Chương 24: Trước hội Phật 1

Giang Miểu ôm ngực yên lặng buồn thương, quả nhiên kiếm tiền không dễ, chính mình có thể nghĩ đến người khác cũng đã sớm nghĩ tới.

“Giang tiểu ca, cháu làm sao vậy?” Lưu đại nương khó hiểu mà nhìn về phía hắn.

Giang Miểu vội vàng giơ lên một cái gương mặt tươi cười: “Không có việc gì, chính là cảm thấy bọn họ rất biết làm buôn bán.”

“Ha ha, cái này cũng không tính là gì, mấy ngày nay có rất nhiều người đi đi bày quán, cái gì cũng có. Ah, đúng rồi, ngày đó cháu cũng có thể đi bày quán, đến lúc đó phỏng chừng có thể kiếm không ít!” Lưu đại nương nhớ tới nghề của Giang Miểu mà nói.

Giang Miểu gật gật đầu, hắn muốn đi xem náo nhiệt, vừa xem náo nhiệt vừa thuận tiện kiếm ít tiền, chẳng phải là đẹp cả đôi đường? Tuy rằng không thể bày quán phất nhanh, nhưng bán mấy cái bánh bao kiếm chút đỉnh vẫn là có thể. Trong lòng còn đang cân nhắc, hắn đột nhiên lại nhớ tới một sự kiện, hỏi: “Lưu đại nương, cửa miếu có kiêng thức ăn mặn không?”

Lưu đại nương gật gật đầu, nói: “Ai dám đi đến trước cửa Phật thanh tịnh đi ăn thức ăn mặn? Hai năm đầu có người bày quán bán mì sợi ở kia, dùng mỡ lợn cho người ta, suýt chút nữa bị đập quán!” Nhắc tới chuyện này, trong lòng Lưu đại nương còn sợ hãi, ngày đó bà đứng ở bên cạnh nhìn náo nhiệt, thiếu chút nữa đã bị đẩy đi lên.

“Vậy mấy ngày này bên trong bánh bao củ cải ta sẽ không thêm tôm khô.” Giang Miểu như suy tư gì, không thêm tôm khô sẽ ít đi vị ngọt nhưng mà cũng không phải không có đồ vật thay thế.

Cùng Lưu đại nương lại trò chuyện vài câu, chờ sau khi đối phương về phòng, Giang Miểu đứng dậy đem đồ vật dọn về trong phòng, sau đó cầm theo cái rổ đi ra cửa.

Lúc này đã gần đến giữa trưa, trên đường không có nhiều người đi lại, nhưng thật ra hai bên đường có một ít người bán rong đứng trước quầy hàng của mình, thi thoảng dậm chân một cái, lại đưa tay duỗi đến bên miệng thổi khí sưởi ấm.

Giang Miểu thực may mắn chính mình là làm buôn bán đồ vật nóng hổi, đứng ở mặt sau quầy hàng còn có thể sưởi ấm. Hắn cảm thấy mùa đông nơi này so hiện đại lạnh hơn nhiều, đương nhiên, cũng có thể là công cụ chống lạnh ở nơi này không bằng hiện đại, mấy cái như áo lông vũ, mũ len, khăn quàng cổ thêm bao tay, tất cả đều mang lên trên người thì còn lạnh gì nữa?

Một đường vừa đi vừa nhìn, Giang Miểu rất nhanh liền đi tới trước một nhà hàng thực phẩm miền Nam. Cửa hàng Ngô ký là hàng thực phẩm miền Nam , đồ vật ở đây chất lượng không tồi, giá cả cũng lợi ích thực tế, sau khi Giang Miểu đã so với giá cả của ba nhà khác, hắn liền thành khách hàng trung thành ở đây.