Chương 3

Một chiếc Lamborghini lướt nhanh dọc con đường. Chiếc xe dừng lại trước một trường cao đẳng.

Các sinh viên ngưỡng mộ Lưu An Hải nóng bỏng bước ra từ chiếc Lamborghini trong bộ váy hàng hiệu và giày cao gót màu đen.

Mọi người ghen tị với Lưu An Hải khi cô sở hữu mọi thứ trong tay ở tuổi 21. Cô sử dụng quỹ tín thác được thừa kế từ mẹ và ông ngoại để đầu tư vào các công ty khởi nghiệp công nghệ thông tin, vốn đã phát triển thành các doanh nghiệp trị giá hàng triệu đô la.

Hai năm sau, cô đầu tư máy bay riêng và tàu du lịch sang trọng để các khách hàng giàu có đi du lịch khắp thế giới. Vẻ đẹp và sự thành công của cô thu hút nhiều người cầu hôn, nhưng cô sẽ luôn khiến trái tim họ tan vỡ sau những lần tán tỉnh ngắn ngủi.

Sự kiên nhẫn của Lưu An Hải chỉ có ba phút.

Một phút sau, cậu bé Hàn Đình Hoa, người giờ đây đã trưởng thành là một người đàn ông đẹp trai cao lớn với khí chất bí ẩn, trên đường đi tới chiếc Lamborghini, hộ tống một nữ hoàng sắc đẹp, cô tên Angel.

Tại trường đại học, người ta đồn rằng Hàn Đình Hoa lạnh lùng chỉ dành sự quan tâm và nụ cười của mình cho Angel. Mặc dù các nữ sinh ghen tị với Angel, nhưng họ công nhận Hàn Đình Hoa và Angel rất xứng đôi.

Sự thật là Angel thổ lộ tình cảm của mình với Hàn Đình Hoa, nhưng anh từ chối cô. Cô không từ bỏ hy vọng vì cô tin rằng anh sẽ dần cảm nhận được tình cảm của cô.

Hàn Đình Hoa không lên tiếng dập tan tin đồn về anh đang hẹn hò với Angel, vì nó hữu ích trong việc ngăn mọi người tọc mạch về đời tư của anh.

"Đình Hoa, đó không phải là chị gái của cậu sao?" Angel hỏi, khoác chặt cánh tay của Hàn Đình Hoa.

Các sinh viên luôn tò mò về mối quan hệ giữa Lưu An Hải và con trai nuôi của mẹ kế cô, Hàn Đình Hoa. Chị em họ là đối thủ của nhau hay họ có mối quan hệ thân thiết?

Angel vô cùng ngạc nhiên khi lần đầu tiên Hàn Đình Hoa chủ động quàng tay qua vai cô, điều này khiến cô đỏ mặt.

"Cô ấy không phải là chị gái của tôi", Hàn Đình Hoa nói.

Hàn Đình Hoa buông Angel ra, bước đến chiếc Lamborghini mà không hề quay lại nhìn Angel thêm nữa.

Lưu An Hải đã tăng tốc ngay khi Hàn Đình Hoa ngồi vào xe của cô. Cô liếc nhìn Angel đang đứng ở cổng qua gương chiếu hậu, và biết sắc đẹp của Angel không đủ để thu hút sự chú ý của Hàn Đình Hoa.

Hàn Đình Hoa thất vọng vì Lưu An Hải không phản ứng gì sau khi nhìn thấy anh đứng gần Angel.

Tại đèn đỏ, Hàn Đình Hoa cau mày khi Lưu An Hải cầm một hộp thuốc lá lên.

"Này nhóc, có cô bạn gái nhỏ nhìn hấp dẫn đấy," Lưu An Hải cười lạnh nói. "Đừng đùa với lửa. Mong là giới truyền thông không đưa tin con trai của một kẻ phá hoại gia đình đã tán đổ một người thừa kế. Nhưng nếu nhóc muốn nối gót mẹ nhóc, hãy tiếp tục mà đào vàng đi."

Anh chộp lấy hộp thuốc lá của cô và đặt nó trở lại hộp đựng găng tay ở bảng điều khiển trung tâm.

"Chú Lưu sẽ không vui nếu ông ấy ngửi thấy mùi khói trên quần áo của chị," anh nói.

Anh gạt đi những lời xúc phạm của cô. Nhiều năm chung sống với cô khiến anh nhận ra, nếu cô không thể vượt lên khỏi người mà cô khıêυ khí©h thì cuối cùng cô sẽ là người thất vọng. Trong nhiều năm cô chưa bao giờ che giấu sự căm ghét của mình đối với anh và mẹ nuôi của anh.

Quả thực, cô bực bội vì anh không phản ứng trước sự xúc phạm của cô.

“Đừng động vào chuyện của tôi,” cô nói, nhặt hộp thuốc một lần nữa. "Nhóc chỉ cần luyện tập để hành động như một người tốt trước mặt cha tôi thôi."

"Hôm nay là sinh nhật của chú Lưu," anh nói. "Chị có muốn làm chú Lưu buồn vào ngày sinh nhật của ông ấy không?"

Sinh nhật của cha cô là lý do cô đồng ý ăn tối với cha cô, Mai Phương và Hàn Đình Hoa tại nhà hàng khách sạn mà cô làm chủ.

Trong nhiều năm, mối quan hệ của cô với cha cô đã không còn hoà hợp. Cô tức giận và chọn im lặng mỗi khi không đồng ý với cha mình, vì hình ảnh người cha khóc nức nở không kìm được sau cái chết của cô đã ám ảnh cô.

Cô miễn cưỡng đặt gói thuốc xuống, liếc nhìn khuôn mặt tự mãn thờ ơ của Hàn Đình Hoa.

"Mỗi khi nhóc mở miệng, chỉ toàn chú Lưu này chú Lưu nọ," cô nói. "Thật tệ khi nhóc sinh ra là một người đàn ông. Nếu là phụ nữ thì nhóc có thể nhảy vào giường của cha tôi, và thế giới sẽ là của nhóc. Mẹ nhóc sẽ tự hào rằng nhóc đã noi theo tấm gương sáng của bà."

“Đèn xanh,” anh nói, tựa lưng vào ghế và nhắm mắt lại.

Sự bình tĩnh của anh chỉ càng làm cô thêm bực bội. Cô sợ rằng anh vẫn sẽ trở thành người đàn ông đáng thất vọng khi cầm bức ảnh của cô vào ngày chết của anh.

"Chuyện gì vậy?" anh hỏi.

Sau đó tại khách sạn năm sao của Lưu thị, Lưu An Hải và Hàn Đình Hoa đi về phía phòng VIP trong nhà hàng của khách sạn.

Anh mở mắt vì cô không đá anh như mọi khi, bất cứ khi nào cô không khıêυ khí©h được anh. Anh ngạc nhiên khi đôi mắt cô ánh lên sự lo lắng thường trực. Lo lắng sao? Lưu An Hải mà anh biết là người mạnh mẽ và độc lập, không có chỗ cho sự lo lắng trong cuộc sống của cô. Chắc hẳn anh đã tưởng tượng ra vẻ lo lắng trong mắt cô.