm mại ẩm ướt của cô. Được giác hút bên trong hậu môn ôm chặt lấy. Mạnh mẽ ra vào khiến cô đau khóc thành tiếng.

Nghĩ đến đây anh lại không nhịn được phun một ít tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra ngoài. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn lên l*и cô. Nếu đám tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh được lấp đầy bụng cô thì tốt biết mấy.

Trong một đêm, Hiểu Phong chỉ nhìn thân thể của Kha Nguyệt mà đã cao trào rất nhiều lần.

Mãi đến 2h sáng, du͙© vọиɠ anh mới được thỏa mãn.

Anh bế bé con vào trong nhà tắm của mình, nhẹ nhàng rửa ráy cho cô. Vừa rửa, tay anh còn không an phận sờ loạn trên người cô. Một tiếng sau mới thấy Hiểu Phong bế Kha Nguyệt từ phòng tắm ra ngoài.

Anh bế Kha Nguyệt về phòng của cô, ôm bé con ngủ đến gần sáng mới thức dậy rời khỏi.

...

Kha Nguyệt thức dậy, toàn thân có chút mỏi. Cô xoa xoa đầu, gương mặt hiện lên vài phần nghi hoặc.

Quái lạ, hôm qua đã xảy ra chuyện gì sao cô lại không nhớ rõ gì cả. Sáng tỉnh dậy toàn thân lại còn mỏi nhừ, đặc biệt là chỗ đó...

Nghĩ đến đây, hai má cô lại nóng lên. Nhớ đến giấc mơ hôm qua của mình, Kha Nguyệt chỉ muốn tìm cái khe đất để chui vào. Sao cô lại có thể mơ một giấc mơ hoang đường như vậy. Cô và anh trai...

Kha Nguyệt chỉ nghĩ tới thôi đã thấy thẹn không chịu nổi. Cảnh hương diễm trong giấc mơ khiến cô cứ lập đi lập lại trong đầu. Hoa huyệt của cô lại đáng chết có phản ứng.

Kha Nguyệt vội vàng chạy vào nhà vệ sinh. Qυầи ɭóŧ đã bị thấm uớt cả rồi. Cô ảo não nhăn mặt, thậm chí còn có chút ghét bỏ bản thân mình. Chẳng lẽ cô lại thật sự là loại con gái dâʍ đãиɠ, không biết xấu hổ đến thế sao.

Kha Nguyệt tắm rửa xong đi ra soi gương. Nhìn mình trong gương, Kha Nguyệt trố mắt. Đây... Đây là cái gì vậy?

Cô chưa hoan ái bao giờ, cũng không biết những vết đỏ trên người minh là dấu hôn. Chỉ nghĩ mình bị bệnh ngoài da hay chỉ là vết muỗi đốt mà thôi.

Kha Nguyệt lê thân xác mệt mỏi của mình xuống lầu. Anh trai như mọi ngày nấu đồ ăn sáng cho cô.

Kha Nguyệt hôm này không có tâm trạng gì cả, may là ngày chủ nhật nên cô không phải đi học.

Hiểu Phong thấy bé con nhà mình buồn bã ỉu sìu đương nhiên là đau lòng bước đến quan tâm.

Anh đặt lên bàn bát cháo nóng hổi, dịu dàng dò hỏi.

"Nguyệt Nguyệt, thấy không khỏe ở đâu sao? ".

Thái độ thập phần tự nhiên như những chuyện đêm qua chưa hề xảy ra. Trong đầu lại đang nghĩ, có phải hôm qua anh làm hơi quá nên khiến cô ấy đau ở đâu không. Nguyệt Nguyệt da thịt non mềm như vậy, Hiểu Phong lại có chút ảo não bản thân không thể kiểm soát được du͙© vọиɠ mà dầy vò cô cả đêm.